“Đào mừng thọ đâu? Phỉ thúy đâu? Cậu lấy ra cho tôi xem xem!”
Vào giờ phút này, có một chiếc xe từ đằng xa chạy lại, đậu trước mặt mọi người.
Trương Bằng Phi cầm trái đào mừng thọ to bằng mặt người từ trên xe xuống.
Trương Bằng Phi bước xuống xe, mọi người phát hiện rõ ràng khung xe nâng cao hơn một chút.
Có thể thấy được trái đào mừng thọ vàng này nặng đến mức nào!
Có một người bưng khay gỗ đi sau lưng Trương Bằng Phi, bên trên là một cặp vòng tay phỉ thúy.
Rồi sau đó, lại có thêm hai người vạm vỡ mặc vest đen đi xuống xe.
Mỗi người xách một chiếc vali trong tay.
Chiếc va li được mở ra trước mặt mọi người, bên trong đều là tiền giấy!
Tiền mặt 800 ngàn!
Thế còn xe Mercedes-Benz đâu?
Vào lúc mọi người vô cùng trông ngóng.
Một chiếc xe van đậu trước cửa nhà Liễu Đông Thanh.
Một đám lưu manh hùng hùng hổ hổ bước xuống xe.
“Bà già kia! Liễu Đông Thanh đang ở đâu?”
Bà ngoại lắc lắc đầu với bọn họ.
“Đại ca, có thể thằng đó nó trốn trong nhà rồi, chúng ta vào nhà tìm đi!”
Vài tên lưu manh muốn xông vào nhà, bà ngoại lập tức đứng dậy, giang rộng hai tay chắn trước cửa nhà.
“Không được phép vào trong”.
Giọng nói của bà ngoại không lớn nhưng đôi mắt của bà ngoại lại sáng ngời.
“Chúng ta đập chiếc Mercedes-Benz này đi, chắc chắn thằng đó sẽ ra khỏi nhà thôi!”
“Vâng!”
Một đám lưu manh lấy gậy sắt trong chiếc xe van ra, lúc bọn họ muốn đập xe, bà ngoại giang hai tay cản trước mặt chúng.
Gã lưu manh cầm đầu lập tức nổi giận, gã nắm cổ áo của bà ngoại: “Bà già! Bà thật sự cho rằng thằng này không dám đánh bà đúng không!?”
Bà ngoại bị gã lưu manh lắc lư.
Cơ thể gầy yếu của bà ngoại giống hệt như ngọn cỏ khô trong gió, dường có thể bị bọn chúng bẻ gãy bất kỳ lúc nào!
“Các người không thể đụng vào được!”
“Đây là xe của cháu gái tôi, không được đập nó!”
“Cút đi cho tôi!”
Gã lưu manh cầm đầu tức giận mắng bà ngoại rồi đẩy bà ngoại ra.
Lúc bà ngoại sắp ngã xuống đất, đột nhiên Lý Hùng vọt đến từ bên cạnh, vươn tay đỡ bà ngoại lại.
“Con rể ngoan, con về từ khi nào đó?”
Bà ngoại cười với Lý Hùng.
“Nhóc con, ở đây không có chuyện của mày! Mày mau biến đi cho tao!”
Lý Hùng chậm rãi quay người lại.
Vào giây phút gã lưu manh cầm đầu nhìn thẳng vào mắt Lý Hùng, đột nhiên hai chân gã mềm nhũn rồi ngồi phịch xuống đất.
“Cậu cậu cậu…”
Gã ấp a ấp úng!
Vẻ kinh ngạc hằn lên trên gương mặt!
Vào lúc này, Lý Nhị Ngưu nhanh chóng lái xe đến.
Năm người đàn ông vạm vỡ đầy hung hãn bước xuống xe.
“Ông chủ, phải giải quyết đám này thế nào?”
“Mỗi đứa giao ra một tay một chân, ném vào hồ phía sau nhà!”
“Vâng!”
Lý Nhị Ngưu và năm người đàn ông vạm vỡ lập tức xông lên như hổ dữ.
Mười mấy tên lưu manh bị đánh tơi bời như cừu con, chúng luôn miệng khóc than!
Lý Hùng mời bà ngoại lên chiếc Mercedes-Benz, anh đích thân lái xe đưa bà ngoại đến tiệc mừng thọ của ông cậu.
Vào bây giờ, ông cậu chống nạng đứng trước trái đào mừng thọ lớn.
Lão ta nhìn rồi lại nhìn, kích động đến mức chòm râu rung rung.
Bây giờ ông cậu chỉ mong có thể bưng trái đào mừng thọ vào nhà mình, cắm ba nén nhang mà thờ phụng!
Có điều, nghe nói vẫn còn một chiếc Mercedes-Benz.
Cho dù mình đã lớn tuổi không còn lái được nữa, thế thì ngồi lên vẫn oai phong lắm chứ!
Trong lòng ông cậu hớn hở và ngọt ngào vô cùng.
Chiếc Mercedes-Benz nhanh chóng trờ đến.
Lúc nhìn thấy chiếc Mercedes-Benz, ông cậu chỉ mong có thể nhào lên ngay.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT