Sau khi xem hết một màn này của nhà họ Tiền, cuối cùng Viên Thọ Sơn đã giận tím mặt, mắng to: "Tiền Khôn! Cao Tử Hạng! Hai lão tặc kia! Lập ra cái kế độc địa như vậy để chiếm đoạt nhà họ Viên của tôi. Tôi nói cho các ông biết, đừng có vội đắc ý! Cho dù hai nhà các. ông có hợp tác với nhau, Viên Thọ Sơn tôi có phải liều cái mạng già này cũng phải khiến các ông bị lột daI"

Ông ta lại chỉ vào Lý Dục Thần nói: "Họ Lý, có gan thì hãy đến đại hội võ lâm, không có thì cũng đừng tự xưng là đời sau nhà họ Lý ở thủ đô gì hết!"

Dứt lời, ông ta hơi vung tay, lại nhổ một bãi nước bọt, đứng dậy nhảy ra khỏi thủy tạ, rơi vào trên mặt hồ, hối hả đạp nước mà đi.

Mọi người đều kinh hãi, bây giờ mới biết được hóa ra Viên Thọ Sơn cũng là cao thủ võ đạo.

"Bố"

Viên Nãi Minh kêu to, nhưng lúc này Viên Thọ Sơn sớm đã đạp nước rời đi, ngay cả con trai ruột như ông ta cũng bị bỏ lại.

Viên Nãi Minh bất đắc dĩ, chỉ có thể xám xịt dẫn đám tùy tùng nhà họ Viên rời đi theo cầu nổi.

Sau lưng truyền đến những tiếng huýt sáo, mà đám nhân viên do Từ Thông dẫn tới còn đang đứng tiếp khách trên cầu, hoặc là đứng ở đầu bên kia đều đang chỉ trỏ, cười nhạo bọn họ.

Viên Nãi Minh cảm thấy vô cùng xấu hổ, chỉ có thể cúi đầu, tăng nhanh bước chân.

Lưu Vinh Thành dẫn theo con gái Lưu Hiểu Tinh, còn có bố con nhà họ Phạm cũng theo sát phía sau.

Lưu Hiểu Tinh mặc bộ váy đính đầy kim cương sặc sỡ loá mắt dưới ánh mặt trời, thu hút rất nhiều ánh mắt.

Lưu Vinh Thành hận không thể cởi quần áo trên người con gái ra.

Nhìn những người này xám xịt rời đi, người nhà họ Lâm chỉ cảm thấy giống như đang nằm mơ.

Chị Mai lặng lẽ đi đến bên cạnh Lý Dục Thần, nói ra: "Vừa rồi lão Viên đạp nước mà đi, nhìn công phu của ông †a thì hình như đã là Hóa Kình đỉnh phong, không chênh lệch mấy so với Vương Tông Sinh".

Lý Dục Thần biết chị Mai đang quan tâm mình, liền mỉm cười nói: "Không có việc gì, tôi nắm chắc".

Chẳng biết từ lúc nào Tiền Khôn cũng đã đi tới bên cạnh anh, nói: "Anh cũng không nghĩ tới vậy mà Viên Thọ Sơn đã tới Hóa Kình đỉnh phong, người này giấu rất sâu! Viên Thọ Sơn và Hà Trường Xuân là anh em tốt, chỗ dựa lớn nhất của nhà họ Viên cũng là Hà Trường Xuân. Ông †a bảo chú đến đại hội võ lâm, chắc là muốn để Hà 'Trường Xuân ra tay đối phó với chú, vẫn phải cẩn thận một chút".

"Em biết", Lý Dục Thần gật đầu nói: "Em đã từng gặp. Hà Trường Xuân rồi".

"Chú từng gặp rồi?"

"Chưa gặp bản nhân, nhưng đã thấy võ hồn của ông ta.

"Võ hồn?", Tiền Khôn cùng chị Mai đồng thời kinh

"Ý chú là Hà Trường Xuân đã luyện được võ hồn, tiến vào Tiên Thiên?"

"Lúc em gặp được, hẳn là còn ở cửa vào Tiên Thiên, chắc chắn bản thể đang bế quan, chỉ lấy võ hồn ra mặt. Ông ta hẹn em đến đại hội võ lâm kết thúc. Lúc ấy em cũng đã đồng ý với ông ta, trước khi diễn ra đại hội võ lâm, em sẽ không động vào người nhà họ Viên".

"Khó trách chú lại sắp xếp lễ đính hôn vào hôm nay, cũng đã tính xong thời gian rồi", Tiền Khôn gật đầu, lại có chút lo âu nói: "Nếu biết rất có thể Hà Trường Xuân đã đột phá Tiên Thiên, chú còn muốn tham gia đại hội võ lâm sao?"

Chị Mai cũng nói: "Đúng vậy, Dục Thần, chúng ta đừng đi nữa!"

Lý Dục Thần mỉm cười: "Vì sao lại không đi? Chị không muốn kết thúc với Liễu Kim Sinh sao?”

Tiền Khôn có chút hiếu kỳ nhìn chị Mai.

Trên mặt chị Mai hiện ra vẻ lo lắng, nói: "Dục Thân, chuyện của tôi không quan trọng, cậu không cần vì tôi mà bí quá hoá liều. Theo tôi được biết, rất có thể Liễu Kim Sinh cũng đã luyện được võ hồn. Cậu phải đồng thời đối phó với hai Tông Sư..."

Lý Dục Thần lạnh nhạt nói: "Chỉ là võ hồn mà thôi, không sao cả! Sau đại hội võ lâm, tôi còn muốn đến đảo. Cửu Long một chuyến, đến lúc đó, chị hãy đi cùng với tôi”. Chị Mai kinh ngạc, ngây ra nhìn Lý Dục Thần.

Bà ta không nghĩ tới Lý Dục Thần vừa mới trải qua một trận đại nạn sống chết, bây giờ lại đang ở thời điểm quan trọng của trận chiến Lâm Viên, cộng thêm anh còn phải đính hôn, lúc này còn có thể nghĩ đến bà ta, không những muốn đối phó với Liễu Kim Sinh, còn sắp xếp cả hành trình đến đảo Cửu Long.

Nghĩ tới đây, trong lòng chị Mai không khỏi ấm áp, hốc mắt lại có chút ẩm ướt.

Chuyện của tập đoàn Kinh Lý đã kết thúc, đây chỉ là nhạc đệm, chủ đề của ngày hôm nay vẫn là lễ đính hôn của Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình.

||||| Truyện đề cử: Đỉnh Cấp Tông Sư |||||

Dưới sự dẫn dắt của MC, nghỉ thức đính hôn lại tiếp tục diễn ra.

Cô dâu và hai phù dâu đều được mời ra đăng sau thay quần áo.

Từ Thông sớm đã chuẩn bị xong quần áo rồi.

Mặc dù trong kế hoạch phù dâu chỉ có mỗi mình Đỉnh Hương, nhưng Từ Thông chuẩn bị rất chu đáo, còn chuẩn bị thêm mấy bộ quần áo cho nên cũng có cái phù hợp với Tiên Hân Đồng.

Khi hai phù dâu dẫn cô dâu xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, nhan sắc khuynh thành đã lập tức khiến tất cả mọi người đều chấn động.

Ba vị mỹ nhân khuynh thành khiến toàn bộ hồ Tiền Đường cũng phải mờ nhạt.

Nghỉ thức là do Từ Thông sắp xếp, Lý Dục Thần không can thiệp vào quá trình, cho nên cũng không biết gì, chỉ có thể nghe theo MC dẫn dắt, bảo anh làm gì thì làm cái đó.

Mọi người không khỏi cảm thấy khó hiểu, tại sao chàng trai tuấn tú trên người còn có khí chất phiêu dật mà con em thế gia khác cũng khó mà có được này lại có chút ngốc nghếch, nhìn kỹ còn có mấy phần đáng yêu chứ?

Khi nghi thức được tiến hành, tất cả mọi người đều bị không khí hạnh phúc, vui vẻ ở đây lây nhiễm.

Chỉ có Nghiêm Tuệ Mẫn không hề cảm thấy vui vẻ.

Bà ta nhìn hai phù dâu, nhìn thấy ai cũng đều cảm thấy con gái mình đang đứng ở bên trong nguy hiểm.

Một người là thanh mai trúc mã, một người là tiểu thư nhà họ Tiền, còn phải lấy một địch hai!

Bà ta hận không thể đi lên giúp con gái, một trái một phải túm chặt lấy chú rể!

Haiz, nếu bà đây trẻ lại hai mươi tuổi thì...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play