Dịch Vương có công ra trận, không chỉ giữ được biên giới, bắt sống tướng giặc, lại còn mưu trí, dẫn dắt binh sĩ thuần thục. Hoàng thượng ban thưởng, giao binh quyền cho hắn, nhượng cho hắn 5 vạn quân, sau này cùng các tướng sĩ luyện tập, bảo vệ giang sơn.

Nhưng mà Dịch Vương đang ở trước mặt đây lại khác hẳn với danh phận của mình. Đáng nhẽ Dịch Vương uy phong kia bây giờ không luyện công thì cũng luyện kiếm. Làm gì có chuyện lại đi giận dỗi với người như Thiên Quân Dao.

"Mệt chết đi được. Mấy lão già trong doanh quân, lão nào cũng ra vẻ ta đây. Bản vương cũng không phải là gà tơ, mấy lão lại dám lên mặt với ta. Tẩu xem, có tức không chứ?"

Cùng lắm nàng ấy cũng chỉ gật gật đầu đồng ý với hắn. Cũng không trách, dù Vũ Dịch võ công tốt thật, nhưng cũng chỉ là một tiểu Hoàng tử lớn lên trong vòng tay mẹ. Thanh Quý phi cưng chiều hắn như thế, hữu dũng vô mưu, Hoàng thượng tất nhiên phải sắp xếp các lão thần dày dặn khinh nghiệm rồi. Vã lại, bây giờ đất nước thái bình, bách tính cũng đã dần quay lại kinh thành lạc nghiệp. Dạy dỗ Âu Dương Vũ Dịch cũng không cần vội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play