Mục Thánh pháp vương cũng gật đầu phụ họa:

- Ta cảm giác, cảm thấy, Chân thiếu chủ này có lẽ sẽ trở thành mối uy hiếp cho Bất Diệt Thiên Đô chúng ta.

Diệt Trần Tử và Bối pháp vương liếc nhìn nhau, địa vị bọn họ không bằng hai Thánh pháp vương, tự nhiên khó có thể nói cái gì. Nhưng bọn họ cảm thấy, hai lão gia hỏa này quả thực giống như chim sợ cành cong.

Qua một lát sau, Kha Thánh pháp vương mới thở dài một hơi nói:

- Bỏ đi, bây giờ nói những lời này đã muộn. Mặc kệ Chân thiếu chủ này có phải là Giang Trần hay không, chúng ta đều phải chuẩn bị thật tốt. Vạn nhất hắn thực sự là Giang Trần, Bất Diệt Thiên Đô tuyệt đối sẽ gặp phải phiền phức lớn. Nói không chừng qua mười năm, trăm năm, hắn sẽ trở thành chủ nhân chính thức của Khổng Tước thánh sơn, sẽ khởi xướng chinh phạt với Bất Diệt Thiên Đô chúng ta.

Nghĩ tới việc Lưu Ly vương tháp phát động chinh chiến với Bất Diệt Thiên Đô, những người này đều biến sắc.

Diệt Trần Tử không nhịn được mà nói:

- Nào có dễ dàng như vậy a? Cho dù hắn là Giang Trần, hắn khống chế Khổng Tước thánh sơn, cũng không có nghĩa là khống chế Lưu Ly vương thành. Nghe nói trong nội bộ Lưu Ly vương thành cũng có những ý kiến bất đồng. Tu La đại đế từ trước tới nay đều bị bên ngoài coi như là người có thể tiếp nhận vị trí của Khổng Tước đại đế. Hiện tại Chân thiếu chủ này bỗng nhiên ngang trời xuất thế. Nhất mạch của Tu La đại đế chưa hẳn đã can tâm tình nguyện nghe hắn chỉ huy.

Phân tích này rất có đạo lý.

Mục Thánh pháp vương cũng gật đầu nói:

- Nói như vậy chúng ta cần phải liên hợp với Tu La đại đế, ủng hộ Tu La đại đế. Chỉ cần Lưu Ly vương thành rơi vào trong tay Tu La đại đế, Bất Diệt Thiên Đô chúng ta có thể không cần lo nghĩ. Chỉ dựa vào lực lượng của nhất mạch Khổng Tước thánh sơn, Bất Diệt Thiên Đô chúng ta cần gì phải sợ?

Lưu Ly vương thành mạnh là vì bọn họ có bảy đại đế. Nếu như chỉ dựa vào nhất mạch của Khổng Tước thánh sơn, thực lực nhiều lắm cũng chỉ ngang hàng với Bất Diệt Thiên Đô. Ngang hàng là bởi vì có cường giả nghịch thiên như Khổng Tước đại đế mà thôi.

Nếu không chỉ dựa vào mỗi nhất mạch Khổng Tước thánh sơn, trừ Khổng Tước đại đế ra, còn xa không bằng lực lượng chỉnh thể của Bất Diệt Thiên Đô.

Bên Bất Diệt Thiên Đô nhanh chóng quyết định sách lược.

Sưu...

Một đạo tàn ảnh xẹt qua hư không.

Thân ảnh Giang Trần xẹt qua, tựa như lưu tinh vậy.

Sưu Sưu Sưu Sưu....

Thân ảnh Giang Trần liên tục di chuyển trên không trung, tốc độ sau còn nhanh hơn lúc trước.

- Còn chưa tới cực hạn, còn có thể nhanh hơn.

Ý nghĩ này xuất hiện trong đầu Giang Trần, lại lần nữa thúc dục thân ảnh cực nhanh, tốc độ quả nhiên lại lần nữa tăng lên một bậc.

Tu luyện Thiên Côn lưu quang động cũng đã ba bốn tháng, tốc độ của Giang Trần ở trong ba bốn tháng tăng lên vô cùng lớn.

Quan trọng nhất chính là, sau khi hắn dung hợp Phi Vũ thần sí, càng dung hợp hoàn mỹ với pháp môn Thiên Côn lưu quang độn, tốc độ cực nhanh, nhiều lần đột phá cực hạn.

- Chậc chậc, Thiên Côn lưu quang độn này quả thực là một môn thần thông siêu cường, chỉ luận riêng tốc độ, chỉ sợ hiện tại tốc độ của ta đã có thể so sánh với một ít cường giả Hoàng cảnh cao cấp.

Vốn tốc độ của Giang Trần đã rất nhanh, hiện tại luyện hóa Phi Vũ thần sí, lại còn tu luyện Thiên Côn lưu quang động, khiến cho tốc độ của hắn nhiều lần đột phá.

Ngay cả chính bản thân Giang Trần cũng cảm giác được rõ ràng mình ở phương diện tốc độ đã tăng lên vô cùng kinh người.

- Bất kể là tốc độ tuyệt đối hay là tốc độ tương đối, đều có thể nghiền nát võ giả cùng giai. Coi như là cường giả Hoàng cảnh cũng phân nửa không có khả năng nhanh hơn ta. Mấu chốt nhất chính là, tốc độ tăng lên, cho dù là trong lĩnh vực Hoàng cảnh của cường giả, cũng có thể thông qua tốc độ tuyệt đối mà thoát khỏi khống chế.

Bởi vì cái gọi là võ công trong thiên hạ chỉ có nhanh là không phá được.

Tốc độ là một loại ưu thế, tốc độ tuyệt đối là ưu thế tuyệt đối.

Tốc độ nhanh, bản thân cũng có thể sinh ra lực lượng cường đại, tốc độ nhanh cũng có thể gia trì một ít lực lượng cho bản thân.

Đạt được tốc độ cường đại, không đơn thuần là có thể chạy trốn giữ mạng, còn có thể dùng trong thực chiến. Trong thực chiến, người có tốc độ tuyệt đối sẽ có ưu thế vô cùng rõ ràng.

Thời điểm công thủ, có tốc độ tuyệt đối nghĩa là phần thắng sẽ cao hơn đối thủ rất nhiều.

Dù sao tốc độ tuyệt đối chợt tới chợt đi, khiến cho địch nhân cũng vô cùng khó lường.

Thời gian cách lúc khảo hạch của cung thứ nhất ngày càng gần. Tuy rằng Giang Trần tự nhận mình đã nắm giữ Thiên Côn lưu quang độn vô cùng tốt, nhưng mà ai mà không muốn tốt hơn, cho nên trong khoảng thời gian này Giang Trần cũng không có lười biếng.

Mỗi ngày đều chìm đắng trong việc tu luyện môn độn thuật này.

So sánh với môn độn thuật này, cho dù là độn thuật của Phi Vũ đại đế cũng khó mà đuổi kịp được.

Độn thuật của Phi Vũ đại đế giống như là động thuật chạy trốn. Mà một ít đặc điểm của môn độn thuật này còn có huynh hướng bỏ trốn mất dạng.

Tuy rằng đây là tiền vốn bảo vệ tính mạng, hơn nữa Phi Vũ đại đế bằng vào môn độn thuật này, đã nhiều lần đào thoát trong tuyệt cảnh.

Phi Vũ độn thuật này là một tuyệt chiêu chạy trốn đặc biệt.

Thế nhưng mà dù vậy, ở phương diện này cũng tuyệt đối không bằng Thiên Côn lưu quang độn. Thiên Côn lưu quang độn không chỉ có ưu thế hơn Phi Vũ độn, mà còn có những ưu thế khác nữa.

Ví dụ như tốc độ trong chiến đấu, ví dụ như tốc độ chuyển động, tốc độ phản ứng của bản thân.

Môn độn thuật này rèn luyện tốc độ toàn diện.

Hơn nữa, thời điểm thi triển môn độn thuật này bản thân còn có lực phá hoại cường đại. Thiên Côn lưu quang độn một khi được thúc dục tới cực hạn, bản thân sẽ sinh ra lực lượng và nhiệt lưu cực kỳ cường đại.

Rất nhiều đối thủ bị đạo lưu quang này xuyên qua, trực tiếp bị lưu qunag cường đại này chém giết. Có một ít người mặc dù có thể tránh đi đạo lưu quang này, thế nhưng lại không thể nào tránh khỏi sự ảnh hưởng của nhiệt lượng.

Môn thần thông Thiên Côn lưu quang độn này trong công có thủ, trong thủ có công. Có thể nói là một môn độn thuật vô cùng cao cấp. Cho dù Giang Trần có kiến thức Chư Thiên, thế nhưng đối với môn độn thuật này cũng bội phục vô cùng.

Càng tu luyện hắn càng hiểu được môn độn thuật này bất phàm. Sự bội phục đối với Thiên Côn thượng nhân tự nhiên cũng tăng lên rất nhiều.

Lại nửa tháng trôi qua, thời gian nửa năm rốt cuộc cũng tới kỳ hạn.

Thanh âm của Thiên Côn thượng nhân lần nữa vang lên:

- Giang Trần, thời gian nửa năm đã tới. Hiện tại ngươi phải đi vào khu vực khảo hạch. Nhớ kỹ nếu như ngươi thông qua khảo hạch thì đồng nghĩa với việc ngươi đột phá Thiên Côn cung. Tuy rằng một một cửa đều có một lần cơ hội thất bại. Nhưng mà lão phu không hy vọng ngươi dùng tới cơ hội này. Vĩnh viễn không phải dùng tới là tốt nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play