Một thuộc hạ của ông ta bước vào.

“Tướng quân, vừa nhận được tin, phía Hào Giang xảy ra chuyện lớn, Hà Gia Xương tiếp quản Giải Trí Ngân Sa, bây giờ cả Hào Giang đều thuộc về nhà họ Hà rồi.

"Cái gì?"

Tác Cương suýt nhảy khỏi ghế làm việc.

“Làm sao có thể? Còn Edson thì sao?"

"Có vẻ đã chết rồi”

"Chết ư? Làm sao có thể? Đội vệ sĩ của hẳn toàn linh đánh thuê, có thể đánh nhau được mài”

"Vâng, tất cả đều đã chết."

“Ai làm vậy? Hà Gia Xương không thể làm được điều đó!"

"Không rõ, nhưng có thể liên quan đến nhà họ Lý ở Hương Giang."

“Nhà họ Lý Hương Giang? Làm sao có thể? Từ trước đến nay Lý Ngôn Thành vẫn không để ý đến việc kinh doanh sòng bạc."

"Theo tin từ nội bộ Hồng Môn, có một người tên Lý Dục Thần, nghe nói từ nội địa Hoa Hạ tới, Lý Ngôn Thành đã thừa nhận quan hệ thân thích với anh ta Nghe nói Edson bị một người tên Mã Sơn bên cạnh Lý Dục Thần giết chết”

"Lý Dục Thần!" Các Cương nhíu mày: “Còn Giang Long Huy thì sao?"

"Có vẻ đã bị Lý Dục Thần phế rồi, hiện tại Hồng Môn Nam Dương đã do Nguyễn Hướng Đông từ Hương Giang tiếp quản để điều chỉnh lại”

Tác Cương bẻ làm đôi điếu xì gà trên tay, ném mạnh xuống đất, mắng một tiếng: "Đồ ngụ!"

"Tướng quân..." Thuộc hạ đắn đo một lúc rồi hỏi: “Nếu nhà họ Hà lại kiểm soát Hào Giang, vậy cháu gái của Hà Gia Xương...”

Tác Cương ngẩn người, xoa xoa huyệt Thái Dương.

Lão già Hà Gia Xương này, làm đủ thứ kinh doanh, chỉ không chịu đụng vào ma túy.

Hàng hóa từ Tam Giác Vàng có thể dễ dàng vào Las Vegas, nhưng không thể vào Hào Giang,

Điều này khiến Tác Cương rất đau đầu.

Giờ kế hoạch của Giang Long Huy đã thất bại, nhà họ Hà không những không sao, mà còn nuốt luôn Ngân Sa, trở nên hùng mạnh hơn xưa.

Theo lẽ thường, ông ta nên thả Hà Ái San ra, dù giữ

cũng chỉ là một con át chủ bài, không thể làm hại cô bé.

Nhưng mỗi khi nghĩ đến gương mặt xinh xắn đáng yêu tựa thiên thần ấy, Tác Cương lại cảm thấy ngứa ngáy.

"Kế hoạch vẫn không đổi, tối nay tôi sẽ động phòng với thiên thần nhỏ, ha ha ha..."

Tam Giác Vàng không phải như mọi người tưởng tượng, ngoài một nhóm buôn bán vũ khí và ma túy, chỉ là núi non hiểm trở, hoang vắng không người.

“Trên vùng đất rộng hơn mười vạn km vuông này, có hơn ba nghìn thôn trấn rải rác, với hơn hai triệu người sinh sống. Người dân nơi đây cũng không cảm thấy mình khác gì những nơi khác.

Nếu không có người dẫn đường, sẽ rất khó tìm được hang ổ của Tác Cương.

Lý Dục Thần khởi hành từ Hào Giang lúc rạng sáng, trời còn chưa sáng đã tới thị trấn Chiang Mai phía bắc Thái Lan.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play