Mười giờ tối, sau khi ăn tối cùng với vợ chồng La Tú Ảnh, Đinh Tẫn Dực lên xe đi về nhà riêng. Lúc này, anh lấy điện thoại ra xem, nhận thấy Trầm Cửu Ly vẫn chưa trả lời tin nhắn của mình.
Từ tối qua đến tối nay sao cô lạ thế, bình thường trả lời rất nhanh, bận việc gì cũng sẽ nói với anh.
Thực sự thì anh rất lo, con gái đi chơi vào buổi tối vô cùng nguy hiểm, anh sợ cô bị người khác hãm hại như việc đã từng xảy ra với bạn gái cũ La Tú Ảnh.
Càng nghĩ, anh lại càng thấy lo, nên lập tức bấm gọi cho Trầm Cửu Ly, nhưng liên tiếp mấy cuộc cô không nghe máy.
Chết tiệt!
Anh không biết cô hẹn với bạn ở nơi nào, bây giờ tìm ở đâu đây?
“ Đến chung cư đi. ”
Phương Lãng nghiêm túc gật đầu, đánh vòng tay lái quay ngược trở lại, thẳng về hướng chung cư của Trầm Cửu Ly.
Đến nơi, Đinh Tẫn Dực lập tức mở cửa bước xuống, dù biết khả năng cô đã về nhà rất thấp nhưng anh vẫn tìm, đỡ hơn anh phải nóng lòng ngồi đợi.
Tiếp tục bấm chuông, nhưng mãi vẫn không có người mở cửa, phần nào xác định cô vẫn chưa về. Lúc này, điện thoại trong túi áo vest vang lên thông báo tin nhắn, anh vội vàng lấy ra kiểm tra, là trợ lý gửi số điện thoại của Tạ Yên Nhiên chứ chẳng phải cô phản hồi.
Do dự trong giây lát, cuối cùng Đinh Tẫn Dực cũng bấm gọi đi. Thế nhưng, chuông điện thoại vang lên ở phía sau khiến anh chú ý, mi tâm nhíu lại bất giác xoay lưng.
Lúc này, Tạ Yên Nhiên vừa đi vừa mở túi xách lấy điện thoại đang reo. Đột nhiên thấy anh, cô ta cũng có chút sững sốt vì không nghĩ anh sẽ đến đây.
Ngón tay của Đinh Tẫn Dực chạm vào màn hình, sau đó hạ xuống. Tạ Yên Nhiên cũng dừng lại hành động lấy điện thoại, bình tĩnh bước đến gần anh, lên tiếng:
“ Chủ tịch, ngài tìm Cửu Ly à? ”
“ Cửu Ly không đi với cô sao? ”
Đầu óc Tạ Yên Nhiên hoạt động cực kỳ nhanh nhạy, khá khen cho một học sinh mười hai năm liên tục đạt thành tích học sinh xuất sắc, lại thêm cô ta có khả năng diễn xuất đỉnh cao, tự nhiên trả lời:
“ Đúng ra là tối nay tôi và Cửu Ly đi chung, nhưng cậu ấy hủy hẹn và đã về thành phố V! ”
Đinh Tẫn Dực ngạc nhiên, chân mày càng lúc càng chau chặt, sự lo lắng thể hiện rõ ràng trên khuôn mặt tuấn tú, hỏi hẳn ba câu liên tục:
“ Cửu Ly về thành phố V ư? Có việc gì gấp lắm sao? Cô liên lạc được với cô ấy không? ”
Cô nói với anh thứ ba hoặc thứ tư mới trở về thành phố V, cô về rồi, vậy cuộc hẹn tối mai với anh thì sao?
Anh đã chuẩn bị mọi thứ vô cùng kỹ lưỡng, dù có việc gấp thì ít nhất cũng phải thông báo cho anh biết chứ, ruốc cuộc chuyện này là thế nào?
Tạ Yên Nhiên âm thầm cười cợt hả hê trong lòng, nhưng bên ngoài giả vờ lúng túng trước anh, như đang chẳng biết phải nói làm sao cho đúng và muốn bảo vệ, che đậy bí mật giúp Trầm Cửu Ly cô.
Thực sự cô ta đã thành công, thái độ thế này khiến anh phải suy nghĩ đến điều khác.
Đinh Tẫn Dực gằn giọng, nóng lòng hỏi:
“ Tại sao không trả lời? Khó nói đến thế sao? ”
“ Tôi không biết Cửu Ly có chuyện gì gấp nữa! ”
Mi mắt Đinh Tẫn Dực nheo lại, bước tới dồn Tạ Yên Nhiên vào tường đe dọa, nói:
“ Ruốc cuộc Cửu Ly xảy ra chuyện gì? ”
Lúc này, Tạ Yên Nhiên cảm thấy đã đến thời điểm thích hợp, trả lời:
“ Thật ra bạn trai của Cửu Ly về nước sớm hơn dự định trước đó, nên đón cậu ấy… ”
“ Bạn trai? ”
Tạ Yên Nhiên chưa nói hết câu, Đinh Tẫn Dực đã gấp gáp cắt ngang hỏi lại, bàng hoàng đến khó tin điều này là sự thật.
“ Phải, bạn trai của Cửu Ly du học bên Anh vừa trở về hôm nay, nên đến đón cậu ấy đi luôn…”
Sâu chuỗi lại những sự việc từ tối qua đến hiện tại, dường như Đinh Tẫn Dực tin vào những lời Tạ Yên Nhiên vừa nói.
Đột ngột cắt đứt liên lạc, không có lý do nào hợp lý hơn bạn trai cô trở về.
Chẳng lẽ cô có ý định bắt cá hai tay ư?.
||||| Truyện đề cử:
Chiến Thần Trấn Quốc |||||
Không thì chỉ muốn trêu đùa tình cảm của anh?
Nực cười, bấu lâu nay cứ nghĩ cô thật lòng thích anh, thậm chí còn chuẩn bị một nơi thật lãng mạn để tối mai chính thức tỏ tình, muốn có một mối quan hệ nghiêm túc với cô.
Vô ích!
Và rồi, Đinh Tẫn Dực lặng lẽ rời đi… ra khỏi chung cư… có lẽ lần này chính là lần cuối anh đến đây.
Tại biệt thự riêng, Đinh Tẫn Dực trầm ngâm ngồi một mình ở sofa phòng khách, hai tay chấp lại đan xen vào nhau ở phía trước, ánh mắt cố định một vị trí và đăm chiêu đến đáng lo ngại.
Có mấy lần đi cùng anh và điện thoại cô trùng hợp có người gọi đến, một là cô thẳng tay cúp máy và nhắn tin gửi lại, không thì tránh mặt để nghe.
Anh thấy lạ, nhưng anh chẳng ngờ…
Nghĩ đến việc đó, nét mặt Đinh Tẫn Dực thay đổi trở nên tức giận vô cùng, nâng ly rượu trên bàn uống cạn một hơi, lực tay đặt xuống cực mạnh, ở không gian yên ắng âm thanh càng nghe rõ ràng và đáng sợ khủng khiếp.
“ Giỏi lắm Trầm Cửu Ly! ”
“ Dành lời khen cho cô! ”
Lúc này, Đinh Tẫn Dực chợt nhìn sang chiếc điện thoại, anh như nhớ ra điều gì đó và với tay cầm lấy, chăm chú nhìn vào hình ảnh của Trầm Cửu Ly được anh lưu chụp trước đó, nhưng sau đó lập tức bấm xóa ngay chẳng chút luyến lưu.
Có lẽ một phần vì tức, một phần vì rượu!