“Cho dù chúng tỏi không giết được Giang Vủ, nhưng ỏng suýt nữa đà hại chúng tòi phạm phải sai lầm lón, cho nên ông cùng phải trà thù lao’’.
Nhìn thấy Làng Phi Dưong roi vào trạng thái điên cuồng, Ngó Khai Sơn hung tợn quát lẻn: “Bang không thì chúng tòi sẻ không đế yên cho ông đảu!’
“Ha ha! Giang Vù kỳ thật còn chưa chết!”
Nghe vậy, Lãng Phi Dương cười lớn, hưng phấn nói: “Được rồi được fôi, dược liệu hứa với hai người tòi đã chuấn bị sẳn rồi’.
Nhìn thấy Làng Phi Dương đồng ý trà thù lao một cách vui ve như vậy, anh em nhà họ Ngỏ cùng quán gia lại càng thèm khó hiếu.
Lãng Phi Dương thuê một tỏng sư đến đế giết Giang Vủ, kết quá hành động thất bại, vậy mà Làng Phi Dương cháng những không tức giận mà còn tỏ ra vui vẻ như vậy, bị điên rồi hay sao?
Anh em nhà họ Ngỏ tuy không hiếu tại sao Lãng Phi Dương lại như vậy, nhưng nhiệm vụ cùa bọn họ đà thất bại cho nén cùng không còn mặt mùi nào đế nói nhiều, liền thu dọn đô đạc rồi rời đi.
“Nhà họ Lăng cuối cùng cung tránh được một kiếp!’’
Sau khi tiên anh em nhà họ Ngô đi, Làng Phi Dương sung sướng vuốt ngực, âm thâm đoán: “Hai vị tông sư nhất định vì Ký Tuyết Tinh cho nên mói không giết Giang Vũ”.
“Không hố là cô chú nhà họ Ký, đến cường giá tông sư cũng phái nế mặt, mình còn muổn chống lại bạn trai cúa cô ta, chẳng phái là tự mình tìm chết sao!’
Vi trước đó anh em nhà họ Ngõ đã nói rang Giang Vù có chó dựa vò cùng vững chác, cho nẻn Lâng Phi Dương liền nghi đến Kỷ Tuyết Tinh.
Trong mat Lăng Phi Dương, cho dù Giang Vu có một chút năng lực thì cùng không đú đế gây ánh hướng đến hành vi của hai vị tông sư, chí có Ký Tuyết Tinh mởi có thực lực như vậy.
“Chúng ta không thể tiếp tục đấu với Giang Vù như vậy, nếu không cho dù Kỷ Tuyết Tinh khòng ra tay thì nhà họ Lăng cùng sẽ suy sụp”.
Sau khi cân nhâc hồi lâu, Làng Phi Dương đă nghỉ ra một cách vẹn cà đòi đường, đó chính là cúi đầu trước Giang Vù để có thể họp tác đòi bèn cùng cỏ lợi.
Mac dù nhà họ Lâng đã chịu tổn thất nặng nề trên thường trường vì Giang Vù, nhưng điều đó cùng không có nghía là nhà họ Làng không có cơ hội xoay chuyển tình thế.
Chí cần nhà họ Làng có thế hợp tác với Giang Vù thì thần dược trong tay Giang Vù kết hợp với nền tảng của nhà họ Lang bao nhiêu nàm qua nhất định sẻ tạo thành một lién minh vững châc, không lâu nưa thì nhà họ Lăng chang nhưng có thể khỏi phục lại được vinh quang trước đáy…
Mà nhà họ Láng thậm chí còn có thể lợi dụng mối quan hệ giữa Giang Vù và Kỷ Tuyết Tinh để tiến thèm một bước.
“Xem ra chí có thế nhờ ông Đống làm người trung gian!”
Sau khi suy nghĩ thật kỷ, Lăng Phi Dương biết đế xoa dịu mối quan hệ vói Giang Vũ sẽ không dế dàng, cho nên liền nghĩ đến việc nhờ ông Đống ra mặt làm
người hòa giải.
Chí cỏ như vậy thì Giang Vũ mởi có thế đông ý hòa giãi với nhà họ Làng.
Lúc này Làng Phi Dương mới nhìn rỏ tình hình, hon nửa còn muốn nghỉ ra cách giái quyết, nhưng Làng Vân đang ở Giang Châu dưởng thương thì vân chưa thỏi cố chấp.
Tại Giang Châu, trong biệt thự thuộc só hửu cúa nhà họ Lăng.
Lăng Vù có chán phãi bị tàn phế đang ớ trong phòng ngú, biến thái tra tấn một người mâu trẻ.
“Giang Vủ khốn nạn, mày chầng những làm tao mất một chân mà còn gây tổn thất nặng nề cho nhà họ Lăng”.
Lăng Vân vừa trút giận lên người máu tré, vừa nghiên răng nghiến lợi chửi rúa: “Tao nhất định sẻ băm vám mày ra hàng trám mánh”.
Anh ta đường đường là cậu chú nhà họ Lảng nhưng lại bị Giang Vũ đánh gảy chân, biến mình trở thành một ké què quặt và trở thành trò cưòi trong mât người khác.
Nghi đến sụ sỉ nhục và đá kích đó, cho dù có giết chết Giang Vũ thì Làng Vân cũng không thế rúa sạch môi hận này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT