̣i tông môn. (1)

- Dù các ngươi chưa tham dự, không có trực tiếp làm ác, thế nhưng lại gián tiếp dung túng Xích Đỉnh hoàng thất làm ác. Dám nói một chút trách nhiệm cũng không cso sao? Nhưng mà các ngươi đã định bỏ gian tà theo chính nghĩa, cơ hội này bổn thiếu chủ có thể cho các ngươi. Trở về nói cho tông chủ các ngươi biết, muốn cho Bổn thiếu chủ thấy thành ý thì mang theo tinh anh tông môn tới đánh hoàng cung này. Như vậy bổn thiếu chủ mới xem xét quyết tâm đoạn tuyệt với hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc.

- Đánh hoàng cung?

Ba đại trưởng lão sửng sốt.

Bọn họ tuyệt đối không ngờ tới, Giang thiếu chủ này lại đưa ra yêu cầu như vậy. Bọn họ vốn tưởng rằng, trước đó bọn họ không tham dự xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, chỉ cần hạ thấp tư thế, nhất định sẽ nhận được sự thông cảm của Giang Trần thiếu chủ, do đó tiếp tục giữ vững địa vị của bọn họ trong Xích Đỉnh trung vực.

Đến lúc đó cho dù hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc bị thay thế, những người khác tới khống chế Xích Đỉnh trung vực, bọn họ vẫn là tông môn đỉnh cấp trong Xích Đỉnh trung vực.

Nếu như hoàng thất không có bị thay đổi, dùng thực lực của ba đại tông môn bọn họ, hoàng thất Xích Đỉnh quốc cũng không có khả năng trở mặt với bọn họ.

Không thể không nói tính toán này rất tốt.

Nhưng mà Giang Trần nói những lời này thoáng cái đánh tan mộng tưởng làm cỏ đầu tường của bọn họ.

Muốn làm cỏ đầu tường, không có cửa đâu.

- Sao nào? Có vấn đề gì sao?

Giang Trần trầm giọng nói, khóe miệng nở nụ cười lạnh nhạt.

- Không không không, kỳ thực...

- Không cần phải nói nhiều như vậy. Đừng tưởng rằng đây là cò kè mặc cả. Bổn thiếu chủ co các ngươi cơ hội, đó là từ bo. Lần này ta giá lâm Xích đỉnh trung vực là vì giết người báo thù mà tới. Hẳn các ngươi cho rằng, một chút trò nhỏ phong tông của các ngươi có thể lo cho thân mình được sao?

Thanh âm của Giang Trần bắt đầu lạnh lùng.

Cảm nhận vẻ lạnh lẽo trong lời nói của Giang Trần, ba trưởng lão của ba đại tông môn nhịn không được mà sởn hết gai ốc. Một thiếu chủ trẻ tuổi, nghe nói năm nay còn chưa tới ba mươi tuổi mà đã sinh ra uy áp đáng sợ như vậy.

- Giang Trần thiếu chủ... Chúng ta... Oan uổng a. Chuyện xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, ba đại tông môn chúng ta không có tham dự, không hồ đồ với hoàng thất. Ân oán giữa song phương, vốn không liên quan tới chúng ta a.

- Đúng vậy, Giang Trần thiếu chủ, ngài tùy tiện tìm người hỏi một chút, chuyện lúc trước ba đại tông môn chúng ta tuyệt đối không có phái binh đi.

Giang Trần bỗng nhiên cười rộ lên, sắc mặt thì trầm xuống, nói:

- Chuyện lúc trước các ngươi không có tham dự? Chẳng lẽ các ngươi không phải là thế lực trong Xích Đỉnh trung vực? Coi như các ngươi không có tham dự, trực tiếp, gián tiếp không lấy được chỗ tốt từ việc xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực hay sao? Không có đạt được bất luận tài nguyên gì từ Vạn Tượng Cương Vực hay sao? Đừng tưởng rằng không có trực tiếp tham dự là có thể phủi tay. Hôm nay các ngươi căn bản không có tư cách đứng trước mặt bổn thiếu chủ nói chuyện.

Hòe Sơn nhị tiêu thấy Thiếu chủ tức giận, cũng quát lớn:

- Ba người các ngươi không biết sống chết, Thiếu chủ nhà ta khai ân, cho các ngươi một con đường sống, tại sao ta thấy dường như các ngươi không biết quý trọng? Còn ôm lấy mộng tưởng với Xích Đỉnh hoàng thất vậy? Muốn hai bên đều không đắt tội, làm người ở giữa thôi sao?

- Thiếu chủ, không cần phải nói nhảm với bọn chúng. Không phải người đã hạ lệnh cho Thương Hải đại đế đi trấn áp ba đại tông môn này sao? Như vậy dứt khoát một chút, diệt cả ba tông.

- Đúng vậy, lúc trước Xích Đỉnh trung vực xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, không hỏi trắng đen, chỉ cần là tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực đều phá hủy. Thiếu chủ, theo ta thấy, chúng ta nên học theo bọn chúng, nói lời vô dụng với bọn chúng làm gì.

Hòe Sơn nhị tiêu kẻ xướng người họa, khiến cho ba gia hỏa kia sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, căn bản không dám chống đối nửa câu. Sắc mặt xám ngoét, chỉ là trong lòng không ngừng kêu khổ.

Giang Trần khoát tay nói:

- Bổn thiếu chủ chỉ cho các ngươi thời gian nửa ngày, trong vòng nửa ngày nếu như bổn thiếu chủ còn không cảm nhận được thành ý của các ngươi. Vậy sẽ coi như các ngươi là đồng đảng của Xích Đỉnh hoàng thất kia.

Ba người kia nghe vậy hồn phi phách tán.

Bọn họ cũng nhìn ra được, Giang Trần thiếu chủ này chỉ sợ sẽ thực sự động thủ. Cũng không phải tùy tiện nói lời đe dọa bọn họ.

- G iang thiếu chủ, xin ngài chờ chúng ta về xin chỉ thị của tông chủ.

- Giang thiếu chủ, xin ngài khai ân nhiều hơn. Chúng ta nhất định sẽ thuyết phục tông chủ nhà ta phái binh vây khốn hoàng thất.

- Đúng vậy, hoàng thất Yến gia tàn bạo, thống trị Xích Đỉnh trung vực nhiều năm như vậy, nghiệp chướng nặng nề, tội nghiệp chồng chất, cũng là lúc bọn chúng nên xuống đài.

Ba trưởng lão này sợ Giang Trần tuổi trẻ khí thịnh, dưới sự giận dữ liền hạ lệnh trấn áp tông môn bọn họ.

Ba đại tông môn trong Xích Đỉnh trung vực là thế lực trụ cột của Xích đỉnh đế quốc. Thế nhưng mà trước mặt Lưu Ly vương thành, quả thực giống như tiểu hài tử vừa mới học đi. Căn bản không gánh được cơn giận dữ lôi đình của Lưu Ly vương thành.

Ba người này xám xịt rời khỏi, dùng tốt độ nhanh nhất mang ý tứ của Giang Trần về tông môn.

Mà lúc này đại quân của Thương Hải đại đế phân thành ba đường, cũng vây quanh lối ra của ba đại tông môn, chỉ được phép vào, không có phép ra.

- Cái gì? Muốn chúng ta xuất binh đánh hoàng thất?

Sau khi nhận được tin tức, tông chủ Thiên Ưng tông khiếp sợ không thôi. Tông môn bị bao vây bên ngoài cũng khiến cho hắn rất rối loạn, hiện tại nghe thấy tin tức này càng thêm rối loạn.

- Đúng vậy a. Tông chủ, Giang Trần thiếu chủ kia đã lên tiếng, hoặc là xuất binh đánh hoàng thất để đại biểu thành ý của chúng ta. Hoặc là bọn họ sẽ trấn áp ba đại tông môn chúng ta.

- Giang Trần thiếu chủ này sao lại bá đạo như vậy?

Tông chủ Thiên Ưng tông cũng có chút tức giận, bất bình:

- Thiên Ưng tông ta chưa từng tham dự xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, tại sao lại hùng hổ dọa người như vậy?

- Tông chủ a, bây giờ không phải là thời điểm nói những lời này. Ba đại tông môn chúng ta ở trong Xích Đỉnh trung vực, là thế lực trụ cột. Giang Trần thiếu chủ kia chỉ cho chúng ta thời gian nửa ngày, nếu như không có động tĩnh, hắn sẽ hạ lệnh công kích ba đại tông môn.

Tông chủ Thiên Ưng tông nghiến răng nghiến lợi, lần trước bọn họ tìm Xích Đỉnh hoàng đế, đưa ra yêu cầu phong tông thực ra là một hành động tự bảo vệ mình.

Bọn họ không muốn quan tâm tới chuyện này, mặc kệ Xích Đỉnh trung vực loạn thành cái gì, bọn họ cứ hờ hững mà lờ đi. Thanh thản ổn định là rùa đen rút đầu.

Thế nhưng mà hiện tại xem ra, Giang Trần thiếu chủ căn bản không có ý định cho bọn họ cơ hội này.

Cùng lúc đó, Vạn Phật tông và Xích Ly tông cũng nhận được tin tức. Sứ giả của bọn họ cũng mang tin tức trở về tông môn.

Mà bên ngoài sơn môn của ba đại tông môn, những dòng chính dưới trướng Thương Hải đại đế và thế lực chư hầu khắp nơi đã vây chặt tông môn bọn họ như nêm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play