Lại nói tiếp, tất cả mọi người đều rất ngạc nhiên. Có cường giả Đế cảnh làm chỗ dựa, sao tu vi võ đạo của đôi phụ tử kia, lại thấp như vậy?

Mấu chốt nhất chính là, người có bối cảnh như thế, sao lại lưu lạc Phượng Minh Hạ Vực, còn thành tù binh của Doãn Hồng Tuyết?

- Thiên Cừu trưởng lão, đôi phụ tử này, đến cùng lai lịch thế nào, các ngươi có biết không?

Doãn Thiên Cừu có chút xấu hổ, hắn đối với tác phong của cháu gái là có nghe thấy, nhưng cháu gái nhà mình làm những chuyện hoang đường kia, hắn cũng rất ít hỏi đến. Trước đây hắn căn bản không biết phụ tử Giang Đồng, sao nói được bọn hắn là lai lịch thế nào?

- Hồng Tuyết, ngươi biết đôi phụ tử này lai lịch thế nào không?

Doãn Thiên Cừu hỏi.

Doãn Hồng Tuyết xoa xoa vệt nước mắt, bụm mặt nói:

- Không có nghe bọn hắn nói qua lai lịch gì, trước kia ta cũng khảo vấn qua, nhưng mà hỏi không ra. Chỉ biết hắn gọi Giang Vũ. Phụ thân hắn gọi hắn Vũ Nhi,...

- Ngươi là ở địa phương nào, lúc nào bắt được bọn hắn?

Doãn Thiên Cừu truy vấn.

Lúc này Doãn Hồng Tuyết cố gắng hồi tưởng, đã nhiều năm như vậy, rất nhiều chi tiết nàng đã không nhớ được. Nhưng mà một ít sự tình đặc sắc, nàng ngược lại còn nhớ rõ một chút.

Cố gắng đem một ít chi tiết nhớ lại nói ra.

Sau khi mọi người nghe, vẫn là không hiểu ra sao.

Chỉ bằng một cái tên, rất khó ra được kết luận gì.

- Ai, được rồi, may mắn lần này không có mang đến đại tai hoạ gì, bằng không mà nói, thiết tưởng không chịu nổi.

- Thiên Cừu trưởng lão, tôn nữ bảo bối này của ngươi, phải quản giáo tốt mới được.

Nhóm cao tầng của Tử Yên Tông, nhao nhao cảm khái. Đang khi nói chuyện, bỗng nhiên ngoài sơn môn, có hai đạo thân ảnh phi tốc phóng tới, từ trên cao rơi xuống.

Đám cao tầng của Tử Yên Tông nhìn lại, cũng nhận ra được người tới.

Hai người đến kia, chính là người của Linh Ô Các ở Phượng Minh Hạ Vực. Người đi trước tóc bạc mặt hồng hào, thần thái sáng láng, là Linh Ô Các lão tổ, ở Phượng Minh Hạ Vực, cũng là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, phong hào Cửu Ô Lão Tổ.

- Tử đạo hữu, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ?

Cửu Ô Lão Tổ hướng Tử Yên Tông lão tổ xa xa vái chào.

- Cửu Ô đạo hữu, từ biệt bách niên, phong thái như trước a.

Tử Yên Tông lão tổ cũng khách khí cười nói.

Hai người này, hiển nhiên là quen biết đã lâu rồi.

- Chậc chậc, Tử Yên Tông ngươi hẳn là có đại hỷ sự gì, như thế nào tất cả đều ở ngoài sơn môn? Tử đạo hữu, có chuyện tốt gì, nên chia xẻ a.

Cửu Ô Lão Tổ vui đùa nói.

- Tốt cái rắm, chuyện tốt không có, chuyện xui thì một đống lớn.

Tử Yên Tông lão tổ khoát tay áo, nhàn nhạt hỏi.

- Hôm nay ngọn gió nào thổi Cửu Ô đạo hữu ngươi tới?

Cửu Ô Lão Tổ tới nơi này, vốn là có chuyện quan trọng. Bất quá hiện tại, hắn càng hiếu kỳ chính là sự tình của Tử Yên Tông.

Thấy Tử Yên Tông lão tổ không muốn nói, trong lòng của hắn càng hiếu kỳ.

- Tử đạo hữu, cái này cũng không hay nha. Tử Yên Tông các ngươi, nịnh bợ đến tiền bối Đế cảnh, loại chuyện tốt này, chẳng lẻ muốn một mực giấu diếm sao?

Cửu Ô Lão Tổ cười hắc hắc, dáng tươi cười ý vị thâm trường.

- Ngươi từ nơi nào nghe tới những tin đồn thất thiệt này?

Tử Yên Tông lão tổ nhàn nhạt hỏi.

- Ha ha, ở đâu cần nghe người khác nói? Vừa rồi lúc ta đến tông môn các ngươi, ven đường không phải có tiền bối Đế cảnh từ Tử Yên Tông của các ngươi ly khai sao? Như thế nào? Việc này có cái gì nhận không ra người, không thể công khai sao?

Cửu Ô Lão Tổ giống như cười mà không phải cười hỏi.

Nói thật, tuy ngữ khí của hắn như là nói giỡn, nhưng trong lòng rất để ý chuyện này, thậm chí có chút ít ghen ghét.

Dù sao, loại Tam phẩm tông môn như bọn hắn, nếu có thể cùng tiền bối Đế cảnh kéo lên quan hệ, đây tuyệt đối là thiên đại tin mừng a.

Nhìn thấy bộ dạng của Tử Yên Tông lão tổ căn bản không muốn đàm luận, Cửu Ô Lão Tổ lại chưa từ bỏ ý định, mặt dạn mày dày cười nói:

- Tử đạo hữu, như vậy là không có suy nghĩ a.

Tử Yên Tông lão tổ tức giận nói:

- Ngươi cái lão nhân này, không có việc gì đến Tử Yên Tông ta, là nghe ngóng tin tức sao?

Cửu Ô Lão Tổ cười hắc hắc nói:

- Tự nhiên là có chuyện quan trọng khác. Bất quá vừa vặn chứng kiến một tiền bối Đế cảnh ly khai, trong nội tâm rất hiếu kỳ a. Loại địa phương như Phượng Minh Hạ Vực chúng ta, tiền bối Đế cảnh là khách quý ít gặp nha. Không thể tưởng được Tử Yên Tông ngươi mặt mũi lớn như vậy, vậy mà mời được tiền bối Đế cảnh đến. Chẳng lẽ, Tử Yên Tông ngươi, đối với sự tình Trầm Hương cốc kia, có cách nghĩ gì hay sao?

- Như thế nào? Ngươi đây là thăm dò Tử Yên Tông ta sao?

Ngữ khí của Tử Yên Tông lão tổ đạm mạc.

- Đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm.

Cửu Ô Lão Tổ liên tục giải thích.

- Linh Ô Các ta đối với sự tình Trầm Hương cốc, lại không có dã tâm gì. Chỉ có điều, vừa rồi nhìn thấy vị Đế cảnh kia, thật sự nhịn không được có chút nghĩ ngợi lung tung. Không thể tưởng được, Tử Yên Tông ngươi, vậy mà có thể kết giao đến Đế cảnh.

Tử Yên Tông lão tổ khẽ giật mình:

- Ngươi nhận thức vị tiền bối kia?

Cửu Ô Lão Tổ khẽ giật mình:

- Chẳng lẽ ngươi không biết?

Tử Yên Tông lão tổ tức giận nói:

- Ta nào có cái phúc khí kia? Ngươi đã muốn nghe ngóng như vậy, ta nói là được. Vị tiền bối Đế cảnh kia, là tới đá quán Tử Yên Tông ta. Cũng may hiểu lầm làm sáng tỏ rồi, không có gây ra đại sự gì.

- Cái gì?

Cửu Ô Lão Tổ ngây ngẩn cả người, nhìn chằm chằm vào Tử Yên Tông lão tổ hồi lâu, mới dở khóc dở cười nói:

- Tử lão nhi, Tử lão nhi, ngươi không phải là nói đùa chứ? Ngay cả tiền bối Đế cảnh, Tử Yên Tông ngươi cũng dám đắc tội? Không thể không nói, vận khí của Tử Yên Tông ngươi thực quá tốt. Vị tiền bối kia, là nổi danh hung hãn a.

- Tốt rồi, đừng khoe khoang mồm mép, ngươi nhận thức vị tiền bối kia? Biết rõ hắn là ai không?

Tử Yên Tông lão tổ còn rất hiếu kỳ.

- Hắc hắc, nói ra thật xấu hổ, kỳ thật vị tiền bối kia, ta cũng chỉ gặp mặt một lần, hơn nữa là xa xa thoáng nhìn. Người ta căn bản không biết ta là ai.

Cửu Ô Lão Tổ tự giễu nói.

- Bất quá, vị tiền bối này, tại sao lẻ loi một mình đến đây? Hắn có một huynh đệ, bọn hắn gần đây đều như hình với bóng a. Hai huynh đệ này sao sẽ chia nhau hành động?

- Hai huynh đệ? Chẳng lẽ hắn còn có huynh đệ Đế cảnh khác sao?

Tử Yên Tông lão tổ giật mình.

- Nói nhảm, Hòe Sơn Nhị Tiêu, tán tu giới đại danh đỉnh đỉnh, gần với sáu cự đầu của tán tu giới. Tử lão nhi, ngươi thật đúng là đủ gan a, ngay cả Hòe Sơn Nhị Tiêu cũng dám đắc tội. Tử Yên Tông các ngươi không có bị phá hủy, quả nhiên là vận khí tốt.

Lời này vừa ra, sắc mặt của Tử Yên Tông lão tổ cũng đại biến.

Hòe Sơn Nhị Tiêu, ở trong tiền bối Đế cảnh của tán tu giới, cái kia là tồn tại phi thường nổi danh. Ngoại trừ Lục Đại cự đầu của tán tu giới, trong Đế cảnh tán tu còn lại, Hòe Sơn Nhị Tiêu tuyệt đối là xếp hạng trước nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play