Mấy phút sau, Cố Kỳ Châu theo ba người họ vào cổng, dừng xe bên cạnh chiếc Audi màu đen của Trần Hồng Bác. Sau khi xuống xe, anh mở cốp sau ra, nhanh nhẹn chuyển đồ.
Cốp sau đầy quà, có rượu có thuốc có cả đồ ăn thức uống, dù sao những thứ cần chuẩn bị đều đã chuẩn bị cả, Trần Nhiễm Âm ngẩn người, không ngờ anh lại có thể chuẩn bị bằng này đồ chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi… Quả không hổ danh đội trưởng đội cảnh sát đặc nhiệm, năng lực hành động không tầm thường!
Cuối cùng Cố Kỳ Châu lại bê vài chậu hoa tử sa trong cốp sau ra, rõ ràng là quà chuẩn bị riêng cho bà cụ Tần, nhưng chậu không hề trống mà bên trong còn trồng hoa cẩm tú cầu.
Sau khi chuyển chậu hoa ra, anh nói với bà cụ Tần: “Vừa khéo cháu có người đồng đội trồng hoa ở nhà nên đặc biệt mua tặng bà vài chậu tử sa, nhưng người ta bảo là tặng chậu rỗng thì không hay lắm nên cháu trồng thêm ít hoa.”
Cái chuyện tặng quà này, tặng theo sở thích của đối phương là quan trọng nhất. Bình thường bà cụ Tần không có sở thích gì, chỉ thích trồng hoa, chăm hoa. Vài chậu hoa đơn giản cũng đủ để làm bà vui, cười lớn gật đầu với Cố Kỳ Châu: “Được, cảm ơn cháu đã nhớ bà lão này thích chăm hoa.”
“Nên làm thôi ạ.” Sau khi chuyển hết đồ trong xe, Cố Kỳ Châu lại nói với ông cụ Tần: “Cháu không mang theo trái cây, cháu nghĩ trái cây mua ngoài chắc không ngon bằng ông tự trồng nên không mua ạ.”
Ông cụ Tần cười gật đầu, thầm nghĩ: Không tồi không tồi, mạnh hơn Âm Âm, biết chọn mặt gửi lời, biết làm việc, là một đứa trẻ đáng tin cậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT