̃ tới giờ. (2)

Giờ phút này hắn giống như một thất phu phẫn nộ, một đại hán thế tục, các lộ chư hầu thấy vậy cũng lắc đầu không thôi.

Chiến đấu tới bước này, bọn họ đối với biểu hiện kinh diễm của Chân thiếu chủ cũng kinh ngạc, khó hiểu. Nhưng mà đối với biểu hiện của Tu La đại đế cũng cảm thấy chán nản, thất vọng không thôi.

Khổng Tước đại đế không có mặt, Tu La đại đế ngươi tốt xấu gì cũng coi như là nhân vật số má trong Lưu Ly vương thành. Thế nhưng biểu hiện này, đâu có xứng đáng với phong độ mà nhân vật số má nên có?

Đánh lâu không được thì cũng thôi đi, mọi người cũng nhìn thấy Chân thiếu chủ quá mức ưu tú, át chủ bài quá nhiều. Thế nhưng mà ngươi lên được mà không bỏ xuống được, đây cũng không phải là khí độ mà một đại đế nên có.

Nếu như lúc này Tu La đại đế buông tha trận đấu, chủ động nhận thua, mọi người có lẽ còn cảm thấy hắn không mất khí độ, nhìn thấy thời cơ không thích hợp, chuyện không thể làm, nhận thua cũng là một lựa chọn sáng suốt.

Thế nhưng mà Tu La đại đế hắn chẳng những không có làm vậy, ngược lại còn hổn hến, ra tay độc ác với một thiên tài trẻ tuổi như vậy. Nhìn biểu hiện kia giống như những tên ác nhân ẩu đả trên phố, một chút phong độ cũng không có.

Điều buồn cười nhất chính là, các loại thủ đoạn của hắn xuất ra toàn bộ, thế nhưng thủy chung không có làm gì được Chân thiếu chủ người ta. Hiện tại ngay cả bóng dáng của Chân thiếu chủ cũng đuổi theo không kịp.

Bộ dáng chật vật như vậy đâu còn có phong phạm của một đời đại đế?

Ngay cả Trảm Không đại đế đứng về phía hắn lúc này trong lòng cũng cảm thán, trận chiến tới bước này hắn đã biết rõ, lần này Tu La đại đế kỳ thực đã thua.

Bên Khổng Tước thánh sơn, biểu hiện trên mặt cả đám ngưng trọng, nhìn không rời mắt lên trên lôi đài. Khi Giang Trần thi triển Thiên Côn Lưu Quang độn tránh khỏi công kích của Tu La đại đế đuổi giết, trong lòng bọn họ sinh ra hy vọng nồng đậm, giống như nhìn thấy ánh sáng thắng lợi lúc rạng đông.

- Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được... Thiên phú võ đạo của Chân thiếu chủ lại cường hãn tới trình độ như vậy. Chúng ta quả nhiên đã đánh giá thấp người ta.

Dã Hồ Minh Hoàng than nhẹ.

- Số mệnh Khổng Tước thánh sơn lại tăng, Chân thiếu chủ chính là người truyền thừa tốt nhất của Khổng Tước đại đế bệ hạ. Tới hiện tại ta đã triệt để phục thiếu chủ.

Trấn Tuế Minh Hoàng cũng cảm khái nói.

- Ta cũng phục.

Vân Trung Minh Hoàng lời ít mà ý nhiều.

- Lão thân tâm phục khẩu phục, từ nay về sau ai phản đối Chân thiếu chủ, lão thân là người thứ nhất không để cho hắn yên.

Đa Mai minh hoàng cũng tỏ thái độ.

Tình cảnh ta đuổi ngươi chạy trên lôi đài cũng không kéo dài quá lâu. Thời gian hai thời thần võ đấu rốt cuộc cũng tới.

Cạch.

Một tiếng chuông vang vọng, tuyên bố thời gian thi đấu chấm dứt.

Tiếng chuông vang này triệt để phá hủy ý chí chiến đấu của Tu La đại đế. Giang Trần tiêu sái cười cười, thân thể đột nhiên ngừng lại, rơi về phía đối diện lôi đài.

- Đa tới giờ, thi đấu chấm dứt. Hòa, bất phân thắng bại.

Niêm Hoa đại đế mặt không biểu tình tuyên bố.

Nghe thấy mấy chữ bất phân thắng bại này, bên Khổng Tước thánh sơn, còn có chư hầu ủng hộ Khổng Tước thánh sơn lập tức hét lên một tiếng, vô số thanh âm giống như thủy triều vang vọng.

Trong lòng mọi người đã sớm hiểu rõ ý nghĩa của việc hòa, bất phân thắng bại này là ra sao. Nghĩa là bọn họ đã thắng cả lần thi đấu này.

