Đàn ông độc thân trêu hoa ghẹo nguyệt là chuyện hết sức bình thường, là sự lựa chọn của họ.
“ Anh không ghen vô cớ, và anh chọn tin tưởng em! ”
Trầm Cửu Ly hạnh phúc ôm Đinh Tẫn Dực chặt hơn thêm nữa, cảm thấy chuyện đó xảy ra tạo cho cả hai sự gắn kết thân mật đặc biệt, mỗi một giây trôi qua đều muốn gần kề bên nhau.
“ Tẫn Dực, anh gọi cho Giản tổng làm gì? ”
Đinh Tẫn Dực nhếch môi cười khẽ, ôm cô bước lại sofa ngồi xuống, nhưng cho Cửu Ly ngồi ở trên đùi, bàn tay đặt lên chiếc eo massage nhẹ nhàng, trả lời:
“ Anh đã tuyên bố “ nếu cậu vẫn giữ được chức vụ phó phòng kinh doanh của tập đoàn Giản Thị, thì Cửu Ly, cô ấy sẽ là của cậu! ”. Anh phải chắc chắn tuyệt đối thì mới dám đánh cược lớn như thế, em hiểu không? ”
Đinh Tẫn Dực anh không phải nói cho có, ra vẻ hay tự đắc, cao ngạo, mà anh thách thức được làm được, chấp nhận kết cục.
Tất nhiên là chỉ một cuộc điện thoại với Giản Bái Sơn, thì đã đá bay chức vụ phó phòng kinh doanh của Tống Nhất Hàn. Tuy cả hai không thân thiết, nhưng bạn học, có quen biết, ít nhất phải nể mặt nhau. Đổi ngược là anh ấy nhờ vả, chỉ cần nói một lời, anh cũng sẽ làm vậy.
“ Như vậy là đủ rồi Tẫn Dực, em không muốn gây thêm chuyện nữa. ”
Đinh Tẫn Dực nghiêm túc chăm chú nhìn cô, bàn tay cũng dừng hẳn đặt ở chiếc eo, sau đó lên tiếng:
“ Em bảo vệ cho cậu ta? ”
Trầm Cửu Ly bật cười, vỗ vào bả vai của Đinh Tẫn Dực một cái, hỏi lại:
“ Ai đó vừa bảo “ không ghen vô cớ ” nhỉ? ”
“ Anh không ghen, chỉ hỏi cho biết đường tính! ”
“ Em không bảo vệ, chỉ muốn chúng ta đừng để tâm đến, hơn nữa Tống Nhất Hàn là em họ của anh hai, sau này hai người gặp nhau sẽ khó xử! ”
Đinh Tẫn Dực gật gật đầu, sắc mặt tỏ ra như Trầm Cửu Ly nói cũng có lý, nhưng sau đó lại nói:
“ Một năm chỉ gặp vài lần, quan trọng anh không khó xử! ”
Ba mẹ cô, Đinh Tẫn Dực anh còn không sợ, huống chi khó xử.
Quá tầm thường với anh.
“ Dực, nhưng em thấy ngại với anh rể, thêm chị hai nữa, họ sẽ gây khó dễ cho chị ấy. Dù gì thì đây là chuyện cá nhân của mình, ảnh hưởng đến người nào em cũng thấy có lỗi! ”
Đinh Tẫn Dực lặng im không nói, bàn tay chuyển động vuốt ve nhè nhẹ sau lưng của Trầm Cửu Ly. Thấy anh dần bị cô thuyết phục được, lúc này choàng tay ôm cổ âu yếm, lên tiếng:
“ Hơn nữa Tống Nhất Hàn đã bị sa thải ở tập đoàn Giản Thị, anh thắng rồi còn gì. Đặc biệt em đã thuộc về anh, không cần hơn thua với người khác! ”
…----------------…
Ngày hôm sau…
Đinh Tẫn Dực không nói những chuyện xảy ra ở thành phố V cho gia đình anh biết, nhiều phần vì Trầm Cửu Ly và một phần vì mối quan hệ thông gia sau này.
Vẫn là suy nghĩ kết hôn với cô chứ chẳng gia đình của Cửu Ly, anh và cô cũng sinh sống và làm việc ở thành phố E, ít về thành phố V để tiếp xúc, va chạm.
Tối nay, ông bà Đinh cùng với vợ chồng Đinh Gia Hào và Đinh Mạn Nhu sang nhà của cả hai dùng cơm tối, lần này Trầm Cửu Ly tự mình xuống bếp trổ tài nấu nướng.
“ Cửu Ly giỏi thật, chị nấu dở lắm, ba mẹ đâu dám cho chị xuống bếp! ”
“ Chị hát hay đàn giỏi, khéo léo nữa, em không thể sánh bằng! ”
Bà Đinh bật cười vui vẻ, đặt đôi đũa xuống bát, lên tiếng:
“ Hai đứa, đứa nào cũng giỏi hết! Nên ba mẹ thương đồng đều, không hơn không kém! ”
Có hai cô con dâu, ông bà Đinh cũng lo lắng lắm, sợ cách cư xử và hành động khiến cả hai hiểu lầm thương ít thương nhiều, quan trọng sợ cả hai không hòa thuận với nhau làm gia đình mất vui.
Ông bà vô cùng ưng ý Hứa Tuyết Nhàn, dường như chưa bao giờ gây thất vọng dù một điều nhỏ nhặt, hoạt bát, lễ phép, hiểu chuyện, chu đáo, thật thà…
Và với Trầm Cửu Ly ông bà cũng có niềm tin rất lớn, hiện tại cực kỳ hài lòng.
Lúc này, ông Đinh cất tiếng:
“ Tẫn Dực, con đã trưởng thành rồi nên ba mẹ không cần nhắc nhở nữa. Thế nhưng, con phải ghi nhớ bốn điều “ chung thủy, tôn trọng, nhường, nhịn ” như vậy mới lâu dài và hạnh phúc! ”
“ Dạ vâng, con biết rồi! ”
Tiếp theo, ông Đinh nhìn qua Trầm Cửu Ly đang ngồi bên cạnh của anh, lại nói:
“ Hai đứa chung sống, hai bác rất muốn gặp anh chị Trầm để thưa chuyện. ”
“ Dạ, để mẹ con ổn hơn chút nữa ạ! ”
Nghe thế, bà Đinh nói:
“ Chị Trầm bị tai nạn, đúng ra hai bác sang thăm mới phải phép! ”
Trầm Cửu Ly trở nên căng thẳng, bất giác nhìn qua Đinh Tẫn Dực cảm thấy vô cùng xấu hổ, sau đó nhìn ngược lại bà ấy, lí nhí trả lời:
“ Không sao ạ! ”
Ăn uống no say, bà Đinh rủ rê hai cô con dâu và cô con gái ra ngoài tâm sự riêng tư, vốn dĩ Hứa Tuyết Nhàn đã biết điều gì nên hào hứng vô cùng.
“ Lúc trước anh Gia Hào cũng hay đi uống với bạn, chị dùng cách đó mà hạn chế rất nhiều, hạnh phúc hơn nữa!
- Em cũng biết đấy, quán bar phức tạp, nên chị em mình phải dùng chiêu thôi! ”
Gò má của Trầm Cửu Ly đỏ ửng, ngượng ngùng với ba người họ. Thế đó, nhưng sao họ cực kỳ tự nhiên, như là điều hiển nhiễn bình thường.
“ Hơn sáu năm yêu nhau và kết hôn, chị rút ra được rất nhiều kinh nghiệm, nên em phải tin chị! ”
…----------------…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT