Lâm Minh nghe Hồng Hi nói như vậy, trong lòng mừng rỡ, hiện tại hắn chỉ dựa vào một quyển Thương quyết cơ sở, có thể học chỉ là cơ sở, nếu có người chỉ điểm, tự nhiên sẽ tiến bộ nhanh hơn.
Hồng Hi nói:
- Ta từng nhập ngũ mười năm, trong kiếp sống quân lữ mười năm, ta mới học thương, lúc trước là dùng kiếm, thương là vua trăm binh! Ta cũng không học được đại thành, chỉ có thể đem lĩnh ngộ thương thuật mấy năm nay dạy cho ngươi. Tuy nhiên trước khi bắt đầu, ta hỏi ngươi một vấn đề, có phải ngươi lĩnh ngộ được một loại trạng thái tu luyện đặc thù hay không?
Lâm Minh hơi hơi ngẩn ngơ, hắn không nghĩ tới Hồng Hi cũng biết, hắn gật đầu nói:
- Đúng vậy.
- Quả nhiên, ngộ tính của ngươi không tồi, loại trạng thái tu luyện này đại khái xem như một loại đỉnh cấp, nếu không với thiên phú của ngươi, không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy có thành tích như thế! Chuyện này rất tốt trên con đường võ đạo của ngươi, tuy nhiên cho dù con đường võ đạo cường hãn nhưng cũng có rất nhiều người không có cơ duyên lĩnh ngộ được trạng thái tu luyện đặc thù này, loại trạng thái này được xưng là võ ý!
- Người có được võ ý, đã ít lại càng ít, mặc dù là địa phương tập hợp thiên tài như Thất Huyền võ phủ, mấy chục năm qua cũng chỉ có một mình Lăng Sâm! Không nghĩ tới, hiện tại lại có ngươi!
- Nga? Ít như vậy?
Lâm Minh giật mình trong lòng, không trách được trước kia chính mình chưa từng nghe nói đến thứ này.
- Đúng vậy, cho nên võ ý tồn tại luôn luôn rất thần bí, bởi vì người lĩnh ngộ nó quá ít, điển tịch lưu lại miêu tả của nó cũng không nhiều, hơn nữa võ ý của mỗi một võ giả không giống nhau, hiệu quả cũng khác.
Lâm Minh nói:
- Giáo quan, ta không rõ, nếu Lăng Sâm sư huynh lĩnh ngộ võ ý rất thưa thớt như vậy, thực lực lại được xưng vô địch ở cùng giai Thiên Vận quốc, vì sao còn không thể tuyển nhập đệ tử hạch tâm? Vi cái đệ tử hạch tâm Thất Huyền võ phủ rốt cuộc là yêu nghiệt thế nào?
Hồng Hi nói:
- Lúc trước người Thất Huyền cốc quả thật chú ý tới Lăng Sâm, gần như muốn chọn hắn làm đệ tử hạch tâm, nhưng mà cuối cùng Lăng Sâm lại không thể thông qua khảo hạch trở thành đệ tử hạch tâm, cho nên bị phủ quyết, chỉ kém một bước.
- Ân? Khảo hạch?
Trong lòng Lâm Minh vừa động.
- Đúng vậy, một ít võ giả không phù hợp tiêu chuẩn cứng nhắc của Thất Huyền võ phủ, muốn trở thành đệ tử hạch tâm sẽ phải thông qua khảo hạch, lúc trước khảo hạch mà Lăng Sâm đối mặt là đánh bại một người cùng tuổi với Lăng Sâm, hoặc là đệ tử hạch tâm lớn tuổi hơn Lăng Sâm, hoặc ở mười bảy tuổi đạt tới Luyện Thể tầng bốn đỉnh phong.
- Lăng Sâm đánh bại một đệ tử hạch tâm lớn tuổi hơn với hắn, nhưng mà đáng tiếc, lại không có thể ở thời điểm mười bảy tuổi đẩy tu vi tới Luyện Thể tầng bốn đỉnh phong, cho nên...
- Là bởi vì thiên phú tu luyện của Lăng Sâm sư huynh không được sao?
- Đúng vậy, ta vừa nói qua, võ ý có rất nhiều loại, võ ý Lăng Sâm là Tu La, ở chiến trường trải qua vô tận chém giết, loại võ ý này, công dụng chủ yếu là dùng đề cao bản năng võ giả chiến đấu, sức bật, bản lĩnh giết người. Nhưng mà đối với tu vi võ giả lại hiệu quả không lớn, chỉ có một chút ưu đãi đối với đột phá bình cảnh.
Hồng Hi nói tới phương diện này lộ một tia tiếc hận, sức chiến đấu của võ giả cùng tu vi là hai việc khác nhau, sức chiến đấu chính là thực lực, mà tu vi lại là cảnh giới, tỷ như Luyện Thể tầng một, Luyện Thể tầng hai, Ngưng Mạch kỳ, Hậu Thiên kỳ.
Tu vi ảnh hưởng tới sức chiến đấu võ giả, nhưng cũng không phải nhân tố duy nhất, võ kỹ, bản năng chiến đấu, kỹ xảo chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu, trình độ chân nguyên dày đặc, đều ảnh hưởng đến sức chiến đấu, cho nên còn có vượt cấp chiến đấu.
Nhưng đối với võ giả mà nói, tu vi mới là căn bản, nếu tu vi không thể đi lên, mặc cho sức chiến đấu ngươi dù có mạnh mấy đi nữa cũng không làm nên chuyện gì, võ giả Luyện Thể tầng một bất kể như thế nào cũng không thể hơn võ giả Ngưng Mạch kỳ, đây là chênh lệch tuyệt đối do tu vi mang đến!
Hơn nữa võ giả thọ mệnh cũng cùng một nhịp thở với tu vi, nếu Lăng Sâm chỉ sức chiến đấu cường, tu vi cũng không cao, đối với đại tông môn mà nói, cũng không có giá trị bồi dưỡng.
Cho nên Lăng Sâm bị đào thải!
Hồng Hi thở dài:
- Thiên phú Lăng Sâm nếu cao thêm nửa bước, tỷ như tứ phẩm trung đẳng, đều có khả năng được Thất Huyền cốc lựa chọn, Tu La võ ý của hắn có thể khiến người trường kỳ bị vây trong sinh tử, lợi cho đột phá bình cảnh, đây là điều Thất Huyền cốc coi trọng, đáng tiếc Tu La võ ý đối với tích lũy chân nguyên không có nhiều ưu đãi.
Lâm Minh hỏi:
- Hồng giáo quan, vậy Lăng Sâm sư huynh không thể được Thất Huyền cốc lựa chọn sao?
- Cũng có, tuy nhiên quá khó khăn, một loại khả năng là hắn có thể ở trước hai mươi hai tuổi đột phá cảnh giới Ngưng Mạch, đây là tiêu chuẩn cứng nhắc của Thất Huyền cốc, chỉ cần trước hai mươi hai tuổi đột phá Ngưng Mạch kỳ, là được tiến vào Thất Huyền cốc. Tuy nhiên với tiến độ tu luyện của Lăng Sâm hiện tại, không có thể. Loại thứ hai là, Lăng Sâm lại lĩnh ngộ một loại võ ý, tốt nhất là võ ý có lợi đề cao tu vi, nói như vậy, chỉ sợ toàn bộ Thất Huyền cốc đều phải coi trọng Lăng Sâm, người lĩnh ngộ hai loại võ ý, thế gian ít có.
- Hai loại võ ý? Võ ý còn có thể có hai loại?
Lâm Minh cũng kinh ngạc.
- Ân, tuy nhiên vô cùng khó, khó đến độ khiến người tuyệt vọng. Loại tình huống này đừng nói Thiên Vận quốc, cho dù là phạm vi mười vạn dặm của Thất Huyền võ phủ quản hạt cũng hoàn toàn tuyệt tích, ta cũng chỉ thấy qua ở trong điển tịch, tỷ như truyền thuyết về ngộ đạo, vị đại năng kia tên là Đế Thích Già, có được bảy thứ võ ý! Ba ngàn năm trước, hắn ở dưới cây bồ đề tĩnh tọa bảy ngày bảy đêm, bảy thứ võ ý này lại dung hợp thành một thể, Đế Thích Già bởi vậy mà đại triệt, phá vỡ gông cùm xiềng xiếc mấy võ đạo, cuối cùng tu thành kim thân bất diệt, võ phá hư không!
Hồng Hi nói chuyện, Lâm Minh nghe được rung động trong lòng!
Bảy thứ võ ý!
Đây là cái khái niệm gì? Lại còn dung hợp bảy thứ võ ý này làm một! Người như thế, thật sự là thần ma!
Trước kia khi Lâm Minh nghe về truyền thuyết cây bồ đề ngộ đạo, trong lòng không quá tin tưởng, tĩnh tọa bảy ngày bảy đêm liền đại triệt, ngay cả phá vỡ gông cùm xiềng xiếc mấy võ đạo, võ phá hư không, quá khoa trương.
Nên biết rằng, một đường võ đạo, càng lên cao lại càng khó! Có vài người đột phá một cái bình cảnh phải hao phí trên trăm năm! Mà Đế Thích Già này, lại có thể phá bình cảnh võ đạo, tu vi lập tức thăng lên vài cấp, đây không phải nói hươu nói vượn sao?
Hiện tại, nghe Hồng Hi miêu tả như vậy, Lâm Minh lại bắt đầu tin, võ ý bảy thứ kết hợp một thể, ngẫm lại liền cảm thấy khủng bố.
Hồng Hi nói:
- Lâm Minh, hiện tại ngươi miêu tả võ ý của ngươi một chút, ta phán đoán xem rốt cuộc là loại nào, điều này đối với ngươi ngày sau phát triển vô cùng trọng yếu!
Lâm Minh gật đầu, miêu tả võ ý chính mình một lần.
Hồng Hi suy nghĩ một chút, nói:
- Ngươi nói loại Không Linh võ ý này, hẳn thuộc loại đề cao tu vi, ý thức ly thể, chân nguyên dựa theo bản năng tự phát vận chuyển, cho nên lộ tuyến vận hành có thể đạt tới hoàn mỹ, võ ý có nhiều loại, mỗi người mỗi khác, nhưng ghi lại cũng rất ít, loại võ ý này của ngươi, trước đây ta hoàn toàn không nghe nói qua, hiệu quả cụ thể ta đoán không ra, nhưng nhìn tu vi ngươi hiện tại tăng tiến vùn vụt, hiệu quả hẳn là rất tốt, võ ý của ngươi so với Lăng Sâm còn mạnh hơn, thậm chí rất có thể Thất Huyền cốc sẽ tuyển ngươi làm đệ tử hạch tâm! Đương nhiên, ngươi giống với Lăng Sâm, cũng phải thông qua khảo hạch mới được, khảo hạch này, thông qua rất khó, phải xem võ ý của ngươi có nghịch thiên không.
Đệ tử hạch tâm sao... Lâm Minh hơi hơi trầm mặc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT