Hiển nhiên Thanh Phượng Đan Vương và mấy nhân viên của Tịnh Phần điện đều cảm thấy người trẻ tuổi này nhất định là thiếu gia ăn chơi nhà ai đó, là tới đây vui chơi. Hơn nữa lại còn không có thành ý như vậy.
Giang Trần cũng không quản trong lòng bọn họ nghĩ thế nào, chỉ cần quyển trục của hắn không bị đánh tráo là được.
- Chư vị đại nhân, đã giao quyển trục, ta có thể rời khỏi đây được chứ?
Giang Trần còn muốn xác định qua một chút.
Than Phương Đan Vương triệt để im lặng, giống như đuổi ruồi, phất phất tay, lãnh đạm nói:
- Đã nộp bài thì ngươi có thể rời khỏi.
Thanh Phương Đan Vương là một người vô cùng nghiêm túc, chính thống, cách nhìn của hắn về Giang Trần, đó là cảm thấy loại hành vi của người trẻ tuổi này là một loại khinh nhờn với đan đạo.
Có suy nghĩ như vậy, làm sao hắn có sắc mặt tốt với Giang Trần cơ chứ?
Người Tịnh Phần điện vẫn tuân thủ hành vi chức nghiệp của mình vô cùng tốt, gật gật đầu nói:
- Ngươi đi ra ngoài trước đi. Nộp bài thi sớm trên nguyên tắc không có bất kỳ vấn đề gì. Bài danh cuối cùng nếu như điểm giống nhau, người nộp bài thi càng sớm sẽ càng có ưu thế.
Đây rõ ràng chỉ là lời nói qua loa, mặc dù đối phương nói rất chân thành với hắn. Thế nhưng Giang Trần có thể nhìn ra được, những người này căn bản có cách nhìn không tốt về hắn.
Mà Giang Trần cũng lơ đễn, cũng nghĩ qua một chút, nếu như mình ở vào vị trí của đối phương, nhìn thấy một người nhưu vậy chỉ sợ cũng khó tránh khỏi trong lòng có ý nghĩ như thế.
Hắn lập tức mỉm cười, không kiêu ngạo không siểm nịnh sải bước ra ngoài.
Thanh Phượng Đan Vương khống chế cảm xúc thật lâu, thấy Giang Trần rốt cuộc cũng rời khỏi, sắc mặt thoáng cái đen lên, nhịn không được trách cứ:
- Người trẻ tuổi hiện tại thực sự không biết trời cao đất rộng. Không biết là thiếu gia ăn chơi của nhà nào. Lại coi chuyện thần thánh như vậy trở thành trò đùa?
Mấy vị nhân viên bình thẩm của Tịnh Phần điện cũng biết Thanh Phượng Đan Vương là người chính thống, tư tưởng vô cùng truyền thống. Đối với đan đạo lại cực kỳ thành kính, cho nên yêu cầu đối với người trẻ tuổi cũng cực cao. Đối với loại người nộp bài thi từ sớm này, không thể nghi ngờ đã bị hắn chụp cho cái mũ không nghiêm túc, tự nhiên sẽ không vui vẻ gì.
- Thanh Phượng Đan Vương bớt giận, người trẻ tuổi a, ngẫu nhiên cũng có những kẻ lông bông, ăn chơi trác tác như vậy.
- Đúng vậy a. Nhưng mà tiểu tử này thoạt nhìn nho nhã lễ độ, dường như không phải là loại người như vậy a. Chẳng lẽ hắn thực sự đáp đúng hết tất cả?
Có người yếu ớt nói ra nghi vấn của bản thân, nói thật người trẻ tuổi của Đan Hỏa thành mười phần thì chín phần là kẻ mắt cao hơn đầu. có thể tao nhã như vị vừa rồi quả thực hiếm thấy vô cùng..
Một người như vậy sao lại có thể là người lỗ mãng, càn rỡ thô lỗ được cơ chứ?
Nhưng mà khi hắn nói ra nghi vấn của mình lập tức bị những người khác bác bỏ.
- Không có khả năng, cho dù hoàn thành sớm cũng không có khả năng hoàn thành sớm nhưu vậy. Lúc này mới trôi qua một phần ba thời gian. Có thể hoàn thành trong ba ngày đã không tầm thường rồi. Thời gian một ngày? Làm sao có thể?
Thanh Phương Đan Vương thì cười lạnh không nói, loại vấn đề này hắn khinh thường trả lời. Hiển nhiên trong mắt Thanh Phượng Đan Vương hắn, một ngày không thể nào đáp xong toàn bộ vấn đề. Đó là chuyện căn bản không có khả năng hoàn thành. Trừ phi là tiểu tử này ăn gian, sớm biết rõ đáp án.
Thế nhưng mà Tịnh Phần điện tổ chức ra tuyển chọn như vậy, không có khả năng Tịnh Phần điện hỗ trợ hắn ta ăn gian, thì làm sao có thể biết rõ đáp án từ trước? Loại khả năng này hoàn toàn không có.
Cho nên Thanh Phượng Đan Vương vẫn kiên định cho rằng là tiểu tử kia khinh nhờn đan đạo.
Nhưng bây giờ Giang Trần không có tâm tư đi cân nhắc suy nghĩ của Thanh Phượng Đan Vương ra sao, hắn bước nhanh khỏi khu tuyển chọn đan đạo, đi thẳng tới khu tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp.
Ba khu tuyển chọn đồng thời tuyển chọn.
Cũng nói là, khu tuyển chọn tổng hợp này hiện tại cũng đã trải qua hơn một ngày. Ba ngày thời gian hiện tại chỉ còn lại hơn một ngày mà thôi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)2.
Thiếu Gia Giả Thích Giấu Nghề3.
Người Điều Khiển Tâm Lý4.
Từ Từ Suy Lý=====================================
Bây giờ hắn chạy qua, đã ít hơn so với những người trong khu tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp này hơn một ngày.
Cho nên Giang Trần không chút chậm trễ nào, căn bản không ngừng nghỉ, bước nhanh vào khu tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp.
- Cái gì? Ngươi muốn tham dự tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp sao?
Đám người giám khảo ở khu tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp nghe thấy yêu cầu của Giang Trần, vẻ mặt đều khiếp sợ.
Trận pháp đại sư Vương Học Thông kia nhịn không được mà hỏi:
- Người trẻ tuổi, trước đó ngươi đã tham dự khảo hạch lĩnh vực khác, chẳng lẽ đã cam chịu, nộp bài từ trước?
Giang Trần dở khóc dở cười, vì sao những người này, ý nghĩ đầu tiên trong đầu là cảm thấy hắn bó tay? Những người này không có ánh mắt phát hiện thiên tài sao?
Giang Trần cũng lười giải thích, dù sao quy tắc cũng cho phép dự thi hai lĩnh vực. Những giám khảo này cũng không có cách nào ngăn cản hắn được.
- Vương đại sư, đây là minh bài dự thi của ta, mời các vị kiểm nghiệm một chút.
Giang Trần cũng không muốn nói nhảm, từng chút thời gian đều vô cùng quý giá. Hiện tại hắn chậm hơn người khác hơn một ngày, càng phải giành giật từng giây.
Tuy rằng Vương Học Thông tấm tắc kêu kỳ lạ, mấy người khác trong ba giám khảo cũng không làm khó Giang Trần, mà để Giang Trần vào.
Đợi sau khi Giang Trần đi vào, VƯơng Học Thông chậc chậc tán thưởng:
- Trước kia có một đống lớn người hô hào muốn đồng thời khiêu chiến hai ba lĩnh vực, lão phu v ẫn cảm thấy những người này quá càn rỡ, thô lỗ. Không thể tưởng tượng được thực sự vẫn có người kiên trì khiêu chiến hai lĩnh vực như vậy.
- Ha ha, nói không chừng là thiếu gia ăn chơi nhà nào đó hồ đồ a. Lúc này mới hơn một ngày, lĩnh vực võ đạo và đan đạo cũng không có dễ nha.
- Đúng vậy, hai lĩnh vực kia trong vòng ba ngày hoàn thành hay không cũng là vấn dề. Ta đoán, nhất định là độ khó quá lớn, cho nên hắn chủ động buông tha, sau đó mới lại tới lĩnh vực tổng hợp này thử thời vận a.
Đánh già, kết luận của những giám khảo này đối với Giang Trần đều giống nhau một cách thần kỳ.
Dưới sự dẫn dắt của một người trong số giám khảo, Giang Trần tìm được một vị trí, rất nhanh đã nhận được một quyển trục, trên đó có vô số vấn đề.
Phần quyển trục này không sai biệt lắm với quyển trục trên lĩnh vực đan đạo, cũng là ba mươi câu. Cấp bậc độ khó cũng phân thành cấp.
Những đề mục trong lĩnh vực tổng hợp này cũng phức tạp hơn một chút. Bất quá đối với Giang Trần mà nói, chuyện này cũng không phải vấn đề lớn.
Kiếp trước Giang Trần chưởng quản Thiên Lang thư viên của Thái Uyên chư thiên thế giới, có thể nói là học quan Chư Thiên. Có lĩnh vực nào hắn không đọc qua cơ chứ?
Tuy rằng những lĩnh vực này đều còn xa không lợi hại bằng đan đạo, nhưng đặt ở Thần Uyên đại lục, những kiến thức và trí nhớ kiếp trước của hắn tuyệt đối là tồn tại không gì sánh nổi.