Một vị Tông Sư, gia chủ của gia tộc top 3 Tiền Đường, vậy mà lại nói ra những lời này!

Đây là sự sỉ nhục của Tiền Đường, là sự sỉ nhục của võ lâm!

'Thế nhưng đối mặt với tử vong, đối mặt với việc gia tộc bị hủy diệt, Viên Thọ Sơn đã không nghĩ được nhiều như vậy.

Chỉ cần có thể sống sót, chỉ cần có thể bảo vệ được nhà họ Viên, bảo ông ta làm chó, ông ta cũng nhận.

Ông ta năm rạp trên mặt đất, còn cố ý kêu gâu gâu hai tiếng.

Lý Dục Thần lắc đầu: "Đáng tiếc, nhà họ Lý tôi không thiếu chó giữ nhà, càng không cần loại chó như ông!"

Sắc mặt Viên Thọ Sơn hoàn toàn trắng bệch, biết hôm nay đã không thể nào hòa giải được với Lý Dục Thần.

Ông ta trở mình một cái, bò dậy từ dưới đất, chỉ vào Lý Dục Thần nói: "Họ Lý, cậu đừng có mà quá nhẫn tâm! Đừng cho là tôi thật sự sợ cậu, cùng lắm thì cá chết lưới rách!"

Còn chưa dứt lời, ông ta đã đột nhiên ra tay.

Vừa rồi một kiếm kia của Lý Dục Thần quá mức rung động, Viên Thọ Sơn tự biết không phải là đối thủ của anh. Nhưng ông ta nghĩ dù sao mình cũng là Tông Sư, chắc vẫn sẽ có sức đánh một trận.

Vừa rồi trong trận chiến bảy đối một với ltazura

Kazuyoshi, Viên Thọ Sơn vẫn còn giữ lại sức mạnh, cho nên gần như không bị thương tích gì, chỉ là giả vờ bị thương rất đau đớn.

Điều này cũng trở thành cơ hội tốt nhất để ông ta đánh lại Lý Dục Thần.

Không có người nào sẽ đề phòng một người bị thương nặng, hơn nữa vừa mới còn quỳ trên mặt đất dập đầu.

Đây là cơ hội duy nhất của Viên Thọ Sơn. Cho nên hắn đã dùng hết toàn lực.

Chỉ tiếc cho dù ông ta có tính toán kỹ càng thế nào. thì đứng trước mặt thực lực chân chính, tất cả đều là phí công.

Lý Dục Thần nhẹ nhàng vung tay lên, Viên Thọ Sơn liền bay ra ngoài, lộn mấy vòng trên không trung như trang giấy, sau đó rơi xuống mặt đất.

Ông ta bị dọa đến mức hồn lìa khỏi xác, bàn tay sờ loạn trên người, phát hiện mình cũng không bị thương.

Lúc ông ta đang thở phào nhẹ nhõm, chợt nghe Lý Dục Thần nói:

"Vừa rồi ông nói như thế nào, nếu có nửa câu nói dối thì sẽ bị thiên lôi đánh xuống, đúng không? Bây giờ tất cả mọi người đều đã thấy được, ông không chỉ là nửa câu nói dối, mà câu nào cũng là dối trá hết!"

Vừa dứt lời, Lý Dục Thần liền đưa tay chỉ lên trời. Sấm sét xuất hiện trên đất bằng và trong hư không.

Một tia chớp như một con rồng vàng chợt hiện ra, từ trên trời giáng xuống, rơi vào trên đỉnh đầu Viên Thọ Sơn.

Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, một lưồng ánh sáng trắng chói lóa lóe lên, bóng người Viên Thọ Sơn đã hoàn toàn biến mất.

Về tia chớp đột nhiên xuất hiện này đã được lưu truyền ra thành hai phiên bản.

Một loại là nói lúc ấy Viên Thọ Sơn ăn nói lung tung, lời lẽ dối trá, lại chỉ tay lên trời thế, kết quả một câu thành sấm, ông ta đã thật sự bị thiên lôi đánh xuống.

Một loại khác thì nói Lý Dục Thần chẳng những biết võ đạo, lại còn biết pháp thuật, có được năng lực điều khiển sấm sét, một tay đã gọi thiên lôi đến đánh chết Viên Thọ Sơn.

Nhưng mà đa số người càng tin tưởng chuyện thứ nhất, thiên đạo tuần hoàn, báo ứng là đáng đời.

Mà liên quan tới Lý Dục Thần, câu chuyện được lưu truyền phổ biến nhất, cũng là chuyện được người ta nói say sưa nhất vẫn là anh dùng một kiếm tiêu diệt ninja Đông Doanh.

Việc này do người có dày dặn kinh nghiệm truyền ra, sau khi được người giang hồ thêm mắm thêm muối, đầu đã lan truyền ra khắp nơi.

Từ đây, sự kiêu ngạo của võ lâm Nam Giang đã từ có hai vị Tông Sư Hà, Liễu biến thành Lý Đại Tông Sư.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play