Mà Lý Phong lúc này lại dùng một loại âm thanh mà chỉ Vưu Khoát Hải mới có thể nghe được, anh bình thản nói.
“Anh Hải, bước chân trái về phía trước, cúi đầu xuống”.
Vưu Khoát Hải nghe thấy âm thanh truyền đến trong gió.
Trình Bác lại ra tay lần nữa.
Mặc dù Vưu Khoát Hải không biết Lý Phong muốn làm gì, nhưng anh ấy vẫn lựa chọn tin tưởng Lý Phong.
Làm theo lời Lý Phong nói.
Chân trái bước nhanh lên trước, sau đó cúi đầu xuống!
Lý Phong bảo Vưu Khoát Hải cúi đầu không phải là để tránh bàn tay của Trình Bác.
Mà bởi vì Vưu Khoát Hải cao hơn Trình Bác.
Dù cho anh ấy có cúi đầu như thế nào cũng không thể tránh được bàn tay của Trình Bác.
Nhưng khi Vưu Khoát Hải cúi đầu, cằm của anh ấy vừa đúng vị trí chạm vào đầu ngón tay của Trình Bác.
“Rắc!”
Kèm theo âm thanh sắc nét.
Ngón giữa và ngón trỏ của Trình Bác chạm vào cằm của Vưu Khoát Hải đột nhiên rụt lại!
“Á!”
Trình Bác đau đớn, vội vàng lùi lại.
Cơn đau kịch liệt khiến mồ hôi lạnh trên trán Trình Bác không ngừng túa ra!
Sắc mặt hắn ta kinh hoàng, nhìn chằm chằm vào Vưu Khoát Hải.
“Chiêu, chiêu này của mày là gì?”
Vưu Khoát Hải hoàn toàn mơ hồ.
Anh ấy cũng không biết đây là chiêu thức gì.
Anh ấy chỉ là làm đúng theo những gì Lý Phong nói.
Sau đó, giọng nói của Lý Phong lại phát ra bên tai Vưu Khoát Hải.
“Anh Hải, anh đang luyện Phục Hổ Quyền của Thiếu Lâm”.
“Mặc dù quyền pháp này có lực rất lớn, nhưng nó vẫn còn có rất nhiều khuyết điểm”.
“Phục Hổ Quyền là quyền pháp cơ bản của Thiếu Lâm, không phù hợp với anh”.
“Bây giờ anh làm theo những gì em nói, bước bảy bước, dùng lực cùi chỏ, đấm vào vai Trình Bác”.
Vừa nãy Vưu Khoát Hải tùy ý làm theo những gì Lý Phong nói đã khiến cho Trình Bác bị thương.
Vì vậy bây giờ, Vưu Khoát Hải thực hiện một cách rất nghiêm túc.
Lý Phong giải thích rất cẩn thận, từng câu từng chữ truyền đến tai của Vưu Khoát Hải.
Sau đó, một chuyện lạ đã xảy ra.
Vưu Khoát Hải - người đã bị Trình Bác đánh thua rất nhiều trận liên tiếp bây giờ đột nhiên như biến thành một người khác.
Anh ấy liên tục tung ra những cú đấm mạnh mẽ, cú này lại mạnh hơn cú khác.
Một sự đảo ngược lớn đã diễn ra tại hiện trường.
Trình Bác bị đánh đến mức liên tục lùi lại phía sau, còn Vưu Khoát Hải cuối cùng cũng phản ứng lại được.
Thì ra, Lý Phong đang truyền thụ bên tai anh ấy một chiêu quyền pháp.
Hóa ra đó là phiên bản nâng cấp của Phục Hổ Quyền, một trong số bảy mươi hai tuyệt chiêu của Thiếu lâm.
Kim Cương Phục Hổ Quyền!
Hưng phấn!
Kích động!
Trình độ của Vưu Khoát Hải không cao lắm.
Bảy tuổi anh ấy đã học nghệ ở Thiếu lâm tự.
Sau này vì không có thiên phú trong lĩnh vực này.
Năm mười năm tuổi, anh đã cùng người nhà xuống núi, đến thủ đô để làm việc.
Là một người đàn ông, nhất định cũng hi vọng bản thân có sức lực mạnh mẽ để có thể bảo vệ người thân của mình.
Vưu Khoát Hải biết rằng Trình Bác lợi hại hơn mình rất nhiều nhưng vẫn chiến đấu với hắn ta hết mình, điều đó cho thấy anh ấy là người không chấp nhận thất bại.
Vì những người thân bên cạnh, Vưu Khoát Hải không màng sống chết!
Nắm đấm của anh ấy càng lúc càng mạnh!
“Bụp!”
“Bụp!”
“Bụp!”
Nắm đấm cuối cùng, Vưu Khoát Hải đấm mạnh vào ngực của Trình Bác!
Ngay lập tức, Trình Bác phun ra một ngụm máu.
Cả người bay về phía sau!
Khi Trình Bác có thể đứng vững, hắn ta đã cách Vưu Khoát Hải hơn mười mấy mét.
Trình Bác nhìn chằm chằm vào Vưu Khoát Hải bằng ánh mắt khó tin.
“Làm sao có thể”.
“Thực lực của mày làm sao có thể tiến bộ nhanh như vậy chỉ trong một khoảng thời gian ngắn?”
“Lẽ nào, từ trước đến nay mày vẫn luôn che giấu năng lực thật sự của mình sao?”
Chỉ có Vưu Khoát Hải mới có thể nghe được những lời Lý Phong nói.
Giọng của Lý Phong lại truyền đến tai của anh ấy.
“Anh Hải, đừng nhiều lời với hắn ta làm gì”.
“Đấm hắn!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT