Ba người Hứa Mộc Tình theo chân Lý Hùng, tìm cơ hội để ra tay. Mặc dù bọn họ không hiểu sao cung chủ cung Tuyết Lĩnh trước nay không quan tâm đến sự đời lại bỗng nhiên lại phát lệnh truy nã với Lý Hùng.
Nhưng là để tử nội môn, bọn họ không thể chống lại mệnh lệnh của cung chủ.
Hơn nữa nếu bọn họ giao Lý Hùng cho cung chủ, cung chủ chắc chắn sẽ ban thưởng đan dược cho bọn họ, có đan dược rồi, bọn họ có thể tu luyện để nâng cao thực lực.
Một nơi cá lớn nuốt cá bé như cung Tuyết Lĩnh, chỉ khi thực lực của bọn họ lớn mạnh, bọn họ mới có thể bảo vệ bản thân mình.
Đang đi trên đường, đám người Lý Hùng bỗng nhìn thấy đám đông đang đứng hóng chuyện. Ban đầu Lý Hùng cũng không thèm để ý, nhưng anh bất ngờ nhận ra giọng nói của một người.
Là bố vợ anh – Hứa Hiếu Dương. Không ngờ khi vào đây, ông ấy lại trở thành một tên thầy bói chuyện giả thần giả quỷ, lang thang từ bắc đến nam.
Lý Hùng đã dùng tiền tài để dụ dỗ, ai dè ông ấy lại theo chân ba người Lý Hùng thật.
Dọc đường đi, ông ấy nói luôn mồm, còn nói nhiều hơn cả Hứa Hạo Nhiên, chuyện này làm Lý Hùng rất bất ngờ. Không ngờ người bố vợ hiền lành ít nói của anh lại như thế, giờ thì anh đã biết Hứa Hạo Nhiên giống ai rồi.
Đương nhiên chuyện này anh không thể nói ra ngoài, chỉ có thể giữ trong lòng, bản thân anh không muốn sau khi tìm được Hứa Mộc Tình sẽ phải ngủ ngoài sô pha đâu.
Bôn ba suốt mấy hôm, cuối cùng bọn họ đã đến điểm hẹn trước với Raven để gặp cô. Nhờ có mạng lưới gia tộc của Raven, bọn họ đã tìm được tung tích của đám người Hứa Mộc Tình, Cố Ngôn Hi, Tina và Liễu Ngọc Phân.
Đám người Hứa Mộc Tình giờ này chắc vẫn đang ở trên đỉnh Tuyết Lĩnh, không ngờ ba người bọn họ lại ở cùng một chỗ.
Đúng là trời giúp Lý Hùng, anh có thể tiết kiệm thời gian và sức lực đi tìm bọn họ. Chuyện cấp bách bây giờ là phải tìm được Liễu Ngọc Phân.
Theo tin tức mà Raven thu được thì Liễu Ngọc Phân là bà chủ của Thực Nhã Lâu. Thực Nhã Lâu là tửu điếm có tiếng hàng chục năm nay trên giang hồ, địa vị vô cùng vững chắc.
Thực Nhã Lâu nổi tiếng không chỉ vì món ăn ngon miệng, đa dạng mà còn vì bà chủ Liễu Ngọc Phân là một người phụ nữ nổi tiếng tốt bụng.
Trong nhiều năm nay, bà ấy đã giúp đỡ hàng trăm đứa trẻ mồ côi, giúp bọn chúng có được cuộc sống ổn định. Nghe thế, Lý Hùng gật gù, tính tình mẹ vợ anh vẫn như thế, không chút thay đổi.
Sau khi đến được Thực Nhã Lâu, đám người Lý Hùng lập tức muốn gặp được Liễu Ngọc Phân để xác nhận xem bà ấy có phải là người anh cần tìm hay không?
Ngay khi vừa nhìn thấy bà ấy, Lý Hùng đã chắc chắn đây đúng là mẹ vợ anh. Dù hiện tại bà ấy không nhận ra mọi người, nhưng ánh mắt của một người sẽ không bao giờ thay đổi.
Lúc nhìn thấy đám người Lý Hùng, Hứa Hiếu Dương, Hứa Hạo Nhiên, Lý Hùng nhận ra trong mắt bà ấy lóe lên sự mơ hồ, nhưng ngay sau đó lại là sự niềm nở, chân thành như cũ.
Lý Hùng biết giờ Liễu Ngọc Phân chỉ coi bọn họ là người xa lạ, bà ấy chắn chắn sẽ không dễ dàng đi theo đám người Lý Hùng lên đỉnh Tuyết Lĩnh.
Vì thế nên anh đã nói dối mẹ vợ mình, để bà ấy tin rằng bọn họ muốn mở thêm chi nhánh cho Thực Nhã Lâu, không phải vì kiếm tiền mà vì bọn họ muốn giúp đỡ thêm nhiều trẻ mồ côi hơn nữa.
Tất nhiên, một người tốt bụng như Liễu Ngọc Phân không có lý do gì để từ chối rồi.
Sáng hôm sau, bọn họ đã cùng nhau lên đường. Khi đến vùng đất Thiên Lĩnh, tuy đám người Hứa Mộc Tình không hiểu sao Lý Hùng lại dẫn mọi người đến đây. Nhưng điều đó không quan trọng, giờ anh đã tự chui đầu vào rọ, bọn họ chỉ cần bắt ba ba trong rọ mà thôi.
Thế nên Hứa Mộc Tình liếc mắt ra hiệu cho Tina và Cố Ngôn Hi, ba cô gái bước ra khỏi bóng tối bao vây đám người Lý Hùng.
Tuy Lý Hùng không dùng được thiên nhãn nhưng nhờ sự nhạy bén của cơ thể, anh đã biết có ba người đi theo sau mình từ lâu rồi.
Nhưng anh không ngờ đám người đó là Hứa Mộc Tình, đúng là đi tìm mòn gót giày tìm chả thấy, lúc tìm thấy lại chả tốn công.
Cố Ngôn Hi hất cằm nhìn Lý Hùng nói: “Mau khoanh tay chịu trói đi. Đây là Tuyết Lĩnh, là địa bàn của chúng tôi. Khôn hồn thì không nên phản kháng”.
Tina cũng phụ họa: “Đúng đấy! Chỉ cần mấy người ngoan ngoãn theo chúng tôi lên trên, đợi giao nộp Lý Hùng cho cung chủ Sở Trường Ca thì tôi sẽ xin cung chủ tha cho mấy người”.
“Dù sao cung chủ cũng hạ lệnh chỉ cần bắt Lý Hùng mà thôi.”, Hứa Mộc Tình phụ họa.
Nghe bọn họ nói thế, Lý Hùng đã quyết định không phản kháng. Anh vốn định dẫn bọn họ rời đi, nhưng đánh giặc phải bắt vua trước.
Anh quyết định sẽ giả vờ thuận theo ba người vợ của mình, lên đỉnh Tuyết Lĩnh. Giờ là lúc tính toán hết nợ nần với Sở Trường Ca rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT