Bốn con đường này tương đối công bằng, nhưng mà chênh lệch nhỏ vẫn có. Đương nhiên một chút chênh lệch nhỏ đó vẫn nằm trong phạm vi tiếp nhận của bọn họ.

- Phương án phân phối bổn vương một mình nói không được. Vì để đạt được mục đích, bổn vương đề nghị rút thăm.

Rút thăm?

Ba đại tù trưởng khác hai mắt sáng ngời, nhao nhao nói:

- Rút thăm, đúng rồi. Cứ quyết định như vậy đi. Một khi rút thăm ra kết quả. Chúng ta lại tuyên thệ, tuyệt đối không đổi ý.

Bốn đại bộ lạc lúc này không có cảm thấy không được tự nhiên gì. Mọi người đều thức thời, không có ai có ý kiến, làm trái.

Kết quả rút thăm rất nhanh đã có.

Cổ Na nhất tộc rút được thăm đi con đường tiến về Thiên Long phái. Con đường này khả năng thu hoạch dày nhất, nhưng ven đường cũng gian nan nhất.

Đương nhiên, gian nguy này không phải nói là có thế lực cường đại gì, mà là phải đi qua rất nhiều nơi hiểm yếu.

Nguyên Khương bộ lạc thì rút thăm trúng tuyến đường phía Đông Bắc. Đi Thiên Hà cung, lại xuôi nam đi qua Thiên Kiếm tông.

Hoa Bối bộ lạc với tư cách là người đê nghị, rút trúng con đường đi qua Thiên Âm tự và Bất Diệt Thiên Đô. Cuối cùng đường đi qua Đan Hỏa thành, là Thúy Ngọc bộ lạc rút trúng.

Bốn đại bộ lạc đã được phân công hoàn tất.

Hoa Bối vương kia nói:

- Chư vị, vì ngăn ngừa tranh chấp, chúng ta nên tuyên thệ một chút. Lấy danh nghĩa thần miếu thề, đối với kế hoạch hành quân lần này tuyệt đối không đổi ý.

- Tốt. Được.

Bốn đại tù trưởng nhao nhao tuyên thệ.

Sau khi định ra kế hoạch, bốn đại quân của bốn đại bộ lạc lập tức phấn chấn, bắt đầu xoa tay, chuẩn bị lên đường.

Ngày hôm sau, đại quân chia ra làm bốn đường, bắt đầu đi về bốn phía.

Ở khu vực Tây Bắc có vô số đệ tử Phệ Kim thử. Kế hoạch chia đại quân của Khổ Man tộc, đệ tử Phệ Kim thử tuy rằng không hiểu, thế nhưng lại không ngừng đem tin tức truyền trở về Lưu Ly vương thành.

Tin tức liên tục không ngừng thông qua Phệ Kim thử vương, tới tay Giang Trần.

- Chia binh ra làm bốn đường?

Lúc này Giang Trần thực sự không hiểu rõ, bốn đại bộ lạc Khổ Man tộc án binh bất động đợi lâu như vậy. Tại sao lại đưa ra quyết định như hiện tại?

Ai cũng biết Khổ Man tộc một mình xâm nhập vào trong cương vực nhân loại, binh lực rất ít, nếu chia ra mà nói thực lực sẽ suy yếu, đây không thể nghi ngờ chính là tối kỵ của binh gia.

Không thể không nói, Giang Trần cũng bị kế hoạch của Khổ Man tộc làm cho rung động. Rung động này không phải là bị hù, mà là bị Khổ Man tộc làm cho ngây ngốc.

- Khổ Man tộc này đầu vô nước sao? Hay là không kiêng nể gì cả, căn bản không để nhân tộc chúng ta vào trong mắt?

Giang Trần nhịn không được cười khổ.

Tỉnh Trung đại đế trầm ngâm nói:

- Khổ Man tộc từ thời kỳ thượng cổ dùng dũng mãnh trứ danh. Không hiểu mưu lược. Nếu nói bọn chúng nó kế hoạch tác chiến cao thâm tới cỡ nào, quả thực lão phu không tin.

Nói thật, dùng trí tuệ của Tỉnh Trung đại đế, hắn thực sự có chút nhìn không thấu ý đồ của Khổ Man tộc này.

Vô Song đại đế cũng lắc đầu cười khổ:

- Ta cũng nhìn không thấu.

Giang Trần cười nói:

- Vô luận thế nào, Khổ Man tộc này chia binh ra như vậy, theo như lộ tuyến bọn chúng hành quân, rất khó hình thành hô ứng. Chuyện này đối với chúng ta mà nói, đây là một cơ hội.

Hai mắt Tỉnh Trung đại đế sáng ngời:

- Thiếu chủ, người có cách gì sao?

Giang Trần mỉm cười:

- Quả thực có chút ý kiến. Nhưng mà còn cần chút tình báo mới tới đây. Đảm bảo đây không phải là quỷ kế của Khổ Man tộc.

Nói thật trong lòng Giang Trần đang suy diễn, hắn không biết Khổ Man tộc này có thể làm ra thứ gì mới lạ.

Không thể nghi ngờ, dưới loại tình huống trước mắt này, nếu như Khổ Man tộc chia binh tiến lên tuyệt đối là tối kỵ của nhà binh.

Giang Trần cũng không nóng nảy mà ngồi đợi tin tức.

Theo như phân chia lộ tuyến, hơn nữa đại quân di chuyển, ven đường còn phải càn quét một chút, những đội ngũ này nhất định không thể nhanh chóng tới được Lưu Ly vương thành như vậy.

Không có nửa tháng, căn bản không cần phải nói.

Thời gian nửa tháng đối với Giang Trần mà nói, có thể làm ra rất nhiều bố trí.

Cho nên Giang Trần phải đợi tin tức, đợi tình báo của Phệ Kim thử nhất tộc liên tục không ngừng truyền tới, hội tụ lại một chỗ rồi mới chỉnh thể suy đoán.

Giang Trần cảm thấy, cảm giác đây là một cơ hội.

Tin tức của Phệ Kim thử nhất tộc lục tục truyền tới.

- Bốn đại bộ lạc của Khổ Man tộc không ngờ thực lực chia binh bốn đường. Nhìn lộ tuyến của bọn chúng, muốn đi qua tất cả các đại tông môn nhất phẩm a.

Giang Trần phân tích lộ tuyến của bốn đại bộ lạc, cũng kinh ngạc tới ngây người.

Tỉnh Trung đại đế lại vỗ bàn kêu lên:

- Thiếu chủ, đây là cơ hội. Khổ Man tộc quả nhiên không thay đổi bản tính của chủng tộc bọn chúng. Thực chất bên trong bọn chúng lỗ mãng, không có tính kỷ luật gì. Bọn chúng chỉ thấy lợi ích trước mắt. Theo lão phu thấy, bọn chúng muốn chia binh tới Lưu Ly vương thành ta. Ven đường thuận tiện thu hoạch một chút, càn quét tất cả các đại tông môn. Nói cho cùng, đây là tác phong của giặc cỏ.

Giang Trần gật gật đầu, hiện tại hắn rất đồng ý phán đoán của Tỉnh Trung đại đế.

Hắn vỗ đùi nói:

- Rất tốt, ta đang lo bọn chúng co đầu rút cổ ở địa bàn Nguyệt Thần giáo không ra. Bọn chúng đi ra, còn chia binh ra, đây là cấp cho chúng ta cơ hội. Không nắm bắt thì thật là đáng tiếc, các ngươi thấy sao?

Tỉnh Trung đại đế cũng cười nói:

- Cho dù trời tha, chúng ta cũng không tha. Cơ hội này không thể buông tha. Chỉ là thiếu chủ định ra tay thế nào đây?

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Bốn đội ngũ, ta chỉ cần hung hăng đả kich một đám trong đó. Nếu như có thể diệt toàn bộ, nhất định có thể chấn nhiếp ba đại bộ lạc khác.

Loại tình huống này Giang Trần không có tiền vốn công kích tất cả. Hắn cũng chỉ có thể công kích một đám trong đó. Không có khả năng công kích hết nhóm đầu tiên, lại còn có cơ hội công kích nhóm thứ hai được.

Tỉnh Trung đại đế mở địa đồ ra, phân tích lộ tuyến của bốn đại bộ lạc.

- Thiếu chủ, người định chặn đánh đám người nào trong bốn nhóm này?

Tỉnh Trung đại đế hỏi.

Giang Trần trầm ngâm một lát, hiển nhiên lúc này hắn cũng đang suy nghĩ.

- Nhất mạch này đi một mình, hơn nữa tuyến đường phải nguy hiểm. Ta cảm thấy đoạn đường này nếu như phục kích thì càng thêm hoàn mỹ.

- Con đường này dường như à con đường Cổ Na bộ lạc lựa chọn.

Giang Trần chỉ vào con đường này, từ Nguyệt Thần giáo xuôi nam, vượt qua đất cằn, sỏi đá mênh mông mới có thể tiến vào địa bàn Thiên Long phái.

Có lẽ Khổ Man tộc cho rằng loại chuyện này bọn chúng am hiểu nhất, cho nên đối với loại địa hình này không phải quá để ý.

- Cổ Na bộ lạc sao? Thật đúng là trùng hợp.

Giang Trần đã quyết định, ra tay với Cổ Na bộ lạc này.

- Nhị vị, Lưu Ly vương thành tạm thời giao cho các ngươi quản lý. Nếu như những cường giả lành đời nhân tộc tới nháo sự, trước tiên cứ cầm chân bọn họ. Có thần điểu Chu Tước ở đây, những cường giả lánh đời kia cũng có chút kiêng kỵ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play