Ái Dục: Tội Phạm Tình Yêu

Chương 58: Cướp ngân hàng


4 ngày

trướctiếp

Người anh yêu phải chịu quá nhiều đau khổ nhưng anh lại chẳng hề hay biết. Anh đang tự đặt câu hỏi, những tháng ngày tồi tệ ấy, rốt cuộc cô đã vượt qua như thế nào?

Giờ đây Cung Bách đã hiểu, năm xưa gia đình anh phản đối chuyện tình cảm giữa anh và cô, vậy nên khi gặp biến cố, Mãn Đình càng rụt rè, không dám chia sẻ với anh. Cô không muốn anh vì cô mà bất hòa với ba mẹ.

- Anh còn yêu cô ấy, đúng chứ?

Dù vẻ mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh nhưng ánh mắt của anh lại không thể nói dối. Lạc Ngôn có cảm giác Cung Bách vẫn còn vương vấn người cũ.

Đến lúc này, anh cũng không còn lý do gì để che giấu cảm xúc thật:

- Đúng vậy, tôi chưa từng quên cô ấy.

Anh thẳng thắn thừa nhận tình cảm dành cho bạn gái cũ ở trước mặt Vương Lạc Ngôn. Nói ra được điều bí mật bị chôn giấu suốt nhiều năm, anh ấy cảm thấy rất nhẹ lòng. Lần này, đến lượt Lạc Ngôn thú nhận:

- Tôi thích Mãn Đình, thích cô ấy đã rất lâu rồi, nhưng tôi không xứng với cô ấy. Năm đó, tôi biết rõ tình cảnh khó khăn của gia đình cô ấy nhưng vẫn ích kỷ chọn lựa con đường du học thay vì ở cạnh cùng cô ấy vượt qua bi kịch.

Cung Bách lại nhớ đến chuyện năm xưa, anh từng nói muốn đi du học cùng cô. Anh còn bảo sẽ sang Nhật du học để tiếp thu kỹ thuật cơ điện tử đẳng cấp của họ. Anh có nhiều hoài bão và ước mơ tươi đẹp, có đủ mọi điều kiện về năng lực lẫn kinh tế để tương lai rực sáng. Chính vì vậy, cô lựa chọn rời đi cùng tình cảnh tăm tối của gia đình thay vì kéo anh ở lại cùng chịu khổ.

Sau khi cả hai chia tay, Cung Bách đã sang Nhật du học năm năm để thực hiện ước mơ trở thành một chuyên gia trong ngành điện tử học. Nếu năm đó anh biết được biến cố của gia đình Mãn Đình, anh nhất định sẽ từ bỏ ước mơ du học để ở lại bên cạnh cô.

- Suốt mười năm qua, anh có từng gặp lại Mãn Đình không?

Trước câu hỏi của Lạc Ngôn, anh im lặng vì không biết phải trả lời thế nào. Anh đã gặp một người giống hệt cô, tuy nhiên cô ấy lại là đại úy Cố Mộc Giao. Hơn nữa, cô còn tỏ ra chẳng nhớ chút gì về quá khứ, một mực khẳng định cô không phải người yêu cũ của anh.

Từ đầu đến cuối, Cung Bách luôn có cảm giác cô chính là Cố Mãn Đình, anh vẫn tin vào khả năng phán đoán của bản thân. Tuy nhiên vì không tìm được bằng chứng xác thực nên anh chỉ có thể trơ mắt nhìn cô một mực phủ nhận.



Một vụ cướp ngân hàng diễn ra ngay giữa thanh thiên bạch nhật trong trung tâm thành phố. Lực lượng chức năng đã nhanh chóng có mặt để tiến hành giải cứu các con tin.

Nhân viên và các khách hàng đến giao dịch đang ngồi xổm ở một góc tường, hai tay giơ lên cao, đồng thời đặt phía sau đầu theo lệnh của bọn cứu. Mọi người ai nấy đều rung sợ, những tiếng la thất thanh không ngừng vang lên.

Lạc Xuyên cùng đồng đội đang dần tiến vào trong ngân hàng. Đôi bên hướng mũi súng vào nhau, từng hành động của cảnh sát đều vô cùng cẩn trọng. Cô đưa mắt quan sát một vòng, sự nhạy bén và kinh nghiệm nhiều năm chinh chiến nên rất nhanh cô đã nắm được tình hình.

Đại úy Cố cất lời nói nhỏ, trên tai cô đã đeo sẵn tai nghe được kết nối với máy bộ đàm giấu bên trong túi áo để truyền tin cho đồng đội tiếp ứng từ phía bên ngoài.

- Theo quan sát sơ bộ, có hai tên cướp, dáng người cao lớn, đeo bịt mặt màu đen, bọn chúng đều sử dụng súng ngắn Glock-17 và đang khống chế hai con tin ở quầy giao dịch cách cửa ra vào tầm năm mét. Số người còn lại đang ngồi ở góc tường bên trái quầy giao dịch.

Các cảnh sát hỗ trợ bên ngoài đã phần nào nắm được tình hình đang diễn ra trong ngân hàng. Cô cùng vài đồng đội trực tiếp đối đầu với bọn cướp, chúng áp mũi súng vào thái dương của con tin rồi gằn giọng:

- Nếu bọn mày dám đến gần, tao sẽ lập tức bắn nát sọ nó. Cảnh sát bọn mày mau bỏ súng xuống đất, nhanh!

Hai nữ giao dịch viên rơi vào tay bọn cướp đang gặp nguy hiểm khó lường. Họ chỉ có thể chịu sự khống chế của chúng trong nỗi khiếp sợ tột cùng.

Một cảnh sát vội lên tiếng:

- Các người bình tĩnh, không được làm hại con tin.

Bọn chúng ngông cuồng vì ỷ rằng đã có con tin trong tay nên càng thêm đắc ý mà càng quấy.

- Cảnh sát bọn mày còn không mau bỏ súng xuống?

Một trong hai tên cướp quát lớn, đồng thời càng áp sát súng vào đầu của giao dịcn viên. Chúng đưa ngón tay trỏ vào vị trí bóp còi để hù dọa.

Cảnh sát đưa mắt nhìn nhau rồi gật nhẹ đầu ra hiệu. Họ đồng loạt cúi người, từ từ hạ thấp cánh tay và đặt khẩu súng xuống sàn. Trong lúc đó, thiếu tá Vũ hỗ trợ từ bên ngoài đã lẻn vào ngân hàng trong lúc hỗn loạn. Anh ấy khom người, từng bước đến gần quầy giao dịch, tiếp cận với tên cướp từ phía sau để ứng cứu con tin và đồng đội.

Nhìn thấy thiếu tá Vũ đang đứng phía sau tên cướp mà hắn chẳng hề hay biết, Lạc Xuyên từ tốn, chậm rãi trong từng thao tác, khi cô sắp đặt vũ khí xuống, bắt chợt cô lại chụp lấy khẩu súng rồi đứng phắt dậy, hướng súng về phía tên cướp.

Âm thanh đạn bắn chói tai, một phát đã trúng ngay vào cánh tay của tên cướp. Hành động của cô nhanh như cắt khiến chúng không kịp phản đòn. Con tin hét lên vì hoảng sợ. Tên cướp bị thương ở cánh tay, nhất thời mất khả năng khống chế con tin. Nhân lúc hắn nới lỏng tay, nữ giao dịch viên lập tức tháo chạy về phía cảnh sát. Tên còn lại cũng bị thiếu tá Vũ đánh một phát mạnh vào đầu từ phía sau dẫn đến bất tỉnh.

Những cảnh sát khác vội nhặt súng lên. Họ lấy ra “món trang sức” quen thuộc để tặng cho tội phạm. Cô tiến gần về phía tên cướp vừa bị bắn, tuy nhiên còn chưa kịp bắt hắn thì hắn đã kịch kiệt chống trả.

Tên cướp cao to dùng cánh tay còn lại tung cú đấm vòng cung về phía cô, Lạc Xuyên vội lùi về sau né tránh. Xui thay cô vấp phải cây bút bị rơi trên sàn do vụ cướp khiến mọi thứ bên trong ngân hàng trở nên hỗn độn. Cô bất ngờ trượt chân rồi té ngã, đầu đập mạnh xuống đất. Những đồng đội thấy vậy liền bước đến đỡ lấy cô:

- Đại úy Cố, cô có sao không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp