Sau khi Bắc Sơ thay giày xong liền quay người lại thì phát hiện Bắc Nguyệt đã thuận tiện đóng cửa lại, cô lập tức cau mày, không vui nói: “Trong nhà tôi chẳng có gì hay ho để xem cả.”
Bắc Nguyệt vừa bước vào phòng khách liền đưa mắt nhìn chung quanh, khóe môi cô ta hơi nhếch lên, có chút kiêu ngạo nói: “Vậy thì càng làm tôi cảm thấy tò mò hơn, nếu ở đây không có gì hay ho thì tại sao cô lại chọn ở đây mà không chịu về nhà?"
Mối quan hệ giữa Bắc Nguyệt và Bắc Sơ từ trước đến nay vốn đã rất căng thẳng, hai người đều biết rõ điều đó, hiện tại chỉ có hai người bọn họ đang ở đây, Bắc Nguyệt đương nhiên cũng lười duy trì hình ảnh ôn hòa khi đối xử với thế giới bên ngoài.
Cô ta khoanh tay ngồi trên sô pha, tỏ ra thái độ đắc thắng khó hiểu khiến Bắc Sơ có chút khó hiểu.
Bắc Sơ suy nghĩ một chút, rồi nghiêm túc trả lời: "Ở nước ngoài tôi đã quen với việc sống một mình, tôi cũng không thích ứng được với việc sống chung với người ngoài."
Giọng nói của cô không có chút dao động nhưng lại thành công khiến Bắc Nguyệt lập tức trở nên nghẹn họng.
Hàm ý rất rõ ràng, người ngoài ở đây là ai, quá rõ ràng rồi còn gì!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play