Suy nghĩ một lúc, Trịnh Dập Hàng chợt như vừa bừng tỉnh: "Ồ, thì ra là thế, tại sao đến bây giờ tôi mới hiểu nhỉ, trước kia tôi thật sự ngu ngốc quá, cái gì cũng đều nhìn thấy nhưng tại sao lại không nhìn thấu được ý đồ bên trong cơ chứ?"
Vừa nói ánh mắt anh ta vừa nhìn chằm chằm vào vành tai của Bắc Sơ.
"...À, cô có thể cho tôi mượn đôi bông tai của cô được không?"
"Hả? À, được chứ."
Bắc Sơ thoáng giật mình, sau đó liền nhanh nhẹn dùng một tay tháo khuyên tai hoa anh đào ra đưa cho anh ta: "Bộ có vấn đề gì sao?"
Việc đeo khuyên tai này dường như đã trở thành thói quen của cô, chỉ khi nào cô cần thay đổi bông tai cho phù hợp với trang phục thì cô mới tháo nó ra, còn lại mọi thời khắc khác đôi bông tai này đều nằm yên lặng trên dái tai cô.
Trịnh Dập Hàng cẩn thận cầm nó trong lòng bàn tay, anh ta nhìn nó hồi lâu, sau đó gật đầu nói: "Quả nhiên... trong trường hợp này, chúng ta hãy chậm rãi kể lại chuyện đã xảy ra vào năm năm trước."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play