Ăn trưa xong, Trầm Cửu Ly ra ngoài phòng khách nhắn tin tám chuyện với nhóm bạn đại học, hẹn nhau tuần sau đi shopping mua sắm để chuẩn bị cho hôn lễ của Lam Tiểu Nghi sắp tới.
Lúc này, Đinh Tẫn Dực từ phòng bếp đi ra, trên tay cầm dĩa trái cây và ly nước, đặt xuống dưới bàn trước vị trí của cô đang ngồi.
“ Nhắn tin với ai mà vui thế? ”
“ Anh nhắm mắt lại đi, ai cho anh nhìn em! ”
Khóe môi của Đinh Tẫn Dực cong lên, cầm lấy chiếc iPad trên bàn rồi ngồi xuống bên cạnh, lên tiếng:
“ Chắc đang nhắn tin cho Giản Bái Sơn. ”
Trầm Cửu Ly nhăn mặt, đưa tay đánh vào người anh một cái, nói:
“ Anh nhắc miết luôn ấy, người ta thiếu nợ anh hay sao? ”
Dứt câu, Trầm Cửu Ly gửi thêm một tin nhắn nữa vào nhóm, sau đó rướn người đặt điện thoại xuống mặt bàn và với tay lấy cây nĩa ghim miếng táo để ăn. Thế nhưng, cô lập tức nhìn thấy một tấm thiệp mời ở gần đó, tò mò của ai nên lập tức cầm lấy mở xem.
Là của Hoàng Minh Kiện và La Tú Ảnh!
Trầm Cửu Ly bất giác nhìn qua Đinh Tẫn Dực, nhưng lúc này anh đang tập trung vào màn hình iPad, dáng vẻ trầm ngâm nghiêm túc.
“ Anh! ”
“ Em nói đi! ”
Đinh Tẫn Dực lên tiếng, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi, chăm chú vào đó.
Không cho nhìn là không nhìn thật luôn à?
Nhưng tạm thời cứ bỏ qua, từ từ tính nợ anh sau.
Sau đó, Trầm Cửu Ly niềm nở nhích tới, giả vờ đưa cho anh xem, lên tiếng:
“ Hôn lễ ngay thứ bảy luôn ấy Tẫn Dực! ”
“ Ừ! Anh có xem qua rồi! ”
Trầm Cửu Ly cười khan như rất vui mừng, thăm dò nói:
“ Vậy thì em chỉ cần xin nghỉ một hôm thôi! ”
Đinh Tẫn Dực thực sự kìm ném rất giỏi, thế nên khuôn mặt của anh mới có thể bình thường đến vậy, mặc dù trong lòng đang cười đùa rộn rã.
Anh xoay sang, ánh mắt va chạm ánh mắt, khiến nụ cười trên môi của Trầm Cửu Ly thêm cứng ngắc, ngượng ngùng.
“ Em đi nữa sao? Đi là không được hối hận đâu đấy! ”
“ Làm gì hối hận? ”
Đinh Tẫn Dực bình thản im lặng, quay sang tiếp tục nhìn vào màn hình, còn thoải mái ngã người về sau tựa lưng vào thành ghế sofa.
Cô lại hỏi:
“ Tẫn Dực, anh đang bày mưu tính kế gì phải không? ”
“ … ”
Đinh Tẫn Dực nhất quyết không nói, và cũng đâu ai ngu ngốc đến mức nói ra mưu tính của mình với đối phương. Lúc này, anh buông bỏ chiếc iPad xuống sofa, dang tay ôm lấy bả vai của cô kéo cả người đứng dậy, lên tiếng:
“ Anh dẫn em đi shopping, Đinh Tẫn Dực này đâu thể để bạn gái của mình thua kém người ta! ”
“ Nhưng mà hối hận điều gì? ”
Đinh Tẫn Dực tiếp tục đánh trống lãng:
“ Hôn lễ của bạn em vào cuối tháng sau đúng không? Nhâm tổng sẽ gửi thiệp mời cho anh đấy, nhưng thời gian đó anh có lịch đi công tác bên Anh, nếu trùng thì em thay mặt bạn trai em nhé! ”
Và rồi anh đã thành công, cô hỏi:
“ Anh đi công tác mấy hôm? ”
“ Khoảng một tuần! ”
…----------------…
Rất nhanh đến ngày thứ bảy, Đinh Tẫn Dực thức dậy từ sớm để tập thể hình, đến bảy giờ sáng thì chuẩn bị sang chung cư của Trầm Cửu Ly.
Mở cửa đi vào bên trong, nhìn thấy Trầm Cửu Ly đang loay hoay trong bếp làm bữa sáng. Quả thật, có bạn gái nấu ăn ngon vừa sướng vừa khổ, điều gì cũng có hai mặt.
Chuyện Đinh Tẫn Dực một tuần bảy ngày đều đến chung cư ăn cơm đã truyền tới tai bà Đinh, bà ấy như trút được lo lắng, yên tâm giao phó con trai cho cô chăm nom.
“ Anh đến rồi, ăn sáng đi! ”
Ăn sáng xong, Đinh Tẫn Dực dọn dẹp còn Trầm Cửu Ly vào phòng chuẩn bị, cho kịp giờ ra sân bay đến thành phố D.
Đến nơi, Dương Lãng mở cóp cùng anh đem hai chiếc vali ra ngoài. Trùng hợp, có một chiếc xe dừng lại nối đuôi theo với chiếc xe của anh, sau đó là vợ chồng Đinh Gia Hào bước xuống.
“ Cửu Ly! ”
Trầm Cửu Ly ngạc nhiên xoay sang, vô cùng bất ngờ, rồi lại cảm thấy xấu hổ.
“ Chị, tổng giám đốc! ”
Đinh Gia Hào lịch sự gật đầu, sau đó lại nhìn qua Đinh Tẫn Dực, lên tiếng:
“ Ra khỏi tập đoàn thì cứ xưng hô theo Tẫn Dực! ”
Trầm Cửu Ly đấu tranh, gọi anh Gia Hào thì thân mật quá, anh hai…thì ngượng, nên phải xưng hô thế nào đây?
“ Vậy mà em không nói với chị sẽ đi cùng với chú ba. ”
“ Lúc đầu em không định đi, nhưng anh Tẫn Dực cứ năn nỉ nên em xiêu lòng. ”
Đinh Tẫn Dực hoang mang nhìn xuống Trầm Cửu Ly, cô chuyên nghiệp đến mức nói dối không vấp luôn sao? Lúc đầu là lúc nào? Anh năn nỉ khi nào?
“ Chị cũng không định đi, tại tiểu Nam còn nhỏ, nhưng mẹ cứ bảo chị theo cùng! ”
“ Dạ! ”
Sau đó, hai người phụ nữ tay trong tay vừa đi vừa trò truyện, để cho hai người đàn ông kéo vali theo phía sau.
Anh có cảm giác, Trầm Cửu Ly cô rất giống với mẹ anh, nhất là việc đổi trắng thay đen.
“ Tẫn Dực, hôm nay không làm tài xế chuyển sang làm vệ sĩ rồi sao? ”
Đinh Tẫn Dực quay sang lườm nguýt Đinh Gia Hào, sau đó nhếch môi chế giễu cất lời:
“ Nhớ lại mình ngày trước đi rồi trêu chọc người ta, cũng chẳng khác nhau đâu! ”
…----------------…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT