Huyết lãng vọt lên tận trời, mây trên trời cũng đều tản ra, chân nguyên nồng đậm trong không khí tạo thành gợn sóng với mắt thường có thể thấy được, một vòng lại một vòng va chạm vào quầng sáng thủ hộ quanh lôi đài, sau đó bị chấn văng ra.
Ngươi bên ngoài nhìn vào, toàn bộ lôi đài đều trở thành tầng tầng huyết vụ mờ nhạt, giống như huyết vụ bay đầy trời.
- Huyết Vương Thủ Sát - Lãng Vô Tận!
Trương Ngạn Triệu hét lớn một tiếng, bảo đao phát ra huyết quang mạnh mẽ, dường như có vô số huyết lãng cuồn cuộn trên không trung. Trương Ngạn Triệu xuất đao, dường như khắp thiên địa đều bị bao phủ dưới đao khí của hắn, đao khí sắc bén.
Đối mặt với đao khí cuồn cuộn và huyết lãng mãnh liệt cuốn tới, Lâm Minh trở nên nghiêm túc trước nay chưa từng có, chân nguyên rót vào trong Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, Luyện Lực Như Tơ bùng nổ, cùng lúc đó, vô số lôi đình chớp động trước người Lâm Minh, thương thế hóa rồng!
Một thương đâm ra, mang theo khí thế gió nổi mây phun, năm ngàn cỗ chân nguyên chấn động nghênh đón huyết lãng.
- Bồng!
Dưới chân nguyên chấn động, huyết lãng hóa thành một chùm mưa máu, giống như hồng liên nở rộ đầy trời, sau khi xé mở huyết lãng, trường thương đâm lên đao của Trương Ngạn Triệu, không chút hoa lệ va chạm với nhau.
Huyết quang chớp động, một thương của Lâm Minh phá tan màn máu, thế không thể đỡ!
Trương Ngạn Triệu kinh hãi, hắn không nghĩ tới, một thương này của Lâm Minh nhìn như đơn giản, kỳ thật lại ẩn chứa huyền cơ!
Với thế hùng hồn, lực chấn động kỳ dị, còn có lôi đình màu tím cuồng bạo, ba loại lực lượng hoàn mỹ hòa vào nhau khiến cho hắn có loại cảm giác không thể ngăn cản.
Giờ khắc này, hắn mới biết sự cường đại của Lâm Minh. Không phải Phương Khải quá yếu, mà hắn gặp phải Mộc Cổ Bặc Vực và Lâm Minh quá mạnh, cho nên Phương Khải mới bị thất bại hoàn toàn như thế!
Trường thương như rồng, sau khi xông phá sương mù đỏ máu đâm thẳng ngực Trương Ngạn Triệu!
Trong lúc chỉ mành treo chuông, Trương Ngạn Triệu biến chưởng thành đao, mạnh mẽ chém lên Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương.
- Đang!
Va chạm kịch liệt khiến Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương cong lại hình trăng khuyết trong nháy mắt, Trương Ngạn Triệu cắn răng bay về sau. Tay phải đã nhiễm đầy máu tươi!
- Cái gì? Một thương đã phá Huyết Vương Thủ Sát của Trương Ngạn Triệu, hơn nữa khiến đối phương bị thương?
- Quá thái rồi chứ, một thương vừa rồi của Lâm Minh ta sao cảm thấy giống như võ kỹ vô dụng? Võ kỹ vô dụng mà có thực lực bậc này? Vậy dùng võ kỹ cao hơn còn mạnh cỡ nào?
Đối với phần lớn người xem mà nói, bất kể là Lâm Minh hay là Trương Ngạn Triệu, đều gây cho bọn họ cảm giác sâu không lường được, Trương Ngạn Triệu lần hội võ trước đã xếp hạng hai mươi. Lần hội võ này, có Lưu Nham một đao đánh bại đối thủ xếp hạng tương đương hắn, cho dù thực lực Lưu Nham không được xếp trước mười, cũng có thể xếp mười hai, mười ba, cũng không có kẻ đầu đường xó chợ.
Lâm Minh thì càng không cần phải nói, đối phó Phương Khải cũng giống như thái rau bổ dưa.
Tuy nhiên điều này cũng không thể chứng minh thực lực hai người cao thấp, người sáng suốt đều biết, những trận đấu lúc trước bọn họ đều không sử ra toàn lực, lần này mới là chiến đấu chân chính.
Vốn còn nghĩ thực lực Lâm Minh và Trương Ngạn Triệu kém nhau không nhiều, không nghĩ tới Trương Ngạn Triệu vừa lên đến đã bị thương.
- Nhị trưởng lão, Ngạn Triệu dường như gặp nguy hiểm, tên Lâm Minh kia dường như chỉ tùy ý đâm ra một thương, cũng không dùng võ kỹ, đã phá được Huyết Vương Thủ Sát của Ngạn Triệu!
Trương Ngạn Triệu tham gia thi đấu, người của Trương gia tự nhiên cũng theo tới. Dẫn đầu chính là nhị trưởng lão Trương gia.
- Không dùng võ kỹ? Hắc, ngươi sai lầm rồi, bên trong thương pháp của Lâm Minh không biết dung hợp bao nhiêu thứ, đến cảnh giới này của hắn, chiêu chiêu đều là võ kỹ!
Nhị trưởng lão chăm chú nhìn hai người trên lôi đài, ánh mắt sắc bén chớp động.
- Đừng lo lắng, một thương kia của Lâm Minh cũng không giống nhìn qua tùy ý như vậy, tuy rằng hắn còn con bài khác chưa lật, nhưng cũng không quá mạnh, mà vừa rồi Ngạn Triệu đánh ra một đao yếu nhất trong tam sát của Huyết Vương Tam Sát, đao thứ hai uy lực sẽ vọt lên gấp ba, đao thứ ba uy lực sẽ gấp ba đao thứ hai, phá được đao thứ nhất cũng không có ý nghĩa gì.
Trên lôi đài, Trương Ngạn Triệu ánh mắt sáng quắc:
- Lâm Minh, ngươi quả thật mạnh khiến cho ta giật mình! Tuy nhiên ngươi cho như vậy là có thể thắng thì quá sai lầm rồi.
Trong lúc nói chuyện, ánh đao chớp động, nham thạch dưới chân Trương Ngạn Triệu bị sóng khí chấn vỡ nát.
- Huyết Vương Song Sát - Thần Quỷ Diệt!
- Hô!
Huyết khí giống như bùng cháy, trên thân đao nổi lên một cái lốc xoáy màu đỏ, trong nháy mắt hấp thu sạch sẽ huyết khí đầy trời! Trong lúc nhất thời, đao khí dường như ngưng thành thực chất, uy lực so với đao đầu tiên mạnh hơn mấy lần.
Trong lòng Lâm Minh cả kinh, hả? Đem toàn bộ huyết khí đao thứ nhất phóng ra dung nhập vào trong đao thứ hai, uy lực không ngờ tăng lên nhiều như vậy.
- Ít nhất tăng phúc gấp ba!
Lâm Minh cau mày, cũng không phải hắn không đỡ được một đao này, chỉ là uy lực đao thứ hai đã tăng nhiều như vậy, như vậy đao thứ ba thì sao?
- Ầm!
Huyết lãng nóng rực dồn dập đánh tới Lâm Minh, đao khí hùng hồn giống như nước lũ vỡ đê ập tới.
Đối mặt với đao khí mãnh liệt này, Lâm Minh triển khai thân pháp Kim Bằng Phá Hư, thân ảnh bạo lui, cùng lúc đó, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương giống như giống như rắn độc điểm ra một cái.
- Bạo Vũ Lê Hoa!
- Phốc phốc phốc phốc phốc!
Trong nháy mắt Lâm Minh đã đâm ra trăm thương, mỗi một thương đều ẩn chứa chân nguyên chấn động và lôi đình lực dung hợp với nhau.
Với thế dồn dập, huyết lãng như trước, một hơi đã vọt ra mấy chục trượng lao thẳng tới Lâm Minh, bức hắn tới bên cạnh lôi đài mới bắt đầu tiêu tán.
Tình cảnh nghịch chuyển cực nhanh, người xem đều không kịp phản ứng, vừa rồi Lâm Minh mới một thương phá vỡ một đao của Trương Ngạn Triệu, hơn nữa đả thương hắn, trong nháy mắt Trương Ngạn Triệu chém ra đao thứ hai, Lâm Minh lại bị hắn bức lui xa như vậy.
Điều này chứng minh, Huyết Vương Tam Sát của Trương Ngạn Triệu một đao lại mạnh hơn một đao, hơn nữa chênh lệch rất lớn, như vậy đao thứ ba mạnh mẽ cỡ nào? Lâm Minh làm sao đối phó?
Đệ tử ba mươi sáu nước không khỏi toát mồ hôi thay Lâm Minh.
- Ha ha, tốt!
Một gã trưởng giả Trương gia cười ha ha, Lâm Minh một đường đi tới bây giờ vẫn còn chưa có người nào bức lui được hắn, bây giờ lại bị Trương Ngạn Triệu một đao bức lui xa mấy chục trượng.
Hơn nữa, đây chỉ là đao thứ hai của Huyết Vương Tam Sát, đao thứ ba uy lực lại tăng lên gấp ba, xem Lâm Minh làm sao chống đỡ.
- Ngạn Triệu đã thắng một nửa, Lâm Minh cho dù có con bài chưa lật, cũng chưa chắc tiếp được đao thứ ba!
- Ừ, Ngạn Triệu nếu có thể thắng Lâm Minh, như vậy đối với thanh thế của Trương gia ta rất có lợi, trận chiến này, rất trọng yếu!
Nhị trưởng lão vuốt râu, định liệu trước nói.
Trương gia giấu tài mấy trăm năm, bây giờ rốt cuộc cũng phải thực hiện phục hưng, một gia tộc ẩn thế, tài phú cũng không còn ý nghĩa gì. Ngược lại, bọn họ cần phải khuếch đại thanh thế gia tộc mình, thanh thế lớn, tự nhiên càng ngày càng có nhiều cường giả và thiên tài đến đầu nhập gia tộc bọn họ.
- Còn một đao cuối cùng, Lâm Minh, ta xem ngươi làm sao chống đỡ!
Trương Ngạn Triệu nói xong chân nguyên toàn thân bùng nổ, hai tay giơ Huyết Lãng đao cao hơn đỉnh đầu, ánh đao đại thịnh, chân nguyên cả người lập tức giống như nước lũ cuồn cuộn tràn tới bảo đao.
Lâm Minh cảm giác rõ ràng, chân nguyên trong cơ thể Trương Ngạn Triệu cấp tốc hạ xuống!
- Không hổ là bảo đao địa giai, có thể một hơi tồn trữ nhiều chân nguyên như vậy!
Thời điểm Lâm Minh dùng Lôi Hỏa Sát cũng lập tức tiêu hao bốn thành chân nguyên, đó là bởi vì chân nguyên dung nhập vào trong hạt giống Tà Thần, hạt giống Tà Thần quả thực chính là một cái động không đáy.
Nhưng nếu hắn rót vào trong Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, không được bao nhiêu đã đạt tới cực hạn chứa đựng của nó, chỉ cần điểm này, chênh lệch giữa bảo khí nhân giai trung phẩm và bảo khí địa giai như trời và đất.
- Trách không được người ta nói Huyết Vương Tam Sát chỉ có thể dùng Huyết Lãng đao cấp địa giai trở nên mới thi triển được, thì ra là nguyên nhân này, bảo khí bình thường ngay cả chân nguyên cũng không cất chứa được.
Không tới một hô hấp, Huyết Lãng đao đã được rót vào năm thành chân nguyên, cộng thêm tiêu hao hai đao lúc trước, chân nguyên trong người Trương Ngạn Triệu còn lại không tới ba thành mà thôi.
Được ăn cả ngã về không, một đao định thắng bại!
- Tiếp ta một kích mạnh nhất, Huyết Vương Tuyệt Sát - Thiên Địa Băng!