Mười ba ván kéo dài lâu như vậy. Trước khi hai ván cuối cùng diễn ra, tất cả mọi người đều cho rằng Khổng Tước thánh sơn thua. Thời khắc cuối cùng không ngờ lại ngăn cơn sóng dữ, thắng được ván này.

Tinh mang trong mắt Tu La đại đế bùng lên, trong lòng đột nhiên có sát cơ tuôn ra.Tay đột nhiên giơ ma đao lên, nhanh chóng chém ra một đao, không chút dấu hiệu chém về phía Giang Trần ở phía đối diện lôi đài.

Một đao kia của Tu La đại đế vô cùng bất ngờ, cơ hồ vượt quá dự kiến của tất cả mọi người.

Ai cũng không ngờ tới, khi trận chiến đã chấm dứt, Tu La đại đế này lại đánh lén Chân thiếu chủ.

- Cẩn thận.

- Chân thiếu chủ cẩn thận.

- Đáng hận, tên này quá mức không biết xấu hổ.

Hiện trường lập tức loạn thành một đoàn. Tất cả mọi người nháo nhào kinh hô, hiển nhiên đối với biến cố vừa mới xuất hiện giật mình vạn phần.

Bên Khổng Tước thánh sơn, Vô Song đại đế đột nhiên hóa thành một đám lưu quang bắn về phía trước. Tịch Diệt đại đế cùng với Bàn Long đại đế cũng song song bắn ra, vọt về phía lôi đài.

Ngay cả Niêm Hoa đại đế trên ghế trọng tài và Trấn Nhạc đại đế cũng nhanh chóng phóng về phía lôi đài. Bọn họ thậm chí còn nghĩ trước mắt phải nhanh chóng giúp Giang Trần ngăn cản một đao này.

Thế nhưng mà cuối cùng bọn họ ở quá xa, không đợi bọn họ phóng tới gần lôi đài, một đao trí mạng này đã chém tới trước mặt Giang Trần.

Một đao này không ngờ lại không thể ngăn cản.

Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, mặt đất trước mặt Giang Trần bỗng nhiên xuất hiện vô số dây theo, giống như những cánh tay tráng kiện, điên cuồng cuốn về phía Tu La đại đế.

Mà Giang Trần coi như đã sớm ngờ tới Tu La đại đế sẽ đánh ra một kích này vậy, thân thể hắn nhoáng lên, quanh thân hắn không ngờ lại xuất hiện trên trăm Giang Trần giống nhau như đúc.

Mỗi một Giang Trần đều giống nhau như đúc, không có cách nào phân biệt ra.

Những dây leo này xuất hiện tự nhiên là Băng Hỏa yêu liên. Tuy rằng bọn chúng không có cách nào ngăn cản được Tu La đại đế. Thế nhưng lại có thể ngăn cản thế công của Tu La đại đế.

Chờ sau khi hắn đột phá khỏi Băng Hỏa yêu liên, mới phát hiện ra trước mắt không ngờ lại có trên trăm Chân thiếu chủ giống nhau.

Tu La đại đế trợn mắt há hốc mồm.

Sau một khắc, mấy đại đế khác nhanh chóng đuổi tới.

- Tu La đạo hữu, không thể lỗ mãng.

Niêm Hoa đại đế lên tiếng.

Mà Vô Song đại đế lại lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Tu La đại đế, uy áp đại đế không hề giữ lại mà phóng thích ra, chính diện đối kháng với Tu La đại đế.

- Tu La, Mạch mỗ nghe nói trong Lưu Ly vương thành có một người gọi là Tu La đại đế, là đại nhân vật. Thế nhưng không thể tưởng tượng được, đến khi gặp, ngươi lại khiến cho Mạch mỗ thất vọng.

Vô Song đại đế âm trầm nói tiếp:

- Chân thiếu chủ còn chưa tới ba mươi tuổi. Ngươi chiến với thiếu chủ, đã mất thân phận rồi. Ngươi đã thích chiến như vậy còn không bằng chơi đùa với Mạch mỗ?

Mặt Tu La đại đế âm trầm, trong lòng cũng đang nhỏ máu, hắn không cam lòng a.

Đại cục được mưu đồ lâu như vậy, thời khắc cuối cùng không ngờ lại thất bại trong gang tấc. Trên tâm lý hắn không chấp nhận được điểm này.

Chỉ là, đồng thời đối mặt với năm tên đại đế. Tu La đại đế dù mạnh mẽ thế nào trong lúc nhất thời cũng không dám lỗ mãng. Mà lúc này Thương Hải đại đế cũng vút lên trên đài, khuyên nhủ:

- Chư vị, Tu La đạo huynh nhất định là trong lúc cấp bách, cho nên mới làm như vậy, mong mọi người thông cảm nhiều hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play