Sau khi biểu diễn kết thúc, Cố Biệt Đông còn trang trọng cúi đầu cảm ơn hai vị khán giả dưới sân khấu, cũng chân thành chờ mong hai khán giả có thể bình luận.
Thân là 50% khán giả, Cố Kỳ Châu không biết nên làm gì mới tốt, 50% còn lại sau một thời gian dài im lặng mới hỏi: “Cháu, tính lên sân khấu để hát?”
Cố Biệt Đông nhìn cậu mình, trả lời: “Vâng! Cháu đã đăng ký rồi!”
Cố Kỳ Châu lại trầm mặc, lần này là trầm mặc vĩnh hằng.
Trầm mặc là Khang kiều đêm nay*.
(*Trích trong bài thơ Tạm Biệt Khang Kiều của Từ Chí Ma: Lặng yên là tiếng tiêu mặc biệt ly, Trầm mặc là Khang kiều đêm nay.)
Trần Nhiễm Âm mím môi, uyển chuyển khuyên nhủ: “Đông Tử, liên hoan chủ yếu là tiệc tùng, không bắt buộc phải biểu diễn tiết mục. Nếu như cháu muốn tham gia, cậu mợ rất ủng hộ, nhưng cũng muốn góp ý với cháu điều này, cháu nên đổi một bài hát tương đối dễ hát, bài hát cháu vừa chọn quá khó hát, không thích hợp với một ca sĩ mới như cháu.” Cô lại cố ý nói một câu: “Rất có thể bạn học sẽ đánh giá thấp thực lực của cháu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play