"Đây là một con cá sấu biến dị, đến từ sông Dực Mạc của thành phố Vu. Sông Dực Mạc đã được dọn dẹp mấy lần rồi, chắc là con cá sấu này trốn ở tận dưới đáy sông. Mặc dù nói là dọn dẹp nhưng mọi người cũng chỉ có thể dọn dẹp mấy chục mét chứ không thể dọn sâu hơn được, thế nên lúc trước không phát hiện ra sự hiện diện của nó." Lý Thương nói: "Vậy nên mới xuất hiện tình trạng cá lọt lưới như thế này."

"Vậy những Nguyên khí giả đâu? Cả người của quân đội nữa?" Chu Hạo hỏi.

Hắn nghe người ta nói ở Nguyên Khí Xã có rất nhiều Nguyên khí giả cường đại, trong quân đội cũng có rất nhiều Nguyên khí giả.

"Cậu nghĩ Nguyên khí giả và quân đội là vạn năng à? Cậu nghĩ chúng tôi không muốn lập tức đánh chết con cự thú này sao?" Lý Thương nhìn đống phế tích xung quanh, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng: "Cậu có biết toàn bộ Hoa Hạ lớn bao nhiêu không? Có biết bên trong có bao nhiêu ao hồ sông nước không? Có biết bên trong có bao nhiêu loài động vật không? Nguyên khí trời đất thức tỉnh quá nhanh, vô số động vật cũng đang biến dị, điều mà chúng tôi có thể làm chỉ là cố gắng để giảm thiểu những tổn thất xuống tới mức nhỏ nhất."

"Mặc dù các Nguyên khí giả đang không ngừng thức tỉnh, nhưng bọn họ lại phân tán ra khắp nơi, số lượng cũng vô cùng thưa thớt. Cho dù có sự tồn tại cường đại như Kiếm Tiên thì cậu nghĩ một ngày ông ta có thể đi tới mấy nơi? Những động vật biến dị đó ngu ngốc đến mức tập trung hết lại một chỗ để chờ chúng ta đến tiêu diệt sao?"

"Ngoại trừ những nơi có nguồn nước thì trên núi cũng là nơi Nguyên khí trời đất càng thêm nồng đậm. Số lượng động vật biến dị ở nơi đó rất nhiều, thực lực cũng rất mạnh. Một khí bọn chúng đột phá được phòng tuyến để đi ra ngoài thì rất có thể sẽ tùy tiện phá hủy cả một tòa thành thị. Đó là còn chưa kể đến vô số động vật trên đất liền."

"Bây giờ xã hội mà cậu đang tiếp xúc vẫn tương đối bình yên, nhưng cậu có biết có rất nhiều vùng quê đã gần như bị động vật biến dị phá hủy rồi không? Ở những thành phố khác cũng có cự thú xuất hiện, chỉ có điều những tin tức đó không được công khai mà thôi. Tình hình bây giờ nghiêm trọng hơn những gì cậu tưởng tượng rất nhiều!" Giọng nói của Lý Thương vô cùng lạnh lùng.

"Nguyên khí giả ngày một nhiều hơn, vũ khí nóng của quân đội cũng vô cùng mạnh mẽ, nhưng cậu cảm thấy Nguyên khí giả và người của quân đội có thể để ý được tất cả mọi ngóc ngách sao?"

Chu Hạo đứng yên tại chỗ, nhưng trong lòng đang có sóng to gió lớn.

Tất cả những gì hắn biết đều là từ internet, không ngờ bây giờ mọi chuyện đã khủng khiếp đến mức đó.

Nhưng mà thành phố Vu cũng không tính là quá lớn, sông Dực Mạc đã được dọn dẹp mấy lần mà vẫn còn xuất hiện cự thú như thế này. Lúc trước thì là chuột khổng lồ, bây giờ lại là cá sấu khổng lồ. Ngoài ra, trước kia Chu Hạo cũng đã gặp vài động vật biến dị khác, bây giờ nếu như muốn tiêu diệt toàn bộ cự thú ở thành phố Vu thì có vẻ như là một chuyện không thể nào.

Những nơi khác chắc chắn cũng xảy ra biến hóa, nhất là khu vực nông thôn-nơi mà động vật gần như ở khắp mọi nơi, đường đất còn nhiều, ẩn giấu vô số động vật. Chu Hạo cảm thấy mức độ nguy hiểm ở khu vực đó chắc chắn cao hơn thành phố Vu rất nhiều.

"Thực ra hiện tại vẫn coi như là bình yên, chúng tôi vẫn có thể khống chế hầu hết cự thú trong lãnh thổ đất nước. Nhưng thời gian trôi qua, không ai có thể nói trước được điều gì."

"Loài người đứng đầu chuỗi sinh vật, nhưng Nguyên khí trời đất lại đối xử công bằng với tất cả mọi sinh vật trên Trái đất, thế nên tự nhiên lại trở thành bất công đối với con người. Nếu như không nắm chắc được thì rất có thể loài người chúng ta sẽ không còn là gì nữa, muốn sống yên ổn cũng không được."

"Đây là một chiến dịch liên quan đến sinh tồn của loài người chúng ta, mà chúng ta mới chỉ bắt đầu chiếm cứ được một chút ưu thế mà thôi." Lý Thương nói.

"Đinh!"

Vừa mới dứt lời thì điện thoại di động của Lý Thương rung lên.

"Tôi là Lý Thương." Lý Thương nhanh chóng kết nối.

Đầu dây bên kia nói mấy câu, sau đó Lý Thương nói thẳng: "Được rồi, tôi sẽ lập tức tới ngay."

Chắc là nơi khác cũng xảy ra chuyện.

Ông ta nhìn Chu Hạo một cái, nói: "Nếu như đã thức tỉnh thì hãy đứng ra đi. Nếu như ai cũng giống như cậu, sợ hãi rụt rè, có năng lực mà lại che giấu, vậy thì loài người chúng ta sẽ không còn tương lai nữa!"

Lý Thương nói xong thì thân ảnh chớp động, hai giây sau đã hoàn toàn biến mất khỏi đây.

Nơi này chỉ còn lại một mình Chu Hạo đứng đó, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại lời nói của Lý Thương.

Hắn nắm chặt nắm đấm, theo như lời Lý Thương nói thì thế giới lúc này đang đầy rẫy nguy cơ. Chu Hạo biết, nguy cơ lớn nhất không ở trên đất bằng!

Vô số ý nghĩ khác nhau lóe lên trong đầu hắn. Một lúc lâu sau, ánh mắt Chu Hạo lộ ra vẻ kiên định, hắn cũng nhanh chóng đưa ra quyết định của mình.

Thế giới càng lúc càng nguy hiểm, loài người đang biến dị, nhưng động vật cũng đang biến dị, hơn nữa số lượng động vật biến dị lại càng ngày càng nhiều. Đối diện với những động vật biến dị này, chỉ có thực lực mạnh hơn mới có thể đánh lui bọn chúng, bảo vệ những người bên cạnh.

Không ai biết chúng sẽ xuất hiện ở đâu, vào thời gian nào. Chờ đến khi bọn chúng xuất hiện, nếu như thực lực không đủ, vậy chỉ có thể tuyệt vọng chờ chết mà thôi.

Giống như Lý Thương nói, thế giới đang biến hóa, không ai có thể nói trước được điều gì.

Mấy chiếc xe cứu thương lái tới, bắt đầu chữa trị cho những người bị thương. Quân đội cũng tới tìm kiếm người mất tích, mọi người đều tiến lên hỗ trợ.

Chu Hạo lặng lẽ trở về chỗ Vương Lan. Lúc này Chu Gia Đống cũng đã ở bên cạnh bà.

"Cha mẹ." Chu Hạo tới chỗ cha mẹ mình.

Công trường chỗ Chu Gia Đống làm việc nằm ngược hướng của cự thú nên không gặp phải chuyện gì, thế nên lúc trước Chu Hạo cũng không lo lắng lắm. Nhưng hắn lại nghĩ, nếu như địa điểm làm việc của Chu Gia Đống ở ngay bên cạnh cự thú thì sẽ xảy ra chuyện gì đây?

Chu Hạo không dám tưởng tượng.

"Tiểu Hạo!" Vương Lan nhìn thấy con trai mình thì lập tức tiến lên phía trước, lo lắng nhìn hắn khắp một lượt: "Sao con lại chạy tới chỗ nguy hiểm đó chứ? Có bị thương chỗ nào không?"

"Mẹ, con không sao." Chu Hạo lắc đầu. Hắn nhìn mái đầu có sợi bạc của mẹ, âm thầm thở dài một hơi.

"Vì cha mẹ, gia nhập Nguyên Khí Xã có lẽ sẽ tốt hơn một chút. Ngoài ra, còn vì... Đồng Dao."

Chu Hạo lại vô thức nghĩ tới cô gái buộc tóc đuôi ngựa kia.

Trải qua chuyện lần này, hắn lập tức cảm thấy cả người mình trưởng thành lên rất nhiều, tâm tình cũng xảy ra một chút biến hóa.

"Tiểu Hạo, vừa rồi bọn họ nói con đã thức tỉnh dị năng?" Vương Lan nhìn con tra mình, hỏi.

"Vâng." Chu Hạo gật đầu.

Lúc trước Vương Lan cũng nhìn thấy tốc độ của Chu Hạo nhưng bà vẫn không tin. Nguyên khí giả đối với những người dân bình thường như bà mà nói thì vô cùng xa xôi. Thế mà bây giờ con trai bà lại thức tỉnh, trở thành một Nguyên khí giả.

"Cha, me, con quyết định gia nhập Nguyên Khí Xã." Chu Hạo nhìn cha mẹ của mình, trịnh trọng nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play