- Giúp ngươi đột phá Trung Thiên Vị? Trùng kích Đại Thiên Vị sao?

Giang Trần như cười như không hỏi lại.

- Đúng, nếu như thực sự như thế, Khổ Trúc ta từ bỏ vị trí chủ nhân thần miếu cũng không phải là chuyện xấu. Cổ Na vương, ngươi rất may mắn, nếu như không có lão phu can tâm tình nguyện chuyển nhượng quyền lực cho ngươi, ngươi không được thần miếu tán thành, cưỡng ép tế tụ, rất có thể sẽ bị trời phạt.

Cổ Na vương cả kinh, đổ mồ hôi lạnh.

Hắn cướp lấy vị trí trong tay Khổ Trúc lão tổ, rõ ràng lại còn muốn Khổ Trúc lão tổ tự mình ủng hộ nhượng quyền cho hắn. Không thể không nói, Cổ Na vương cẩm thận ngẫm lại, đều cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Nhưng mà theo như Giang Trần nói, được làm vua thua làm giặc, đó chính là đạo lý kia.

...

Một hồi đại chiến tràn ngập mùi thuốc súng trong chờ mong của Khổ Man tộc cũng không có bộc phát. Dưới sự hợp tác nội ứng ngoại hợp của Cổ Na vương và Giang Trần, thành công giải quyết mối họa lớn là Khổ Man tộc.

Hiện tại Cổ Na vương nắm quyền, sau khi hắn trở về Khổ Man tộc, nhất định là một lần đại tẩy trừ, tẩy trừ thế lực trung thành với Hoa Bối vương kia.

Sau đó lại lập uy bốn phía, làm cho toàn bộ người Khổ Man tộc biết rõ, hiện tại Khổ Man tộc là do Cổ Na vương hắn tính toán.

Ngược lại, Khổ Trúc lão tổ bị thần thức của Giang Trần hạn chế, cả đời này của hắn không thể làm ra hành động bịp bojwmg ì.

Hiện tại Giang Trần đang cần dùng người, hắn chỉ cảm thấy cứ như vậy tiêu diệt Khổ Trúc lão tổ chẳng phải là lãng phí lớn hay sao?

Cho nên linh cơ khẽ động, hắn mới đưa ra đề nghị để Khổ Trúc lão tổ này làm tôi tớ cho hắn.

Ngay từ đầu hắn cũng chỉ thuận miệng nói, cho rằng Khổ Trúc lão tổ chắc chắn sẽ không đáp ứng, kẻ sĩ chết chứ không chịu nhục.

Quả thực hắn muốn như vậy, Khổ Trúc lão tổ ngay từ đầu chẳng những không đáp ứng, mà chuyển biến một trăm tám mươi độ, đồng ý đề nghị của Giang Trần.

Người như Khổ Trúc lão tổ, tự nhiên Giang Trần sẽ không để hắn ở trong Thiếu Chủ phủ mà dàn xếp hắn ở trong Lưu Ly vương thành, mở biệt viện, dàn xếp cho Khổ Trúc lão tổ

Trên thực tế là một loại giam lỏng, nhưng cũng là một loại sắp xếp.

Loại tay đấm tốt như Khổ Trúc lão tổ ở Lưu Ly vương thành, khi đó không cần lo lắng những cường giả lánh đời nhân tộc tới quấy rầy a.

Mà Khổ Trúc lão tổ kỳ thực cũng không có phàn nàn gì. Hắn hiện tại rất rõ ràng thân phận của mình là tù binh của Giang Trần, là đầy tớ đi theo.

Mọi chuyện đã qua không còn bất kỳ quan hệ nào với hắn. Có Giang Trần ủng hộ, Cổ Na vương kia nhất định có thể khống chế tốt Khổ Man tộc, cũng không cần hắn tới lo lắng.

Phiền phức của Khổ Man tộc Giang Trần giải quyết vô cùng thuận lợi.

Chỉ là tâm tình của Giang Trần cũng không vì vậy mà buông lỏng. Hắn biết rõ, cương vực nhân loại có rất nhiều khu vực biên giới như vậy.

Phía Tây Bắc bên này chỉ là một trong số đó mà thôi.

Mấy chỗ khác, cũng có khu vực biên giới. Chỉ có bên Nam Đấu ly tộc kia được Giang Trần chữa trị. Chỉ là hiệu quả chữa trị thế nào, Giang Trần cũng không quá rõ ràng.

...

Một ngày nọ, Giang Trần ngồi xuống minh tường, bỗng nhiên như có điều suy nghĩ.

- Hiện tạ tuy rằng đại cục cương vực nhân loại không tính là ổn định, nhưng ít ra cũng nằm trong tầm tay. Thế cục cương vực nhân loại tạm thời coi như vững chắc. Cho dù khu vực biên giới khác bị phá vỡ, thì cũng không có cảnh lòng người bàng hoàng giống như trước.

Kỳ thực Giang Trần cũng có thể cảm nhận được, cương vực nhân loại trải qua một lần khảo nghiệm đã phát triển.

Hiện tại người tất cả các đại tông môn đã lục tục rời khỏi Lưu Ly vương thành, trở về địa bàn của mình.

Liên tục, tin tức tốt không ngừng truyền tới.

Vô Song đại đế và Tỉnh Trung đại đế song song cảm ngộ thiên địa pháp tắc, luyện hóa ra Thiên Vị phù chiếu, trước sau bước vào Thiên Vị cảnh.

Lưu Ly vương thành thoáng cái xuất hiện hai Thiên Vị.

Mà cũng không lâu lắm, Hòe Sơn nhị tiêu lại luyện hóa Thiên Vị phù chiếu, cũng song song bước vào Thiên Vị cảnh.

Cùng lúc đó Bàn Long đại đế luyện hóa xá lợi Đế cảnh, tu vi cũng tiến vào Đế cảnh đỉnh phong, cách ngày đột phá Thiên Vị cũng chỉ còn một bước cuối cùng.

Đương nhiên, Bàn Long đại đế vừa mới đột phá, nói Thiên Vị tự nhiên còn xa xôi. Nhưng mà tin tức này cũng làm cho Lưu Ly vương thành rất là phấn chấn.

Trừ những người này ra, tiến bộ cực lớn là Long Tiểu Huyền và Tiểu Bạch.

Huyết mạch Chân Long và Thái Tuế Bạch Hổ không hổ là huyết mạch của một tỏng bố thần thú thượng cổ. Tu vi Long Tiểu Huyền thậm chí còn tiến triển nhanh hơn Giang Trần, sớm tìm hiểu Đế cảnh.

Mà ấu thú Thái Tuế bạch hổ liên tục tiến bộ, tu vi không ngờ cũng nhanh chóng tiếp cận Đế cảnh.

Chân Long nhất tộc, Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc dường như còn mơ hồ thi đấu xem ai tu luyện nhanh hơn, không ai phục ai.

Chỉ là dù sao Tiểu Bạch cất bước muộn hơn một chút, cho nên nó so với Long Tiểu Huyền, cuối cùng vẫn ở thế yếu.

Nhìn thấy người bên cạnh tu vi không ngừng đề thăng, Giang Trần cũng vô cùng hài lòng.

Hiện tại cương vực nhân loại quả thực tiến vào giai đoạn giống như giếng phun. Trước đó, những điển tịch võ đạo mà Giang Trần thu được từ trong nhẫn trữ vật của Thư Vạn Thanh, Giang Trần lựa chọn một ít, phân phát cho tất cả các đại tông môn.

Nhất là đối với một ít tông môn nhị phẩm, tam phẩm, Giang Trần cũng không tiếc rẻ, cũng ban thưởng điển tịch võ đạo. Biểu đạt ban thưởng đối với lập trường kiên định của bọn họ.

Giang Trần có thể đoán được, những điển tịch võ đạo này rơi vào trong tay bọn họ, qua mười năm hai mươi năm, cương vực nhân loại sẽ xuất hiện rất nhiều thế lực tông môn nhất phẩm.

Mà tông môn nhất phẩm, hoặc là kiêu ngạo mà mạnh mẽ thêm, hoặc là rất có thể sẽ bị loại bỏ.

Loại cục diện rầm rộ này là thứ Giang Trần nguyện ý nhìn thấy.

Một đoạn thời gian ngắn sau khi Hòe Sơn nhị tiêu đột phá, Giang Trần đưa ra nhiệm vụ cho hai huynh đệ này:

- Tiêu Vân, Tiêu Phong, lúc trước ta ở Băng Vân sơn mạch của Xích Đỉnh trung vực từng gặp một Ma Đế ma tộc. Gọi là Huyết Quỳ Ma Đế, mặc dù không có khôi phục trạng thái đỉnh phong, nhưng mà Đế cảnh tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Lúc đầu ta cùng hắn quần nhau, miễn cưỡng chạy trốn. Huyết Quỳ Ma đế kia cũng bỏ chạy. Hai huynh đệ các ngươi đi tra nơi hạ lạc của Huyết Quỳ ma đế này. Tên này chưa diệt, ta lo sau này hắn sẽ ra ngoài quấy rối.

Từ đầu tới cuối Giang Trần vẫn con Ma tộc là mối họa lớn trong lòng.

Cho nên bất luận với một Ma tộc nào, hắn đều không muốn buông tha. Nhất là loại đối thủ vô cùng đáng sợ như Huyết Quỳ Ma đế.

Sau khi phái ra Hòe Sơn nhị tiêu, Giang Trần định lần nữa bế quan.

Lần bế quan này, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, chính là một hơi thừa thắng xông qua Hoàng cảnh, tấn chức Đế cảnh. Hắn đợi giờ phút này đã quá lâu rồi.

Hắn còn nhớ rõ, lúc trước Hoàng Nhi từng khuyên hắn, bảo hắn không có tới Đế cảnh, tuyệt đối không thể tới Vạn Uyên đảo, càng không thể đi tìm nàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play