Một ngày sớm Hoa Tiểu Mạn mặc trên mình một cái quần zin và một chiếc áo thun đơn giản, cô tung tăng bước lên tàu điện ngầm đi tới công ty S

Vui vẻ tận hưởng một ngày không có chút phiền não gì, Hoa Tiểu Mạn để cho bản thân trải nghiệm cuộc sống của một người bình thường

Đứng trước công ty S Hoa Tiểu Mạn theo thói quen mà ngước nhìn lên cao

" Ồ, cũng chẳng cao mấy "

" Cô có ý kiến với độ cao của công ty tôi à " Hoắc Lăng lên tiếng

Hoa Tiểu Mạn quay người lại, cô cười tươi

" Cũng chẳng có ý kiến gì, tôi chỉ thấy công ty anh hơn thấp thôi "

Rồi Hoa Tiểu Mạn lại xoay người chạy vào công ty

" Tạm biệt, lát nữa gặp lại. Tôi sắp muộn giờ rồi"

Tối hôm qua Hoa Tiểu Mạn đã dành ra thời gian suốt buổi tối để tìm hiểu về công ty. Cô biết được là công ty vào làm lúc 7 giờ nên sáng hôm nay cô đã dậy vào lúc 4 giờ rưỡi để chuẩn bị cho kịp giờ

Thật ra giờ này đối với một số người là sớm nhưng đối với cường độ làm việc của cô ở công ty cũ thì giờ này đã là muộn. Dù sao muộn đối đầu với một tập đoàn lớn thì lãnh đạo không có quyền lười nhác

Khác với sự cải lãnh khi ở công tỷ của, ở công tỷ S đi tới đâu, dù gặp ai Hoa Tiểu Mạn điều vẫy tay chào. Mọi người điều nhìn cô họ suy nghĩ không biết có quen biết cô không nhưng chẳng ai biết cô là ai cả

Chạy đến cửa điểm danh của công ty Hoa Tiểu Mạn vui vẻ đưa đoạn tin nhắn thông báo đi làm của mình cho bảo vệ coi, cô tung tăng vào thang máy đi đến tầng 42, tầng mà Hoắc Lăng đang làm việc

Vừa bước vào tầng 42 Hoa Tiểu Mạn đã hô lớn

" Chào mọi người, tôi mới vừa nhận được công việc này. Xin mọi người chỉ giáo"

Cả công ty im phăng phắc nhìn cô, cứ như cô là người ngoài hành tinh vậy

Hoa Tiểu Mạn tiến đến hỏi một cậu thanh niên đang đứng gần đó, cô muốn hỏi về chổ làm việc của vản thân sắp tới

" Em trai, cho chị hỏi phòng của boss ở đâu vậy "

Dù chưa bước vào giờ làm việc chính thức nhưng cậu thiếu niên rất bận, cậu ta đang cầm một chồng tài liệu trên tay, khi nghe Hoa Tiểu Mạn hỏi thì cậu ta chỉ tay về một hướng

Nhìn về hướng mà cậu thiếu niên chỉ Hoa Tiểu Mạn nhanh chóng đi theo hướng đó. Không khí của tầng 42 cũng nhanh chóng trở lại như cũ, mọi người lại cắm đầu vào đống tài liệu

Vì đã có thông báo trước đó nên cô trợ lý ở bên ngoài không ngăn cản Hoa Tiểu Mạn bước vào phòng làm việc Hoắc Lăng. Cô cứ thế mà bước vào nhìn ngắm căn phòng

Căn phòng cũng như những phòng làm việc khác, nó có một cái bàn làm việc và một bộ bàn ghế sofa làm chủ đạo. Trên tường được đính kèm những bước tranh sơn dầu phong cảnh

" Cũng được phết"

" Ồ, Hoa Tổng cũng thích căn phòng này của tôi"

Vừa bước vào Hoắc Lăng tiến đến bàn làm việc cầm một vài tờ tài liệu lên xem xét

" Hoắc Tổng, công việc tôi là gì vậy " Hoa Tiểu Mạn nhìn anh tò mò

Tiện tay Hoắc Lăng cầm một tập tài liệu trên bàn Hoắc Lăng đẩy tới phía tiểu Mạn

" Cô thống kê tập số liệu này cho tôi"

" Vâng "

Hoa Tiểu Mạn cầm lấy đống tài liệu đi đến ghế sofa, gác chân lên cái ghế. Lấy chiếc mấy tính bảng trong túi sách ra. Ngồi thoải mái thống kê đống tài liệu

Nhìn cái phong thái coi công ty như nhà của cô, Hoắc Lăng cũng chẳng có ý kiến gì, anh chỉ tập trung vào giải quyết công việc của bản thân

Một lúc sau có anh chàng( Tôn Kiện) mở cửa bước vào, Tôn Kiện thấy phong thái Hoa Tiểu Mạn ngồi trên ghế. Tôn Kiện chạy đến khoát cổ Hoắc Lăng.

||||| Truyện đề cử: Kiếm Vực Vô Địch |||||

" Này người anh em cậu kiếm đâu ra cô người yêu đẹp thế "

Hoắc Lăng đẩy Tôn Kiện ra

" Hoa tổng của công ty Tinh Diệu " Hoắc Lăng nhìn về phía Hoa Tiểu Mạn

" Ồ, vậy là cậu vẫy ế " Tôn Kiện quay qua tiểu Mạn " Này người đẹp, có người yêu chưa "

Hoa Tiểu Mạn nở một nụ cười tươi rói, ánh mắt cô lung linh nhìn về phía Tôn Kiện. Thốt ra câu nói tuyệt tình

" Tôi theo chủ nghĩa độc thân "

Tôn Kiện không bỏ cuộc, cậu ta cố chấp đi tới bên tiểu Mạn

" Đừng theo chủ nghĩa này nữa, không tốt đâu. Giờ theo tôi làm bạn gái tôi đi "

Từ phía sau Hoắc Lăng đi đến, anh đẩy Tôn Kiện qua một bên. Ánh mắt sát khí nhìn vào Tôn Kiện, làm cho Tôn Kiện thấy sợ hãi không dám lại gần

Hai người là anh em nhưng Tôn Kiện vẫn luôn rất sợ Hoắc Lăng. Giống như Hoắc Lăng là đại ca Tôn Kiện là đi

Nhìn Hoa Tiểu Mạn vẫn vô tư ngồi trên ghế Hoắc Lăng liền đổi cô đi

" Cô ra ngoài "

Tuy không nhớ gì nhưng trong lòng Hoắc Lăng lại dâng lên cảm giác ghen trong vô thức. Nhìn thấy Tôn Kiện trêu đùa tiểu Mạn, anh cảm thấy rất khó chịu, rất muốn tiểu Mạn rời đi, chỉ muốn cô thể hiện thoải mái khi ở bên một mình anh



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play