Nhưng Từ Thanh Tuyền lại năn nỉ nói:

- Ca ca, Tây Bắc tuyệt địa là môn hộ của Nhân tộc, một khi phá vỡ, Nhân tộc chắc chắn tao ngộ Khổ Man tộc xâm lấn. Ca, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp.

Giang Trần trầm ngâm không nói.

Hắn đối với Tây Bắc tuyệt địa, khuyết thiếu nhận thức cơ bản, nên không dám vội kết luận.

Hiện tại vấn đề là, hắn vừa mới phát ra tin tức hội minh thiên hạ. Nếu như mình lại chạy đến Tây Bắc tuyệt địa, thì nghi thức hội minh thiên hạ này còn làm thế nào?

Để cho thế lực tông môn trong thiên hạ, nhìn Lưu Ly Vương Thành hắn như thế nào? Nhìn Giang Trần hắn như thế nào?

Hơn nữa, Phong Vân Giáo kia nhìn chằm chằm, mài đao soàn soạt đang chuẩn bị ra tay với Cửu Dương Thiên Tông. Nếu như Giang Trần đi Tây Bắc tuyệt địa, chẳng phải là vừa lòng Phong Vân Giáo?

Trấn Nhạc Đại Đế bỗng nhiên vỗ đùi:

- Thiếu chủ, có khi nào Giới Bi Chi Cảnh ở Tây Bắc, là do Phong Vân Giáo giở trò quỷ hay không? Còn có, không phải Phong Vân Giáo kia cách Trầm Hương cốc rất gần sao? Có thể nào Giới Bi Chi Cảnh ở Trầm Hương cốc, cũng là Phong Vân Giáo này giở trò quỷ hay không?

Trấn Nhạc Đại Đế bỗng nhiên làm ra suy đoán động trời như vậy.

Giang Trần tâm thần rùng mình, cẩn thận tưởng tượng, cảm thấy Trấn Nhạc Đại Đế suy đoán, mặc dù có chút động trời, nhưng không thể không nói, đây là một mạch suy nghĩ trùng khớp hắn đoán.

Hơn nữa, khả năng cũng không nhỏ!

- Không phải đâu? Phong Vân Giáo này đáng giận như vậy? Nếu thật là Phong Vân Giáo giở trò quỷ, bọn hắn liền quá bỉ ổi rồi!

Bàn Long Đại Đế lòng đầy căm phẫn.

Ánh mắt của mọi người, đều quăng hướng Giang Trần. Hiện tại tất cả mọi người hoang mang lo sợ, chỉ có Giang Trần là người tâm phúc, tất cả mọi người muốn nhìn phán đoán của hắn một chút.

Giang Trần than nhẹ một tiếng:

- Hiện tại quá nhiều đầu mối, chém không đứt lý còn loạn. Muốn nói Giới Bi Chi Cảnh, Trấn Nhạc Đại Đế suy đoán, cũng không phải là không có khả năng.

Phong Vân Giáo này, là càng ngày càng có hiềm nghi rồi.

Một thế lực trong ba bốn năm có thể quật khởi, trong lúc ngoi đầu lên, vậy mà vô thanh vô tức, không có bất kỳ dấu vết để lại.

Cái thế lực này, mặc dù không phải đặc biệt cường đại, cũng để cho người lo sợ. Loại tổ chức nghiêm mật như vậy, là bất luận tông môn thế lực nào cũng không có.

Dấu diếm một chút sơ hở, dấu diếm nửa điểm phong thanh. Cái này nói thì đơn giản, nhưng thật muốn làm, lại rất khó khăn.

Đây là một lựa chọn gian nan.

Lựa chọn hội minh thiên hạ, một khi Giới Bi Chi Cảnh ở Tây Bắc tuyệt địa phá hư, Khổ Man tộc sát nhập Nhân loại cương vực, cái này chính là một hồi tai nạn.

Lựa chọn đi Tây Bắc tuyệt địa, một khi Phong Vân giáo tập kích bất ngờ Cửu Dương Thiên Tông, đến gọn gàng mà linh hoạt, dù Giang Trần hắn mọc cánh, cũng không có khả năng kịp thời bay trở về.

Dù sao, Tây Bắc tuyệt địa thật sự quá xa xôi rồi.

Rất khó làm ra lựa chọn, nhưng đây là một lựa chọn phải làm.

Mà lựa chọn này, có khả năng sẽ quan hệ lấy thế cục bước tiếp theo của Nhân loại cương vực, thậm chí quan hệ lấy tương lai của cả Nhân tộc.

- Thiếu chủ, Giới Bi Chi Cảnh ở Tây Bắc tuyệt địa chỉ là buông lỏng, còn chưa tới trình độ chuyển biến xấu. Theo ý kiến của thuộc hạ, chúng ta vẫn là trước chú ý chuyện trước mắt.

Trảm Không Đại Đế mở miệng.

Niêm Hoa Đại Đế cũng gật đầu:

- Đúng, Giới Bi Chi Cảnh ở Tây Bắc tuyệt địa, không có dễ dàng nghiền nát như vậy. Nói sau, Thượng Cổ đến nay, Khổ Man tộc có thể sống qua điều kiện gian khổ ở tái ngoại chi địa hay không? Mặc dù sống qua, tộc đàn của bọn hắn còn có thể cường đại trước sau như một sao? Dù cường đại như trước, Khổ Man tộc muốn lướt qua Tây Bắc tuyệt địa, lại há có dễ dàng như vậy?

Tây Bắc tuyệt địa, hoang tàn vắng vẻ, được xưng là tuyệt địa sinh linh không cách nào sinh tồn, cái kia tuyệt đối không phải là dùng để trưng cho đẹp.

Dù Khổ Man tộc mở ra lỗ hổng, muốn lướt qua Tây Bắc tuyệt địa, sát nhập nội địa Nhân tộc, cũng không phải dễ dàng như vậy.

Một đám Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành, kể cả Tịch Diệt Đại Đế cùng Bàn Long Đại Đế, bọn hắn đều cảm thấy, trước chú ý tình hình trước mắt mới thỏa đáng.

Dù sao, giai đoạn hiện tại, Phong Vân Giáo kia uy hiếp, mới là đại sự hàng đầu.

Trừ ngoại phải trước an nội.

Dù muốn đối phó Khổ Man tộc, vậy cũng phải trước ổn định bên trong.

Từ Thanh Tuyền ngược lại là biết đại thể. Tuy nàng cực lực muốn Giang Trần đi Tây Bắc nhìn một chút, nhưng mà dưới loại tình huống này, nàng cũng không nên càn quấy, để cho người nhìn huynh muội bọn họ chê cười.

Một mực đợi đến lúc những Đại Đế kia tản hết, Từ Thanh Tuyền mới lầm bầm lấy cái miệng nhỏ nhắn:

- Ca ca thúi, Giới Bi Chi Cảnh, chỉ có ngươi biết chữa trị, nếu như ngươi không đi, Giới Bi Chi Cảnh ở Tây Bắc tuyệt địa, nhất định sẽ nghiền nát! Cái gì Phong Vân giáo, cái gì Đan Hỏa Thành, kia đều là nội hoạn. So sánh với Khổ Man tộc, cái gì cũng không phải.

Giang Trần khẽ gật đầu:

- Thanh Tuyền nói rất đúng, Khổ Man tộc kia, tuyệt đối không thể thả bọn họ tiến vào địa bàn Nhân tộc, nếu không, chắc chắn sinh linh đồ thán. Bất quá, ngươi cũng chớ coi thường Phong Vân Giáo này. Ta hoài nghi, Phong Vân Giáo kia chưa hẳn là nội hoạn.

- Không phải nội hoạn?

Từ Thanh Tuyền hơi có chút kinh ngạc.

- Nhân loại cương vực hiện tại, chẳng lẽ còn có hoạ ngoại xâm sao?

Giang Trần lắc đầu, những sự tình này, hiện tại cũng chỉ là hắn suy đoán, không thể nói rõ.

Bất quá cũng khó trách Giang Trần nghĩ như vậy, trải qua hắn cẩn thận cân nhắc, Giang Trần cảm thấy, Phong Vân Giáo này quật khởi, quá mức quỷ dị.

Một thế lực muốn quật khởi, không thể nào là một hai cường giả có thể khởi động. Nhất định phải có một nhóm lớn cao thủ thực lực cường hoành, cộng đồng khởi động cái thế lực này.

Tuy Nhân loại cương vực có không ít cường giả, nhưng mà cường giả đỉnh cấp lại chỉ có bấy nhiêu. Có một cái tính toán một cái, đều có thể tính ra.

Nếu như Phong Vân Giáo này là thế lực bản thổ, cao thủ của chúng là ở đâu xuất hiện?

- Thanh Tuyền, sự tình Tây Bắc tuyệt địa, nói không chừng thì có bóng dáng của Phong Vân Giáo ở bên trong. Cho nên, trước hết hoàn thành lần hội minh này, mới có thể đi Tây Bắc tuyệt địa. Trước đó, cũng chỉ có thể nhờ Nguyệt Thần Giáo gánh vác.

Giang Trần làm ra lựa chọn không dễ dàng.

Bất quá hắn biết rõ, nếu như không xử lý tốt sự tình Phong Vân Giáo, cả Nhân loại cương vực, có khả năng sẽ vạn kiếp bất phục.

Trong mắt Từ Thanh Tuyền hơi có chút thất lạc, bất quá nàng vẫn thản nhiên tiếp nhận quyết định của Giang Trần.

Nàng cũng không trách Giang Trần, nàng biết rõ, huynh trưởng đứng ở vị trí của hắn, làm bất kỳ một quyết định nào, đều phải thận trọng, tuyệt không có khả năng tùy hứng như nàng.

...

Vô Định Trung Vực, tổng đà Phong Vân Giáo, ở trong Vô Định Sơn Mạch.

Cái giáo phái thần bí này, ở trong ba bốn năm ngắn ngủn quật khởi, cơ hồ có thể coi là quét ngang tất cả. Khuếch trương ở đâu, thế lực ở đó liền thần phục.

- --------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play