Hôm rời đi, chỉ có một mình Đại Mông đến tiễn cô, ngay cả Ôn Hinh Chu Ngôn Thành cũng không báo, thực ra nếu không phải vì vé tàu là do Đại Mông mua thì cô cũng không muốn để Đại Mông biết thời gian mình đi.
Mang theo hành lý đơn giản, chiếc đồng hồ bỏ túi của Cận Tây Trầm, còn có ký ức ngập tràn và luyến tiếc không nguôi, cô cuối cùng phải lên tàu đi xa, không hẹn ngày về.
Đại Mông nắm bả vai cô, uy hiếp nói: "Mình nói cho cậu biết, đừng hòng tránh né mình. Qua vài ngày nữa mình sẽ gới gặp cậu, ngoan ngoãn ở đó chờ mình, có nghe chưa!"
Ôn Đồng liên tục gật đầu: "Được được được, mình nhất định ở đó đợi cậu, đợi cậu tới thăm mình."
Tiếng thúc giục trong loa thông báo càng lúc càng dồn dập, Ôn Đồng không thể không xách vali, hòa vào dòng người tiến lên trước, Đại Mông che miệng, nước mắt ràn rụa cũn chen vào trong dòng người, cuối cùng bị nhân viên soát vé chặn lại.
"Mình sẽ nhớ cậu, Mông Mông." Ôn Đồng cười, lưu lại cho cô ấy hình ảnh đẹp nhất, nụ cười rạng rỡ nhất.
Cô hi vọng bất kỳ ai từng gặp cô, hoặc là có ký ức về cô, trông thấy cô đều là hình ảnh nụ cười rạng rỡ, nhớ tới cô cũng sẽ cảm thấy phấn chấn một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play