Chương 249 

 

 Nhìn thấy cục diện như vậy, thiên kiêu Tiên Vực đứng xunh quanh, đột nhiên giật mình. 

 Bọn họ ai nấy đều biết người ngồi trên xe kia là ai. 

 Thiên kiêu Tiên Vực từng người tiến lên, chắp tay nói: "Bái kiến Thần tử!" 

 Cảnh tượng như vậy, thực sự khiến tu sĩ đại lục Sâm La chấn động. 

 Bọn họ chưa bao giờ thấy những thiên kiêu Tiên Vực kiêu ngạo này từng lộ ra ánh mắt kính sợ và sùng bái như vậy. 

 Lúc này, e rằng ngay cả Hoàng Tuyền lão nhân cũng lo sợ rồi. 

 Ngay cả kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, người trong xe kia, chẳng những là thiên kiêu Tiên Vực hơn nữa thân phận còn vô cùng tôn quý. 

 Bởi vì trước đó, những thiên kiêu Tiên Vực này, cho dù nghe thấy tên Đoạ Thần Tử thì cũng chỉ lộ ra một chút kiêng kị. 

 Nhưng hiện tại, bọn họ lại chủ động tiến lên hành lễ. 

 Sự khác biệt này quá rõ ràng. 

 "Có nhất thiết phải phiền phức như vậy không, cứ trực tiếp giết họ đi, lấy Đoạ Thần Tử làm lá chắn sao, thật nực cười!" 

 Trong xe, giọng của Quân Tiêu Dao mang theo sự khinh miệt. 

 "Vâng!" 

 Có Quân Tiêu Dao là chỗ dựa, Cổ Nguyên cũng hoàn toàn yên tâm rồi. 

 Ông ta trực tiếp chém một đao về phía Hoàng Tuyền lão nhân. 

 "Không... Các ngươi không thể làm như vậy, Đoạ Thần Tử đại nhân sẽ không tha cho các ngươi đâu!" 

 Hoàng Tuyền lão nhân liều mạng ngăn cản, phát ra tiếng thét hoảng sợ chói tai. 

 Nhưng mà lời của ông ta, lại nhận lại sự khiêu khích và châm chọc từ những thiên kiêu Tiên Vực. 

 "Thật đúng là ngốc, ở trước mặt Thần tử Quân gia thì Đoạ Thần Tử chẳng là gì cả?" 

 "Đúng thế, so về thân phận, thần tử Quân gia đã từng sợ ai chưa?" 

 Những thiên kiêu Tiên Vực này, dùng vẻ mặt thương hại và châm chọc nhìn liên quân Tam đại tông môn. 

 Xem ra Tam đại tông môn thực sự kết thúc rồi. 

 Còn Đoạ Thần Tử kia coi như chọc vào tổ kiến lửa rồi. 

 Dựa vào thực lực của Cổ Nguyên thì việc đối phó với Hoàng Tuyền lão nhân một thánh nhân tiền kỳ là một việc hết sức nhẹ nhàng. 

 Chỉ sau mấy chiêu, Hoàng Tuyền lão nhân đã bị Cổ Nguyên một đao chém chết. 

 Cho đến lúc chết, Hoàng Tuyền lão nhân cũng không được nhìn thấy chân thân của Quân Tiêu Dao, có thể nói là chết không nhắm mắt. 

 Đám người Đông Huyền lão tổ cũng ra tay trợ giúp. 

 Với thực lực của bọn họ thì Thánh nhân Tam đại tông môn cũng không phải là đối thủ của bọn họ, từng người một lần lượt bị đánh chết. 

 Sau khi Thánh nhân kẻ đứng đầu bị giết chết, đám tu sĩ còn lại của Tam đại tông môn đã sớm bị hù doạ rồi, họ hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, ai nấy hốt hoảng chạy trốn. 

 Nhưng Cổ Nguyên lại không cho họ có cơ hội chạy trốn. 

 Theo lý thuyết, Thánh nhân cường giả, sẽ coi thường việc giết những tu sĩ bên dưới Thánh nhân, bởi vì làm như vậy là tự hạ thấp thân phận của họ. 

 Nhưng Cổ Nguyên lại không như vậy. 

 Nhìn thấy Chiến Ma Điện bị hủy, ông ta tràn đầy lửa giận, đao mang chém xuống giống như là cắt lúa mạch vậy, khiến cho tu sĩ Tam đại tông môn lần lượt ngã xuống. 

 Một vị cường giả Thánh nhân mà tức giận, thì cũng không thể coi là chuyện đùa được. 

 Cuộc chiến nhanh chóng kết thúc. 

 Bở Biển Chết bị máu tươi nhuộm màu, giống như biến thành một đại địa màu đỏ vậy. 

 Xác chết xếp chồng lên nhau thành núi. 

 Rất nhiều tu sĩ Tam đại tông môn, tuy đã chết nhưng trên khuôn mặt vẫn còn đọng lại nỗi tuyệt vọng và hoảng sợ. 

 Lần này, liên quân Tam đại tông môn toàn bộ bị tiêu diệt. 

 Sau này ở đại lục Sâm La, cũng sẽ không còn ba thế lực lớn Hoàng Tuyền Cốc, Tu La Môn, Thiên Sát Tông nữa . 

 Sau khi giải quyết xong mọi việc, đám người Chiến Ma Điện chủ tiến về phía tước, chắp tay nói với Cổ Nguyên: "Đa tạ điện chủ đại nhân ra tay tương trợ!" 

 Tất cả tu sĩ Chiến Ma Điện may mắn còn sống sót, đều thực sự kích động, ánh mắt loé sáng. 

 Họ vốn nghĩ rằng, hôm nay chắc chắn họ đều sẽ phải chết. 

 Nhưng kết quả, lại đột ngột thay đổi ba trăm sáu mươi độ. 



 "Không cần cảm tạ ta, muốn cảm tạ thì hãy cảm tạ công tử, có công tử ở đây, ta mới có thể không e sợ Đọa Thần Tử, trợ giúp các ngươi." Cổ Nguyên nói. 

 Ông ta biết rõ, nếu không có Quân Tiêu Dao làm chỗ dựa. 

 Chỉ sợ là hôm nay ông ta ra tay thì sau này sẽ bị Đoạ Thần Tử trả thù. 

 "Đa tạ đại ân của công tử, Chiến Ma Điện trọn đời không quên!" Chiến Ma Điện điện chủ và đám tu sĩ chắp tay vái lạy hoàng kim liễn xe. 

 Rốt cục, rèm cửa được Tô Tử Quỳnh vén lên. 

 Quân Tiêu Dao đàm nhiên bước ra. 

 Tiên quang bao phủ, siêu nhiên thần thánh, khí chất dung nhan, thật sự không có từ nào có thể miêu tả hết được. 

 "Quả nhiên không sai.... " Các thiên kiêu Tiên Vực đứng xunh quanh đều vô cùng chấn động. 

 Vị này thần tử Quân gia này, thật sự hạ giới rồi . 

 Những kỳ tích mà Quân Tiêu Dao tạo ra ở Tiên Vực, không cần nói nhiều nữa vì thiên kiên Tiên Vực ở đây đều biết rồi. 

 Cũng chính vì thế nên họ mới kính sợ Quân Tiêu Dao như vậy. 

 Biểu cảm của đám người Chiến Ma Điện lại càng thêm cung kính. 

 Khí chất của Quân Tiêu Dao như vậy chứng tỏ ở Tiên Vực hắn có thân phận cực kỳ tôn quý. 

 Chứ không giống với thiên kiêu thế lực thứ cấp, hạ giới chẳng qua để giả làm con sói hung dữ mà thôi. 

 "Truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, là thiên kiêu của Chiến Ma Điện các ngươi sao?" Quân Tiêu Dao hỏi thẳng. 

 Sở dĩ hắn tham gia vào việc này ngoài việc coi trọng Cổ Nguyên. 

 Còn vì một nguyên nhân quan trọng hơn, đó chính là vì lợi ích của bản thân mình. 

 Vì thế hắn mới hỏi thẳng như vậy. 

 "Bẩm công tử, truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, quả thực là thiên kiêu của Chiến Ma Điện, nhưng người đó đã chết rồi ." Chiến Ma Điện chủ trả lời. 

 "Người đó có người thân nào không?" Quân Tiêu Dao hỏi lần nữa. 

 Hắn cho rằng kẻ nghịch thiên không thể chết dễ dàng như vậy được. 

 "Anh ta có muội muội ruột là Yến Thanh Ảnh, ở ngay đây thôi. " 

 Chiến Ma Điện chủ ra hiệu cho Yến Thanh Ảnh bước ra. 

 Yến Thanh Ảnh mặc váy dài đen khiến cơ thể vốn mềm mại mảnh khảnh của nàng càng thêm yểu điệu. 

 Tuy nàng bị mù nhưng lại có thể phân biệt được phương hướng rất tốt, nàng hướng về phí Quân Tiêu Dao, nhẹ nhàng cúi đầu. 

 Đám người Chiến Ma Điện vẫn e sợ Đoạ Thần Tử, dù sao hắn ta cũng là chí tôn trẻ tuổi siêu phàm ở Tiên Vực. 

 "Trực tiếp truyền ra tin tức, bản thần tử chính là kẻ cướp đi con mồi của hắn, nếu hắn ta dám đến, bản thần tử cũng không ngại khiến cho Đoạ Thần Cung thiếu đi một truyền nhân đâu. " 

 Quân Tiêu Dao vung tay áo, ngữ khí đạm mạc, ngồi lên xe. 

 Hết chương 249.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play