bố

Hứa Hạo Nhiên ngạc nhiên.

"Em từng xem tin tức. Hình như có

mấy người tham gia cái gọi là đại

hội võ lâm, nhưng cũng chỉ là một

số kẻ ngu ngốc làm trò thôi".

Lý Phong cười nói: "Có phải là lũ

ngốc làm trò hay không thì hồi sau

sẽ rõ".

Chờ ba người trở lại biệt thự ở

Trường An.

Vừa bước vào phòng khách, Lý

Phong đã nghe thấy giọng nói của

Lý Tấn.

Lúc này có ba người đang ngồi

trong phòng khách.

Hai cô con dâu Hứa Mộc Tình và Lý

Na đang ngồi cạnh nhau, Lý Tấn

cười cười ngồi đối diện với họ, cùng

họ nói chuyện phiếm.

Nghe thấy tiếng bước chân của Lý

Phong, ba người cùng quay đầu lại.

Lý Phong nhìn Lý Tấn, khóe miệng

hơi nhếch lên.

"Đến sớm phết nhỉ".

Lý Tấn đã quen với sự hờ hững của

Lý Phong từ lâu rồi.

Dù sao, năm đó ông ta làm như vậy

cũng có hơi thiếu suy nghĩ.

Ông ta luôn cảm thấy mình nợ Lý

Phong.

Vì vậy, cho dù Lý Phong có tỏ thái

độ như nào, Lý Tấn đều có thể bình

tĩnh tiếp nhận.

Chỉ là Lý Tấn, bình thường luôn đi

tính toán người khác, lần này lại bị

chính con trai của mình tính toán.

Giờ chỉ biết cười khổ.

Lý Tấn nhìn Lý Phong nói: "Con làm

thế không phải là hơi lỗ mãng rồi

sao?"

"Nhà chúng ta tuy rằng có chút thế

lực, nhưng thực lực của Lý Thiên

Sách thực sự quá mạnh".

"Võ công của bố mấy năm nay vẫn

giậm chân tại chỗ, bố hoàn toàn

không phải là đối thủ của ông ta".

Lúc này, Lý Phong nói với Hứa Mộc

Tình: "Vợ à, rạp chiếu phim tư nhân

trong biệt thự chuẩn bị xong chưa?"

Hứa Mộc Tình gật đầu: "Máy chiếu

ba chiều do tập đoàn chúng ta phát

triển đã được lắp đặt rồi".

Lý Phong nói với Lý Tấn: "Đi thôi!

Tôi có thứ muốn cho ông xem".

Lý Tấn hoang mang đi theo Lý

Phong xuống tầng hầm biệt thự.

Tầng hầm này đã được cải tạo

thành một rạp chiếu phim tư nhân.

Lý Phong lấy ra một ổ USB flash từ

trong túi.

Sau đó, sau một loạt thao tác, chiếc

máy chiếu ba chiều mới nhất mà

Hứa Mộc Tình mới lắp đặt đã bắt

đầu hoạt động.

Lúc đầu, Lý Tấn không có phản ứng

gì.

Nhưng khi một người đàn ông trung

niên đột nhiên xuất hiện trước mặt,

ông ta không khỏi sững sờ.

Người đàn ông trung niên này là

một hình ảnh giả lập chiếu ra từ

máy chiếu trên đỉnh đầu.

Ông ta đứng trước mặt Lý Tấn

trông gần giống như một người

thật.

Lý Tấn kinh ngạc nhìn Lý Phong nói.

"Khó trách thực lực hiện tại của tập

đoàn Lăng Tiêu lại mạnh như vậy".

"Độ nét của máy chiếu ba chiều này

cao đến mức nó thậm chí đã vượt

qua tập đoàn Silicon Valley ở Mễ".

Trong khi nói chuyện, hình ảnh

trước mặt bắt đầu tự chuyển động.

Lúc đầu, ánh mắt của Lý Tấn vẫn

còn ánh lên những tia mới lạ và

thích thú, như thể ông ta đang nhìn

vào một điều gì đó mới mẻ.

Nhưng từ từ, con ngươi của Lý Tấn

dần dần giãn ra.

Tất cả sự chú ý của ông ta đều đổ

dồn vào hình ảnh này.

Vẻ mặt của Lý Tấn càng lúc càng

kinh ngạc.

"Đây, đây là…"

Đối mặt với sự kinh ngạc của Lý

Tấn, Lý Phong nhẹ giọng nói.

"Theo trí nhớ của tôi thì ông đang

tập Bát Cực Quyền".

"Nhưng Bát Cực Quyền của ông

không hoàn chỉnh, chỉ có thể luyện

đến 70%".

"Vài năm trước, tôi đã tìm thấy

phần còn thiếu của Bát Cực Quyền

trong một viện bảo tàng ở Châu

Âu”.

"Vì thời gian có hạn, nên không kịp

nhìn toàn bộ".

"Vì vậy, tôi đã tổng hợp một nhân

vật bằng máy tính, hiển thị trực

quan phần còn thiếu của quy trình".

Nói xong, Lý Phong từ trong tay lấy

ra một quyển sổ tay.

Trang của cuốn sổ nhỏ này đã bị ố

vàng hoàn toàn.

Nhìn thấy ba từ trên trang tiêu đề

của cuốn sách nhỏ.

"Tiên Thiên công!"

Lý Tấn bị sốc đến mức há hốc

mồm!

Tiên Thiên công là một công pháp

rất thâm hậu của Đạo giáo, từ nông

đến sâu hơn, từng bước một.

Lý Tấn và những người trong cung

Trùng Dương trước nay có mối

quan hệ rất tốt.

Vì vậy, ông ta có cơ hội để luyện

Tiên Thiên công.

Tuy nhiên, dù là cung Trùng Dương

hay phái Võ Đang.

Tiên Thiên công mà các trường phái

Đạo giáo luyện tập hiện nay thực ra

vẫn chưa hoàn thiện.

Lý Tấn kinh hoàng phát hiện ra

cuốn sổ nhỏ mà Lý Phong đưa ra là

Tiên Thiên công hoàn chỉnh!

Tiên Thiên công được ghi lại trong

cuốn sổ này hơi khác so với những

gì Lý Tấn thường luyện tập.

Nó thâm sâu hơn!

Quan trọng hơn, có một số trang

mới trên cuốn sổ này.

Trên đó còn có ghi chú!

Lý Tấn vừa nhìn đã biết đây là chữ

viết tay của con trai mình, Lý

Phong.

Khi Lý Tấn quay lại muốn hỏi Lý

Phong, thì Lý Phong đã xoay người

rời đi, để lại một câu nói.

"Trong nửa tháng này, ông thấm

cho hết quyển đó đi".

"Sau khi ông đột phá Chiến Hoàng,

tôi còn một thứ muốn tặng cho

ông".

"Đối phó Lý Thiên Sách không

thành vấn đề".

Nhìn Lý Phong rời đi.

Lý Tấn mỉm cười, ông ta hạnh phúc

như một đứa trẻ.

Bởi vì hành động này của Lý Phong,

rõ ràng là anh đã tha thứ cho ông

ta rồi.

Cho dù đó là Tiên Thiên công hay

Bát Cực Quyền cũng được.

Đây đều là những tư liệu mà Lý

Phong đã chuẩn bị từ rất lâu rồi.

Từ trước đó, Lý Phong đã tha thứ

cho ông ta rồi!

Lý Tấn hưng phấn thầm thề trong

lòng.

Đồng thời, ánh mắt của ông ta rốt

cục lộ ra vẻ kiên nghị.

Bây giờ ông ta dường như trẻ ra hai

mươi tuổi.

Trở lại trạng thái mạnh mẽ và đầy

tham vọng của năm đó!

Lần này, ông ta sẽ không chịu khuất

phục nữa.

Lần này ông ta sẽ dẫn dắt cả gia

tộc mình lên đỉnh cao thực sự!

...

Cùng lúc đó, biệt thự của gia tộc họ

Lý.

Lý Hán Thần ngồi trên ghế sofa với

vẻ mặt cay đắng.

Anh ta nghe người dưới trướng báo

cáo, vẻ mặt càng ngày càng ảm

đạm hơn.

Lý Thủ Hạo nói với Lý Hán Thần:

"Tình hình của cậu năm bây giờ rất

rõ ràng".

"Lý Phong kia không biết có cắn

nhầm cỏ không".

"Mà lại ôm ảo tưởng muốn dùng cái

thằng Lý Phi vô dụng kia để đấu với

cậu chủ!"

Lý Hán Thần cười lạnh, trong con

ngươi lộ ra vẻ thâm sâu.

"Cho tới nay, thằng Lý Phi ở trước

mặt tôi chả khác nào một con rệp".

"Tôi muốn vờn nó kiểu gì chả

được!"

"Không ngờ thằng rác rưởi này lại

có dũng khí chống lại tôi cơ đấy!"

"Được, được lắm!"

"Dù sao giờ cậu đây cũng nhàn rỗi

không có việc gì làm, chơi với nó

chút cũng được!"

Giữa lúc nói chuyện, Lý Hán Thần

cầm một tách trà trên bàn lên.

Khi anh ta đưa tách trà lên miệng.

Những ngón tay đang cầm tách trà

đột nhiên siết chặt!

Chỉ nghe "rắc" một tiếng!

Chén trà bị Lý Hán Thần trực tiếp

bóp nát!

Lý Hán Thần đập tách trà xuống

đất, anh ta nhìn chằm chằm vào Lý

Thủ Hạo.

"Lý Phi bây giờ đang ở đâu?"

Lý Thủ Hạo lắc đầu: "Dưa Leo lái xe

đưa Lý Phi ra khỏi thành phố rồi".

"Người lúc đầu được phái đi luôn

bám theo sau bọn chúng, nhưng

không hiểu sao lại bị Lý Phong phát

hiện ra".

"Lý Phong đã cắt đuôi chúng ta, giờ

cũng không biết nó ở đâu nữa".

"Phế vật".

Lý Hán Thần hung tợn nhìn chằm

chằm vào Lý Thủ Hạo.

Chỉ với một cái nhìn, Lý Thủ Hạo đã

run lên vì sợ hãi.

Ông ta theo Lý Hán Thần đã nhiều

năm.

Ông ta biết rất rõ về những chuyện

Lý Hán Thần đã làm trong quá khứ.

Lý Hán Thần này bề ngoài trông

hiền lành, nho nhã nhưng thực chất

anh ta nham hiểm, xảo quyệt và

độc ác hơn bất kỳ ai!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play