Hứa Hạo Nhiên vốn đã đang tức giận sẵn.

Con lợn trước mặt ngày càng tỏ ra tự phụ.

Lửa giận trong người Hứa Hạo Nhiên ngay lập tức bốc lên ngùn ngụt.

Hứa Hạo Nhiên đá mạnh vào Lilith và mắng: "Đồ khốn! Cút ngay cho tao!"

Kết quả là, cú đá này khiến Lilith càng thêm phách lối.

Nó kêu lên với Hứa Hạo Nhiên vài lần, rồi từ từ lùi lại.

Sau đó, giống như một con bò điên, móng chân sau bên phải mài xuống đất, rồi đột nhiên phi nước đại!

Vào thời điểm mấu chốt, chân của Hứa Hạo Nhiên đột nhiên nhấc lên.

Con lợn có dòng máu cao quý đến từ nước Anh này đã đập đầu vào tường.

Hứa Hạo Nhiên nhìn con lợn ở góc tường giật giật, hai mắt chợt sáng lên!

Cậu ta lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Lý Phong: "Anh rể, anh biết giết lợn không?"

Khi Lý Phong bước vào hậu trường, anh nhìn thấy Hứa Hạo Nhiên đang đè một con lợn xuống đất.

"Anh rể, nguyên liệu của mẹ đều bị đám lưu manh này trộm mất".

"Trong trận đấu này, chúng rõ ràng không muốn chúng ta giành chiến thắng".

"Chúng ta nhất định không được để chúng thành công!"

"Con lợn này là chìa khóa chiến thắng của chúng ta!"

Lý Phong đi tới, vươn tay bóp cổ con lợn, nâng nó lên khỏi mặt đất.

Anh nhìn nó từ trên xuống dưới một lượt rồi khẽ gật đầu.

"Đây là lợn Hương Đề thuần chủng".

"Thức ăn nó thường ăn là hoa quả".

"Thịt mềm và không có mỡ".

"Là nguyên liệu tốt nhất để làm lợn sữa quay".

Khi đối mặt với Hứa Hạo Nhiên, Lilith sẽ cào móng và phát điên lên.

Nhưng ngay lúc bị Lý Phong nhìn chằm chằm, nó đột nhiên kêu lên một tiếng rất thê lương.

Chỉ là nó vừa kêu lên một tiếng, thì tay Lý Phong đã bóp mạnh!

"Rắc!"

Lý Phong vừa dùng ngón tay trực tiếp bóp nát xương cổ con lợn!

Sau đó, Lý Phong lạnh lùng nói với Hứa Hạo Nhiên bên cạnh.

"Chuẩn bị dao đi".

Khi Hứa Hạo Nhiên định rời hậu trường và đi mượn một con dao ở quầy lễ tân.

Vương Tiểu Thất đột nhiên xuất hiện trong cơn gió lạnh, đưa cho Lý Phong một con dao ngắn.

Lý Phong khẽ gật đầu, đồng thời nói với Vương Tiểu Thất.

"Có tổng cộng mười bảy chiêu khi róc thịt, cậu nhìn cho kỹ đây".

Vài phút sau, Hứa Hạo Nhiên cầm con lợn Hương Đề đã được chế biến, hí hửng đi theo Lý Phong đến nơi cuộc thi đang diễn ra.

Phía sau, chỉ còn lại một mình Vương Tiểu Thất.

Thỉnh thoảng trong phòng vang lên tiếng dao đâm xuyên tường và tiếng bàn ghế loảng xoảng!

Trình độ dùng dao điêu luyện của Lý Phong đã cắt con lợn một cách hoàn hảo.

Cùng với sự khéo léo của Liễu Ngọc Phân, một con lợn sữa quay mật ong cuối cùng đã được ra lò.

Lợn sữa quay được Lý Phong dùng dao thái thành từng lát mỏng, bày lên đĩa rồi đưa cho sáu vị giám khảo.

William là một trong những vị giám khảo đó.

Lúc đầu, hắn chỉ định nếm nó một cách tượng trưng.

Nhưng khi hắn dùng nĩa nhẹ nhàng đưa miếng thịt đã quay vàng vào miệng.

Chợt cảm thấy hương thơm lan tỏa khắp khoang miệng.

Hương vị ngọt ngào nhưng không ngấy ngay lập tức bùng nổ trong miệng.

Một mùi thơm chưa từng có từ lỗ mũi của hắn bay ra.

William mở to mắt, ăn sạch cả đĩa trong một hơi.

"Oh!"

"Hương vị gì thế này?"

"Chúa ơi! Món này ăn ngon quá".

"Tại sao tôi lại cảm thấy thân thể phảng phất một mùi thơm thế này? Tôi sắp bay lên rồi!"

Mấy vị giám khảo đã vô cùng phấn khích.

Sự phấn khích của họ khiến đám đông bên cạnh phải nuốt nước bọt.

Vì da lợn được quay rất giòn nên mỗi khi ăn sẽ phát ra tiếng “rộp rộp”.

Như thể đang ăn bánh quy mỏng.

Tuy nhiên, ngon thì ngon đấy.

Nhưng bị ánh mắt của William chi phối, ban giám khảo đã đánh giá món gà tây nướng của Carter một cách rất cường điệu.

Và ngay khi người dẫn chương trình muốn thông báo rằng người chiến thắng là Carter.

George Polo, người vẫn ngồi đó im lặng ăn đồ ăn từ đầu đến giờ, đột nhiên đứng dậy.

George Polo dùng giọng Hoa hơi ngọng nói với đám đông.

"Tôi đã đến nhiều quốc gia trên Địa Cầu".

"Tôi đã ăn nếm thử rất nhiều thức ăn ở các thị trấn vô danh".

"Tôi biết hiểu rõ rằng thức ăn thuộc về công chúng".

"Một món ăn ngon hay không ngon không thể do năm hay sáu người đánh giá được".

"Vì vậy, rất mong mọi người góp ý về món ăn này".

Ngay khi George Polo dứt lời, mặt William ngay lập tức biến sắc.

Dù miễn cưỡng thừa nhận, nhưng món lợn sữa quay do Liễu Ngọc Phân làm quả thực rất ngon.

Nhưng ngon thì sao?

Đây là thức ăn do đối thủ cạnh tranh làm ra.

William phải ngăn lại!

Thời điểm William đứng lên, Lý Phong lập tức duỗi tay ra, búng một cái.

Lúc này, điện thoại di động trong túi của Hậu Thụy Minh và William đổ chuông.

Sau khi đối phương nói vài câu, đồng tử Hậu Thụy Minh và William đồng thời giãn ra và họ kêu lên.

"Cái gì? Điều này là không thể!?"

Cả hai người cùng lúc nhận được thông báo rằng nhà máy Violet đã được mua lại.

Mà người mua nhà máy Violet hóa ra lại là Hứa Mộc Tình!

Lúc William đang toan tính, tại sao Lý Phong lại không tận dụng sự khôn khéo mà tương kế tựu kế nhỉ?

Đầu ra của Công ty TNHH Mỹ phẩm Phương Đông còn hạn chế.

Nếu bỏ tiền ra để mua lại các nhà sản xuất mới, chất lượng sản phẩm sản xuất ra sẽ gây ra nhưng tình huống nguy hiểm.

Vì vậy, sau khi thảo luận với người của mình, Hứa Mộc Tình dự định mua lại một nhà sản xuất lâu đời và có kinh nghiệm.

Nhưng có quá ít nhà sản xuất như vậy.

Hứa Mộc Tình nói với Lý Phong về sự phiền não của cô.

Lý Phong nghe xong liền nhắm đến nhà máy Violet.

Lý Phong đã chủ động giơ tay đi giúp vợ giải quyết vấn đề nhỏ này.

Anh đã đối phó với gia tộc Nicholas vài lần và biết rằng gia tộc này có một đặc điểm.

Đó là lòng tham!

Nhanh chóng!

Anh đã tính đến William, là một cậu ấm ngậm thìa vàng từ nhỏ, sẽ dùng con cờ trong tay hắn để đánh hai chiêu một lúc.

Khi William sử dụng thủ đoạn này, hắn muốn đưa Carter, kẻ được gọi là đầu bếp cao cấp ở nước ngoài lên tầng lớp thượng lưu của Hoa Hạ.

Hứa Mộc Tình đã dẫn đội của mình lao vào buổi ra mắt của nhà máy Violet.

Đi theo Hứa Mộc Tình, còn có những quan chức từ chính phủ.

Hứa Mộc Tình đã có được tất cả thông tin từ Lý Phong, lập tức bày ra tất cả các văn kiện.

Nhà máy Violet bị ép đến đường cùng!

Giám đốc nhà máy Violet và tất cả các nhân viên cấp cao dưới quyền của ông ta đều là đồng phạm.

Cách duy nhất họ có thể tự cứu mình là bán toàn bộ nhà máy cho tập đoàn Lăng Tiêu!

Khi Hậu Thụy Minh và William nhận được cuộc gọi này, đại diện Phòng pháp chế đã ký thỏa thuận chuyển nhượng nhà máy.

Bây giờ bao gồm cả nhà máy Violet và tất cả các thương hiệu của nó, đều thuộc về tập đoàn Lăng Tiêu!

"Rầm!"

William tức giận.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play