“Đồng thời, thông báo với toàn thể nhân viên liên minh ngân hàng, sau này vĩnh viễn không được thuê Quan Hữu Kỳ về làm việc nữa!”

Lặng phắt như tờ!

Nơi này im lặng đến đáng sợ!

Không ai ngờ rằng người đàn ông bị chế giễu là thằng điên này chỉ gọi một cuộc điện thoại.

Thế mà đã có thể cách chức giám đốc liên minh ngân hàng tỉnh của bọn họ!

Cùng lúc đó, những bảo vệ đang vốn đang vây quanh Lý Phong và Hứa Mộc Tình nhanh chóng đi đến bao vây Quan Hữu Kỳ!

“Các người làm gì thế? Các người muốn làm gì? Tôi là Quan Hữu Kỳ, tôi là giám đốc của các người, không ngờ các người lại dám bắt tôi!”

Nhóm bảo vệ dứt khoát khống chế Quan Hữu Kỳ, lôi ông ta lên một căn phòng đặc biệt trên lầu, nhốt ông ta lại.

Rồi sau đó, thứ đang chờ đợi Quan Hữu Kỳ là sự xử lý nghiêm ngặt từ liên minh ngân hàng!

Ngoài ra, vẫn còn mấy chục năm tù đang chờ đợi ông ta!

Cố Hưng Thuận dẫn Lý Phong và Hứa Mộc Tình vào phòng mình.

Vừa mới ngồi xuống, Cố Hưng Thuận đã nói chuyện với Lý Phong với vẻ thành khẩn.

“Lúc đến đây, tôi đã hay tin gia tộc Hoàng thị đã vay rất nhiền tiền từ liên minh ngân hàng tỉnh”.

“Bọn họ dùng số tiền này để tấn công tập đoàn Lăng Tiêu”.

“Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho liên minh ngân hàng tỉnh ngay, lập tức bảo bọn họ ngừng chuyển tiền cho gia tộc nhà họ Hoàng”.

Rồi sau đó, Lý Phong chỉ hờ hững mà nói một câu.

“Để cho bọn họ vay tiếp đi, hơn nữa bọn họ cần bao nhiêu thì cho bấy nhiêu”.

Câu nói của Lý Phong khiến cho hai mắt Cố Hưng Thuận không khỏi bừng sáng, ông ta lờ mờ đoán được Lý Phong muốn làm gì tiếp theo!

Liên minh ngân hàng đã khống chế những nhân viên có liên quan đến Quan Hữu Kỳ.

Bởi thế những chuyện xảy ra trong ngân hàng của bọn họ không hề bị lan truyền ra ngoài.

Hoàng Chấn vốn không biết có một lưỡi dao đang treo trên đầu ông ta.

Bây giờ tập đoàn Lăng Tiêu đang từng bước thất bại.

Nhìn từ phía bên ngoài, tập đoàn Lăng Tiêu sẽ không gượng được đến sáng ngày mai nữa.

Bây giờ Hoàng Chấn đã đến Đông Hải.

Mặc dù Đông Hải không lớn, nhưng vị trí địa lý của nơi này rất thuận lợi.

Chỉ cần khai phá hợp lý và được rót nhiều vốn thì Đông Hải sẽ nhanh chóng phất lên thôi.

Đến lúc ấy, nhà họ Hoàng bọn họ sẽ vượt qua những gia tộc khác ở trên tỉnh, trở thành gia tộc hàng đầu thật sự trong Giang Châu!

Hoàng Chấn quay lại hỏi Hoàng Kha: “Tập đoàn Lăng Tiêu có ngày hôm nay, có lẽ là vì Hứa Mộc Tình bán thân cho Lưu Đức Luân để đổi lấy”.

“Bây giờ Lưu Đức Luân đang làm gì?”

Hoàng Kha đáp: “Lưu Đức Luân chẳng làm gì cả, cứ như không hề biết đến chuyện này vậy”.

Hoàng Chấn cười lạnh: “Đúng như những gì anh nghĩ”.

“Đàn bà ấy à! Cho dù có đẹp hơn nữa, vóc dáng có ngon hơn nữa thì cũng chỉ là đồ chơi của đàn ông mà thôi”.

“Với đàn ông, tiền mới là quan trọng nhất”.

“Chỉ cần có tiền, dạng phụ nữ nào mà không chiếm được kia chứ?”

“Lưu Đức Luân cũng là một người thông minh! Xem ra sau này chúng ta có thể bắt tay hợp tác với anh ta được rồi!”

Hoàng Chấn nói tiếp: “Chú lấy 5 tỷ mà chúng đem đến trong khoảng thời gian trước đi đầu tư đi”.

“Nhân cơ hội này, chúng ta cũng phải nuốt tất cả mọi tập đoàn của Lưu Đức Luân”.

“Nếu làm thế, Đông Hải sẽ thuộc về nhà họ Hoàng của chúng ta!”

Hoàng Kha hơi do dự: “Anh cả, làm vậy có mạo hiểm quá không?”

“Chú hiểu cái mẹ gì! Đông Hải là một miếng thịt ngon, bây giờ ai cũng muốn nuốt Đông Hải đấy”.

“Chúng ta đã chiếm được cơ hội mang tính quyết định về thời gian và địa thế, chỉ cần thôn tính tập đoàn Lăng Tiêu và tập đoàn Thiên Nhất của Lưu Đức Luân”.

“Chúng ta có thể đứng vững gót chân ở Đông Hải trong thời gian ngắn nhất!”

“Đến lúc ấy, cho dù những gia tộc khác có muốn xen vào thì bọn họ cũng chỉ có thể húp canh thừa của chúng ta mà thôi!”

Nghe Hoàng Chấn nói thế, Hoàng Kha tỏ vẻ sùng bái: “Anh cả nói chí phải, em nghe theo lời anh!”

Đã xây dựng xong kế hoạch tương lai rồi.

Bây giờ ấy à, Hoàng Chấn chuẩn bị hưởng thụ cuộc sống của ông ta.

Hoàng Chấn nhìn thư ký, ông ta hỏi: “Cô gái tên Hứa Mộc Tình ấy đang ở nơi nào?”

“Thưa ông chủ, bây giờ Hứa Mộc Tình đang đợi ông ở trong khách sạn”.

“Ồ? Không ngờ người phụ nữ này lại thức thời đến như thế, xem ra lời đồn là thật rồi”.

“Gia đình bọn họ có thể phát triển như thế đều là nhờ cô ta bán thân”.

Hoàng Chấn vui vẻ đi đến khách sạn.

Ông ta từng chơi không ít phụ nữ.

Nhất là gái trẻ.

Từ sau khi có tuổi, ông ta càng lúc càng thích những cô gái xinh đẹp và trong sáng.

Chỉ mới nhìn tấm hình của Hứa Mộc Tình thôi, ông ta đã thấy thích cô rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play