̃o tổ đánh lén.

Trận pháp thủy hỏa phong lôi này cùng thúc dục, nếu không phải bốn vị đại đế tọa trận một cửa, gắt gao ngăn chặt xu thế hô ứng của trận pháp này, chỉ sợ uy năng của trận pháp này còn đáng sợ hơn nhiều.

Lúc này, bốn đại đế đang phá trận cũng tâm phục khẩu phục Giang Trần không thôi. Trước đó bọn họ còn cảm thấy lạ lùng vì Giang Trần thận trọng như vậy, còn có chút khó hiểu.

Hiện tại bản thân đang phá trận, cảm nhận được chỗ cường đại của trận pháp này, lúc này cả đám mới hiểu ra, rốt cuộc vẫn là ánh mắt của Giang Trần thiếu chủ cao hơn bọn họ một bậc.

Nếu như bọn họ chủ quan tới công kích trận pháp này, dẫn động tới cấm chế của trận pháp này. Hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi. Cho dù không chết cũng phải lộ một tầng da.

- Chư vị, tuy rằng trận pháp này mạnh, tiêu hao cực lớn. Trình độ tinh khiết của linh thạch Xích Đỉnh trung vực này không đủ, đây là thứ bọn chúng yếu kém từ khi sinh ra. Uy lực của trận pháp này cuối cùng bọn chúng cũng không có cách nào phát huy ra được toàn bộ. Các ngươi nên chú ý an toàn của mình, chậm rãi phá hủy, cẩn thận thăm dò, cũng có thể phá vỡ được trận pháp này.

Giang Trần nhắc nhở bốn đại đế, hắn cũng không hy vọng bốn đại đế này tham công liều lĩnh, nóng lòng cầu thành.

Giang Trần đang tập trung tư tưởng suy nghĩ, hắn tu luyện thất khiếu thông linh, trong lòng đột nhiên xuất hiện cảm giác bất an. Sau một khắc, phong ấn vòng tròn trong thức hải của hắn bỗng nhiên khiến cho hắn cảm thấy đau đớn, dường như đang nhắc nhở hắn gì đó.

- Ồ?

Giang Trần đối với phong ấn vòng tròn này có chút hiếu kỳ, thế nhưng hắn rất tin tưởng nó. Một khi vòng tròn phong ấn này báo động hắn trước, nhất định là có chuyện xảy ra.

Xích Đỉnh hoàng thành này hiện tại đã nằm trong sự khống chế của hắn. Tuy rằng XÍch Đỉnh hoàng thất còn dựa vào địa thế hiểm yếu chống lại. Nhưng Giang Trần tin chắc rằng Xích Đỉnh hoàng thất này đã là cá trong chậu, trốn không thoát.

Mà cả Xích Đỉnh hoàng thành, cũng bị Phệ Kim thử nhất tộc vây quanh. Thế cục đã nắm giữ trong tay, thế nhưng mà tại sao lại xuất hiện chuyện phong ấn báo động trước như vậy?

Ngay trong khi Giang Trần đang suy nghĩ, hắn không chút do dự nắm đan tiêu trận bàn, một đạo Bát Hoang Bàn Thạch trận che dấu quanh thân hắn.

Đồng thời thần thức của hắn cũng triển khai toàn bộ, cảm nhận bất kỳ biến hóa nào trong hư không, cho dù là nhỏ nhất.

Đúng lúc này Giang Trần bỗng nhiên phát giác được phía dưới bỗng nhiên có một đạo không khí chấn động yếu ớt.

- Người nào?

Hai mắt Giang Trần trừng lên, kim quang bắn ra, Tà Ác Kim nhãn cường đại bắn ra hai đạo quang mang bắn ra hư không, đem tất cả vật ẩn giấu trong hư không đánh về nguyên hình.

- Hắc hắc, tiểu tử, nằm xuống cho lão phu.

Trong hư không, một tiếng cười lạnh truyền ra. Không gian phía dưới Giang Trần đột nhiên chui ra một người, giống như xé rách hư không, từ trong kẽ hở hư không chui ra vậy.

Người này tóc trắng, khí thế phi phàm, vừa ra tay, bàn tay khô héo kia hóa thành một bàn tay lớn, mang theo khí thế cường đại giống như sấm sét trên bầu trời, nhanh chóng chụp về phía Giang Trần.

- Lĩnh vực Đế cảnh?

Giang Trần có chút kinh hãi, vội vàng thúc dục Bát Hoang Bàn thạch trận.

Oanh.

Nói thì chậm thế nhưng lại rất nahnh.

Nếu như phản ứng của Giang Trần chỉ cần chậm nửa nhịp, một trảo này tuyejt đối có thể nắm chắc, đánh ra một lỗ thủng trên ngực Giang Trần.

Khi bàn tay lớn trong hư không chụp vào ngực Giang Trần, Bát Hoang bàn thạch trận kia vừa vặn được khởi động.

Ken két.

Bốn phía trận pháp vang lên tiếng thanh âm nghiền nát thảm thiết. Hoa văn trận pháp mạnh mẽ bị một chưởng lớn này đánh ra từng vết nứt.

Mà bàn tay lớn này cuối cùng lại bị trận pháp bên ngoài ngăn cản. Đứng ở vị trí cách mặt Giang Trần một trượng rồi dừng lại.

Người đánh lén này tự nhiên là lão tổ Yến gia.

Lúc trước hắn mượn nhờ lực phòng ngự của trận pháp thủy hỏa phong lôi yểm họ bản thân, vụng trộm chui ra ngoài, ngay cả bốn đại đế cũng không có phát giác ra sự tồn tại của hắn.

Hắn mượn nhờ phong lôi đại trận kia, phiêu đãng mà tới, che dấu bản thân, tựa như một cơn gió, ẩn tàng trong hư không, là vì muốn đánh ra một kích trí mạng với Giang Trần.

Khi ra tay, lão nhân này đã cơ hồ cảm thấy mình đã thành công.

Thế nhưng mà cuối cùng hắn vẫn đánh giá thâp tính cảnh giác của Giang Trần, đánh giá sai năng lực phản ứng của Giang Trần. Lực lượng một trảo này bị Bát Hoang bàn thạch trận ngăn cản.

Lão tổ Yến gia nao nao, biết rõ tận dụng thời cơ, không lùi mà tiến, giống như một đầu chim ưng lớn, đánh về phía Giang Trần, một trảo trong tay lại tiếp tục đánh xuống.

Một trảo này giống như là cái miệng của cự thú hồng hoang, bên trong sắc bén vô cùng, vượt qua hư không đánh về phía Giang Trần.

Uy thế của một trảo này kinh người vô cùng, ngay cả một ngọn núi dường như cũng có thể bị cắt bỏ.

Sau khi Giang Trần ngăn cản kích thứ nhất, há có thể để cho lão nhân này đánh trúng kích thứ hai? Thiên Côn Lưu Quang độn được thi triển, trực tiếp biến mất tại chỗ.

Đồng thời tay Giang Trần tế ra một vận, ném về phía hư không.

Vật kia hóa thành một đạo kim quang, nhanh chóng bành trướng, rõ ràng là Nguyên Từ kim sơn.

- Trấn áp cho ta.

Nguyên Từ Kim sơn lúc này ở trong tay Giang Trần, uy năng vẫn không thể phát huy ra được tonaf bộ. Nhưng mà mượn nhờ uy lực của Nguyên Từ kim sơn này, lại hoàn toàn có thể ngăn cản công kích của lão nhân này một chút.

Trong lòng Giang Trần âm thầm khiếp sợ, hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được Xích Đỉnh tủng vực này lại có một cường giả Đế cảnh.

Việc này ngay cả tông chủ ba đại tông môn cũng chưa từng nghe qua.

Nhưng mà Giang Trần cũng không có bối rối. cường giả Đế cảnh của hoàng thất Xích Đỉnh này mặc dù có thực lực không tệ, thế nhưng còn xa mới bằng Tu La đại đế.

Tu La đại đế Giang Trần còn có thể ứng phó, tự nhiên sẽ không có bao nhiêu sợ hãi với lão nhân này.

Nguyên Từ Kim sơn điên cuồng đè xuống, lão nhân kia ánh mắt hung ác, không để ý tới tất cả mà phóng về phía Giang Trần, tay áo hất lên, ý đồ muốn quét Nguyên Từ Kim sơn ra.

Chỉ là hắn hất tay áo lên lại phát hiện ra có một đạo lực lượng kỳ quái khiến cho lực lượng của hắn lúc này ngừng một lát.

Mà sau một khắc, từng đạo Nguyên từ chi lực cường đại giống như lực lượng thác loạn vô hình, làm cho tốc độ của hắn cũng theo đó mà chậm lại một chút.

- Ồ? Đây là thứ đồ vật quỷ quái gì vậy?

Lão giả kia chấn động, giờ hắn mới hiểu được vì sao tiểu tử này còn trẻ tuổi mà có thể ngồi lên bảo tọa thiếu chủ Lưu Ly vương thành.

Bằng vào tuổi tác của đối phương, liên tục có thể tránh thoát sự đuổi giết của cường giả đế cảnh như hắn, hơn nữa nhìn vào kẻ này còn không rối loạn chút nào, điều này không thể nghi ngờ khiến cho lão tổ Yến gia giật mình không thôi.

- Nhất định phải giết chết kẻ này. Kẻ này không chết, Yến gia tất sẽ bị diệt.

Trong lòng lão tổ Yến gia khiếp sợ không thôi. Càng thêm kiên định quyết tâm giết chết Giang Trần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play