Tiên nhân bước đi trên mây, vẫy tay một cái, nhân gian đã long trời lở đất!

Nguyễn Hướng Đông bỗng dưng nảy sinh một ý nghĩ kỳ lạ, cứ cảm thấy cái thoáng qua cuối cùng kia, điều mình nhìn thấy không phải là con người.

....

Lý Dục Thần cùng Mã Sơn và Tra Na Lệ đi xuống sảnh lớn, sòng bạc vẫn nhộn nhịp tưng bừng.

Những con bạc không hay biết chuyện gì đã xảy ra trên tầng, không biết sòng bạc đã đổi chủ, càng không biết bầu trời Hào Giang đã thay đổi.

Họ chỉ quan tâm đến số thẻ bài trên tay, liệu lát nữa sẽ tăng hay giảm.

Không lâu sau khi Lý Dục Thăn rời đi, hàng chục chiếc xe sang trọng lao vào bãi đỗ xe của Ngân Sa

Hà Gia Xương đích thân dẫn người tiếp quản Ngân Sa.

Quá trình tiếp quản rất thuận lợi, dù sao ông ta vẫn là vua đánh cược, uy tín của ông ta, nền móng của ông ta tại Hào Giang, những người ông ta bố trí trong Ngân Sa đều phát huy tác dụng lúc này.

Hơn nữa, Edson đã chết, Ngân Sa mất chủ, không ai chống cự lại vua đánh cược.

Không căn lật bàn, không căn đánh một ai, cứ như thế, Ngân Sa đã thuộc về nhà họ Hà.

Tất nhiên, sau đó vẫn còn nhiều vấn đề về tài chính. Nhưng điều đó không quan trọng, đổi với những người kinh doanh sòng bạc, tài sản không đáng kể, quan trọng là địa bàn.

Điều Hà Gia Xương muốn, cũng chính là địa bàn của Ngân Sa, chứ không phải tài sản. Edson đã chết, tài sản của hẳn ta vẫn hợp pháp, tập đoàn tài chính đãng sau hắn ta sẽ tự rút tài sản đi, nhưng địa bàn vẫn để lại cho nhà họ Hà.

Từ đây, Hào Giang lại trở thành nơi nhà họ Hà dùng một tay che trời.

Những con bạc không hay biết, nhưng người nhà họ Hà cùng một số nhân vật thượng lưu đều biết, bây giờ kẻ che trời không chỉ có một bàn tay, mà là hai bàn tay, một bàn tay nhà họ Hà, một bàn tay nhà họ Lý.

...

Tam Giác Vàng không phải một địa danh chính xác, không có ranh giới rõ rằng, nhưng nó thực sự là một "vương quốc".

Nơi đây núi non trùng điệp, sương mù phủ kín. Dòng sông Mê Kông cuồn cuộn, như một con rằn khổng lồ, uốn lượn quanh co, đổ về phía nam, xẻ đôi đấy núi hiểm trở này.

Miền đất này trồng nhiều cây thuốc phiện. Đó là một loài hoa rất đẹp, giống như người đàn bà quyến rũ, xinh đẹp nhưng cũng dễ khiến người ta say mê.

Tướng quân Tác Cương, chính là vị quốc vương hiện tại của vương quốc này.

Ông ta có hai "cung điện”, một nơi để đón tiếp các nhà buôn từ khắp nơi trên thế giới, cũng là nơi ông ta ra lệnh chỉ huy.

Nơi đây được canh phòng nghiêm ngặt, xung quanh toàn là pháo đài, cách đó hai cây số là doanh trại quân đội.

"Cung điện" còn lại ẩn mình trong một thung lũng đẹp đẽ, nơi đây hoa cỏ thì nhau khoe sắc, chẳng thấy. bóng quân lính, bởi vì nơi này rất an toàn, nếu muốn tới được đây, phải đi qua doanh trại của ông ta

Đây là "hậu cung” của ông ta, nơi ông ta hưởng lạc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play