̣i cục đã định.

Nhất là Đan Trì cung chủ, hắn là bán bộ Hoàng cảnh, hôm nay trước mặt Lôi Âm môn và Cự Côn tông cũng là một tồn tại giống như quái vật khổng lồ vậy.

Dưới sự căm hận ngút trời của hắn, cao tầng hai tông môn chết trong tay hắn chí ít có hơn mười người.

Mà những đệ tử Đan Kiền Cung ở Lưu Ly vương thành nhiều năm như vậy, sau khi thực lực tăng lên nhiều mới phát hiện ra tông môn tứ phẩm của Xích Đỉnh trung vực cũng chỉ như vậy mà thôi.

Vốn khi bọn họ còn ở Đan Kiền Cung, cảm thấy tông môn tứ phẩm của Xích Đỉnh trung vực là quái vật khổng lồ, hôm nay, trải qua lần tẩy lễ này, tầm mắt và thực lực của bọn họ đã tăng lên, Lôi Âm môn và Cự Côn tông này cũng không lọt vào trong mắt bọn họ được.

Mà thực lực bọn họ cũng hơn xa những thứ gọi là thiên tài của tông môn Tứ phẩm này sau khi thiên tài va chạm với nhau, những thiên tài của Đan Kiền Cung cơ hồ dùng xu thế nghiền nát tất cả.

Ba ngày sau, giết chóc trong Xích Đỉnh trung vực rốt cuộc cũng dừng lại. Hoàng thất Yến gia và dư đảng hoàng thất cũng hoàn toàn bị thanh lý sạch sẽ. Mặc dù có một số ít cá lọt lưới, thế nhưng dưới thiên la địa võng chung quanh Xích Đỉnh trung vực căn bản cũng chạy không thoát.

Mà những tông môn tứ phẩm kia, toàn bộ đều bị nhổ tận gốc.

Sau trận này, thế cục trong Xích Đỉnh trung vực đã triệt để bị sửa đổi. Lịch sử Xích Đỉnh trung vực từ lúc này bước vào con đường hoàn toàn mới.

- Thiếu chủ, đại cục đã định, những thế lực trong Xích Đỉnh trung vực hiện tại chỉ còn ba tông môn tam phẩm kia cùng với một ít thế lực ngũ, lục phẩm mà thôi. Phàm là thế lực có cấu kết với hoàng thất trên cơ bản đã thanh lý sạch sẽ.

- Thiếu chủ, Xích Đỉnh trung vực này quả thực rất bao la a.

- Thiếu chủ, sao không khống chế Xích đỉnh trung vực này trong tay? Trở thành hậu hoa viên của Lưu Ly vương thành chúng ta?

Mọi người nhao nhao đưa ra đề nghị của bản thân.

Giang Trần cười mà không đáp:

- Việc này bổn thiếu chủ tự có chủ trương. Mọi người không cần phải sốt ruột. Xích Đỉnh trung vực này trước tiên cứ gạt sang một bên.

Tất cả mọi người khó hiểu, không biết rốt cuộc trong lòng Giang Trần nghĩ như thế nào.

- Thiếu chủ, hiện tại quả thực là thời cơ tốt nhất để nắm Xích Đỉnh trung vực trong tay a. Hoàng thất Xích Đỉnh quốc vẫn lạc, Xích Đỉnh trung vực như chỗ không người. Chúng ta không thừa cơ nắm lấy không phải là đáng tiếc lắm sao?

Giang Trần khoát tay nói:

- Xích Đỉnh trung vực này nhất định phải khống chế trong tya. Nhưng mà hiện tại còn chưa phải lúc. Chư vị, diệt Xích Đỉnh trung vực chỉ là bước đầu tiên. Bước kế tiếp còn phải khôi phục gia viên cố thổ ta. Trùng kiến Vạn Tượng Cương Vực. Chư vị có nguyện cùng bổn thiếu chủ đi tới Vạn Tượng Cương Vực hay không?

- Chúng thuộc hạ nguyện ý.

Tất cả mọi người tỏ thái độ.

- Thiếu chủ, vì sao lại không thừa cơ nắm lấy Xích Đỉnh trung vực này?

Vô Song đại đế cũng nói ra nghi hoặc của bản thân.

Giang Trần cười nói:

- Trước tiên ném cho ba đại tông môn, hiện tại Xích Đỉnh trung vực như chỗ không người. Giữa bọn họ nhất định sẽ có một hồi tranh đấu. Đợi tới khi bọn chúng chó cắn chó không sai biệt lắm, Xích Đỉnh trung vực triệt để sụp đổ, đại loạn, khi đó ta trở về chủ trì đại cục, đến lúc đó tất cả đã có thể định đoạt rồi.

Vô Song đại đế trầm tư một lát, hai mắt sáng ngời:

- Cao minh a.

Hòe Sơn nhị tiêu nghĩ mãi mà không rõ, bọn họ không hiểu nổi, hiện tại nhân cơ hội nắm lấy so với đợi một thời gian rồi tới thu dọn đại cục rốt cuộc có bao nhiêu khác biệt.

Chẳng lẽ còn kiêng kỵ ba đại tông môn kia? Chỉ là tông môn tam phẩm, căn bản không có uy hiếp gì, có dị nghị thì trực tiếp chụp chết là được.

Thương Hải đại đế như có điều suy nghĩ, cũng vỗ đùi nói:

- Diệu a. Thiếu chủ mưu tính sâu xa, Thương Hải bội phục.

Tiêu Vân lại nghĩ mãi không rõ:

- Các ngươi không ngừng nói cao minh, ta là kẻ quê mùa, không hiểu đạo lý trong này a.

- ha ha, hiện tại thiếu chủ nắm lấy Xích Đỉnh trung vực, bên ngoài tất sẽ nói Thiếu chủ mượn danh nghĩa báo thù tiến hành xâm lấn. Trên phương diện danh tiếng sẽ bất lợi với thiếu chủ.

- Đợi tới khi tự Xích Đỉnh trung vực bạo loạn, đến lúc đó thiếu chủ lại ra tay. Mượn danh nghĩa bình định nội loạn Xích Đỉnh trung vực, vào trong Xích Đỉnh trung vực tọa trấn. Đến lúc đó, Xích đỉnh trung vực trải qua trận náo loạn giữa các tông môn kia, nhất định lòng người sẽ bàng hoàng, bọn họ cùng hy vọng có một thế lực cường đại tham dự, làm thế cục Xích Đỉnh trung vực vững chắc, khiến cho Xích Đỉnh trung vực thái b ình. Đến lúc đó dùng địa vị và thanh danh của thiếu chủ, người Xích đỉnh trung vực sau khi nhận thức được chỗ tốt của thiếu chủ, bọn họ hoan nghênh cũng không kịp a.

- Chỉ cần người Xích Đỉnh trung vực ủng hộ thiếu chủ ở trong này, người bên ngoài vô luận có nói thế nào, nghi vấn chỉ trích ra sao, đều chỉ là phí miệng lưỡi mà thôi. Bởi vì đây là lựa chọn của người Xích Đỉnh trung vực. Bọn họ lựa chọn THiếu chủ chúng ta, nguyện ý để cho thiếu chủ chúng ta khống chế Xích Đỉnh trung vực. Thiếu chủ có thể mang tới phồn vinh và hòa binh cho Xích Đỉnh trung vực, mang tới cuộc sống ổn định cho mọi người.

Giải thích như vậy khiến cho Hòe Sơn nhị tiêu hiểu rõ.

Tiêu Vân gãi gãi đầu nói:

- Hắc hắc, còn có nhiều đạo lý cong cong thẳng thẳng như vậy sao? Xem ra người quê mùa như ta, quả thực chỉ thích hợp chém chém giết giết. Không thích hợp làm trò trí óc a.

Giang Trần cười nói.

- Được rồi, hiện tại dư nghiệt Yến gia cũng bị giết không sai biệt lắm. Chư vị, chúng ta sẽ đi Vạn Tượng Cương Vực ngay bây giờ.

Từ tông chủ cho tới cao tầng của ba đại tông môn mấy ngày nay đều cảm thấy không tốt. Bọn họ lo lắng Giang Trần thiếu chủ này mục đích chủ yếu là chiếm giữ ở Xích Đỉnh trung vực bọn họ mà không đi, như vậy bọn họ phải làm thế nào bây giờ?

Nhưng mà loại lo lắng này của bọn họ nhanh chóng đã không còn tồn tại.

Bởi vì bọn họ nhận được tin tức, Giang Trần thiếu chủ và cường giả dưới trướng hắn sẽ lập tức rời khỏi Xích Đỉnh trung vực tới Vạn Tượng Cương Vực.

Tin tức này khiến cho tông chủ ba đại tông môn phấn chấn không thôi. Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được Giang Trần thiếu chủ này lại quân tử như vậy. Không nhúng chàm Xích Đỉnh trung vực? Báo thù xong là đi? Theo bọn họ thấy, chỉ cần Giang Trần thiếu chủ này có chút dã tâm thì nhất định sẽ nắm lấy Xích Đỉnh trung vực mới đúng a.

- Bọn họ thực sự đi hay sao?

Tông chủ Thiên Ưng tông nghe thấy tin tức này, ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn đó là tin tức này chính là tin tức giả, tung hỏa mù.

- Tông chủ, thuộc hạ quan sát đại quân Lưu Ly vương thành, quả thực đã bắt đầu chuẩn bị lui lại.

- Báo.

Bên người lại có người xông tới bẩm báo:

- Tông chủ, chuyện tốt, chuyện tốt a. Giang Trần thiếu chủ và các cao thủ đã rút lui khỏi XÍch Đỉnh hoàng đô. Hiện tại cả Xích Đỉnh hoàng đô đã không còn nửa người của Lưu Ly vương thành nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play