Pha trà xong, Lâm Du Dã kêu Nam Vận về phòng ngủ trước, còn mình thì bưng cái khay đi tới phòng khách.
Vừa vào phòng khách, anh đã thấy ba anh đang ngồi bắt chân rung đùi trên ghế sô pha, tự nhiên thoải mái như ở nhà.
Trông đúng kiểu một người đàn ông trung niên nổi loạn.
Anh khẽ thở dài, đặt khay lên bàn trà, cầm bình trà gốm lên lần lượt rót vào ba chén trà.
Quý Bách đã nghe qua lời đồn Nam Vận và con trai quản gia có qua lại từ lâu, ông không thể không nhìn Lâm Du Dã — đúng là phong nhã hào hoa ngọc thụ lâm phong, con bé thích cậu ta cũng không phải là chuyện gì lạ, không thích mới là không bình thường.
Lục Dung Tinh thấy Quý Bách cứ nhìn chằm chằm vào con trai mình thì cười hỏi một câu: “Quý tổng, đứa nhỏ này có phải là rất đẹp trai đúng không?”
Quý Bách sửng sốt nghĩ thầm ‘Gì nữa đây?’, nhưng lại không thể không trả lời: “Đẹp trai, thiếu niên nhanh nhẹn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT