" Á "
" Tổng... Tổng Giám Đốc sao anh lại ở đây? "
" Đây là phòng tôi không ở đây thì ở đâu? "
Tô Mộc Nhiên cố gắng nhớ lại mọi chuyện tối hôm qua thì ra hôm qua ngày kỉ niệm 15 năm thành lập tập đoàn Triệu Thị, ngày vui như vậy cô đâu thể không uống chúc mừng nhưng không ngờ chính nó hại cô thành ra như thế này. Cô quay sang nhìn Triệu Tử Hiên lấy hết can đảm mới phát ra được tiếng.
" Tôi xin lỗi do hôm qua uống hơi nhiều nên vào nhầm phòng Tổng Giám Đốc "
" Nhầm Phòng? Thôi bỏ đi cứ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì "
Triệu Tử Hiên bỏ đi ra ngoài chỉ còn mình cô ngồi trong phòng với dòng suy nghĩ rối tung trong đầu, đang không hiểu chuyện gì vừa xảy ra thì điện thoại đổ chuông trên màn hình hiện lên chữ " Thiên Di công chúa " vừa nhấc máy chưa kịp lên tiếng đầu dây bên kia vang lên những lời nói rất chói tai.
" Tô Mộc Nhiên cậu chết nơi nào rồi cả đêm không về có biết mình lo cho cậu lắm không hả? "
" Tối qua tiệc vừa tan mình ghé công ty làm cho xong đóng tài liệu để kịp hôm nay giao cho Giám Đốc "
" Cậu đừng quên sức khỏe của bản thân mình "
Trần Thiên Di nói chưa hết câu cô liền cắt ngang lời.
" Mình biết rồi! "
Cô vội cúp máy thở dài ngán ngẫm nếu nghe tiếp nữa chắc sẽ chết trước khi bệnh tái phát, bước xuống giường vào phòng tắm rửa sạch sẽ.
Trên đường đến công ty trong đầu cô luôn suy nghĩ đến Triệu Tử Hiên liệu anh ta có nói chuyện này với ai không, đang đợi thang máy Triệu Tử Hiên từ đâu xuất hiện làm cô suýt chút nữa đứng không vững Đỗ Hoàng Vỹ thấy mặt cô có vẻ không được khoẻ quay sang hỏi cô.
" Mộc Nhiên cô không sao chứ? "
" Tôi không sao cảm ơn Giám Đốc Đỗ "
" Không sao thì tốt rồi "
Đỗ Hoàng Vỹ là Giám Đốc bộ phận kế hoạch kiêm bạn thân Triệu Tử Hiên anh ta được mệnh danh đào hoa nhất trong công ty.
Cả buổi làm việc đầu óc cô không thể tập trung được, suốt 26 năm đêm hôm qua là lần đầu tiên của cô nhưng lại dành cho một người xa lạ không có tình cảm.
" Mộc Nhiên em sao vậy? "
" Em... không sao "
" Chị thấy sắc mặt em từ lúc vào công ty đến giờ không được tốt cho lắm "
" Chắc do hôm qua em thức khuya nên tâm trạng hôm nay khó coi một chút "
" Phải chú ý đến sức khỏe nha em "
Trong phòng Triệu Tử Hiên lúc này đang mải mê làm việc đâu hay biết có người đang ngồi ở Sofa nhìn chằm chằm vào mình.
" Giám Đốc Đỗ nếu anh không có việc gì nữa mời anh ra ngoài cho "
" Anh thấy Tô Mộc Nhiên thế nào? "
" Gì mà thế nào? Tôi thấy cũng bình thường chẳng có gì đặc biệt "
" Đối với anh thôi còn với tôi cô ấy vô cùng xinh đẹp rất hợp với tôi "
Đôi mắt Triệu Tử Hiên không lúc nào dời sang chỗ khác cứ dán chặt vào màn hình máy tính lắc đầu ngao ngán chợt tay khựng lại trong đầu hiện ra hình ảnh đêm qua, dù anh ngủ không ít phụ nữ nhưng chỉ có cô không làm anh chán ghét khi nhìn thấy, bỗng ngoài phòng có tiếng gõ cửa anh nhanh chóng gạt dòng suy ra khỏi đầu lấy lại bình tĩnh gương mặt vẫn giữ nguyên trạng thái như lúc đầu.
" Mời vào!"
" Tổng Giám Đốc đây là bản kế hoạch sắp tới của công ty chúng ta "
Nghe tiếng nói cả hai đều ngước lên nhìn Đỗ Hoàng Vỹ vui mừng khi nhìn thấy cô còn Triệu Tử Hiên vừa nghe qua đã biết tiếng cô nên chỉ " Ừ " rồi tiếp tục làm việc. Đỗ Hoàng Vỹ thấy cô liền đi lại đứng trước mặt cô.
" Mộc Nhiên chiều nay cô có rảnh không? "
" Có chuyện gì sao Giám Đốc?"
" Tôi định mời cô đi ăn tối "
" Xin lỗi anh chiều nay tôi có hẹn với Thiên Di rồi."
Cô quay người đi ra ngoài Triệu Tử Hiên nhìn thấy cảnh trước mắt được một phen cười đắc ý.
" Người ta đi rồi đừng nhìn nữa "
" Cô ấy càng tránh né tôi càng thích "
" Hết thuốc cứu chữa "
Tan làm cô định đi dạo cho tâm trạng tốt hơn chút mới về nhà nhưng đi được một lúc cơn mưa bất đầu đổ xuống ướt hết cả người càng làm cho tâm trạng cô tệ hơn.
Về đến nhà cô lại không dám bước vào nhà sợ Trần Thiên Di thấy bộ dạng bây giờ của cô sẽ tiếp tục tụng kinh, vừa vào đã thấy người ngồi trên sofa mặt đằng đằng sát khí làm cô nuốt nước bọt lạnh run cả người.
" Có phải cậu đang giấu mình chuyện gì đúng không? "
" Mình không giấu cậu gì hết "
" Lúc đi ăn trưa mình đã hỏi chị quản lí trong phòng cậu chị ấy nói tối qua cậu không có ở công ty "
Cô nhìn Thiên Di một hồi lâu sau đó cô quyết định nói sự thật cho cô ấy biết, nghe xong Trần Thiên Di nổi trận lôi đình đòi đi tìm Triệu Tử Hiên lấy lại công bằng cho cô.
" Chuyện lớn như vậy mà anh ta coi như chưa xảy ra chuyện gì sao? Anh ta có phải đàn ông không chứ? Mình phải tìm anh ta hỏi cho ra lẽ! "
" Cậu là đang chê mình mất mặt chưa đủ sao còn đi gặp anh ta "
" Nhưng mình không thể để anh ta coi thường cậu được "
" Cho dù anh ta coi thường mình đã sao, anh ta là Tổng Giám Đốc chúng ta làm được gì anh ta chứ! "
Cô cũng rất muốn đòi lại công bằng cho chính bản thân mình nhưng bằng cách nào trong khi anh là Tổng Giám Đốc ai sẽ tin lời cô, ngược lại sẽ nói cô quyến rủ gài bẫy để được ngủ chung Tổng Giám Đốc cô không thể tự hủy hoại thanh danh mình được đành nuốt cục tức này trong lòng.