Trương Ngạn Triệu hét lớn một tiếng, thân thể mạnh mẽ vọt tới, khoảng cách mấy chục trượng, dưới chân hắn hoàn toàn mất đi ý nghĩa!
Đồng tử Lâm Minh co rút lại, uy lực một đao này của Trương Ngạn Triệu lại tăng lên gấp ba lân! Hai lần liên tục tăng lên, đao thứ ba so với đao thứ nhất chênh lệch chín lần. Cho dù mở ra Tà Thần lực, thực lực Lâm Minh tăng phúc cũng chỉ được sáu thành, căn bản thể đỡ được một đao này, nếu muốn chính điện đón đỡ, trừ phi sử dụng Tử Giao Thần Lôi hoặc là Lôi Hỏa Sát!
Tuy nhiên chống lại Trương Ngạn Triệu, Lâm Minh cũng không muốn dùng ra hai con bài chưa lật này.
Hắn còn một con bài chưa lật khác - Nghịch Lân Chi Huyết!
Dung hợp Chân Long chi khí màu xanh da trời (thiên thanh), chân nguyên không ngừng sinh sôi!
Loại chân nguyên này chẳng những vô kiên bất tồi, hơn nữa vô cùng dẻo dai, khó bị giết chết, tuy rằng không bất tử bất diệt giống như Hỏa Tinh, nhưng muốn phá hư nó, cần phải mấy lần chân nguyên mới có thể làm nó hao mòn được.
Đây là ý cảnh muôn đời bất hủ lực ẩn chứa trong Chân Long.
Hiện tại Lâm Minh vẫn chưa đạt tới bất hủ chân chính, bởi vì tu vi có hạn, hắn không thể phát huy toàn bộ uy lực của Nghịch Lân Chi Huyết. Nhưng mà dù như vậy, với chân nguyên không ngừng sinh sôi, cũng không phải dễ dàng bị diệt như vậy.
- Rống!
Theo một tiếng long ngâm, khí thế Lâm Minh xông lên tận trời, Nghịch Lân Chi Huyết hoàn toàn hòa tan vào chân nguyên, trong khoảnh khắc kia, Mục Thanh Hồng đang ngồi ngay ngắn trong đại điện trong lòng kinh hãi, khuôn mặt xinh đẹp chợt biến sắc.
- Đây là...
Mục Thanh Hồng ở Thần Hoàng đảo nhiều năm, trong cơ thể cũng có một ít huyết mạch Chu Tước, ngay lúc tiếng long ngâm truyền tới, nàng cảm giác huyết mạch trong cơ thể không khỏi chấn động.
- Chẳng lẽ... Đây là huyết mạch Giao Long kỳ dị hư hư thực thực theo như lời Thiên Vũ nói sao?
Nàng mở to mắt nhìn sau lưng Lâm Minh lại lần nữa hiện ra hư ảnh Giao Long, so với bất kỳ lần trước càng thêm ngưng thực, chờ một chút, đây không phải Giao Long, dường như là... Chân Long!
- Trường thương hóa rồng!
- Trường thương thật sự hóa rồng, trời ạ, hắn mới mấy tuổi!
Thiên phú người này trên phương diện dùng thương, trước này chưa từng có.
- Ầm!
Chân nguyên bao hàm Chân Long chi khí chấn động kịch liệt va chạm với Huyết Vương Tuyệt Sát! Chân nguyên Lâm Minh hóa thành màu xanh da trời thuần túy, đối lập với màu đỏ sẫm đầy trời, vô cùng chói mắt.
Không gian dường như bị xé rách, sóng xung kích màu đỏ tàn sát bừa bãi, huyết lãng ngập trời, mà ở trong sóng lớn cuồng mãnh, lại có một thương mang màu xanh da trời lao ra, đâm thẳng tới ngực Trương Ngạn Triệu.
Tất cả biểu tình Trương Ngạn Triệu trong nháy mắt đọng lại.
- Phốc!
Ngực giống như bị một ngọn núi lớn đánh lên, Trương Ngạn Triệu mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, như diều đứt dây bay ngược ra ngoài.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT