Lâm Minh hồi tưởng trong trí nhớ hoang hồn thì trầm ngâm, bởi vì thế giới này đã chết, cho nên nó từ từ rách nát, đây là đại phá diệt mà chủ nhân Tu La Lộ đã nói.
Nhưng mà dựa theo Lâm Minh cảm giác, tốc độ mục nát của thế giới này có lẽ đã sớm hủy diệt mới đúng, thế nhưng vì cái gì nó vẫn tồn tại được?
Trong tối tăm có pháp tắc kỳ dị đang chèo chống nó, làm cho đại phá diệt không thể nào hủy diệt nơi này?
Lâm Minh độc hành trong thế giới này, dư vị mảnh vỡ pháp tắc trải qua thời gian lâu dà bao phủ, loại khí tức mất đi này ẩn ẩn cộng minh với tử chi pháp tắc của hắn.
Chết, tức là mất đi.
Người chết hóa thành bụi đất, vũ trụ chết chôn vùi trong vô hình.
Vạn vật trên thế giới này, ở lại trong vũ trụ chỉ có "Không".
Ở đường chân trời xa xa có thể mơ hồ nhìn thấy thần điện sụp đổ, có thần thạch chồng chất như núi, có thể tưởng tượng năm đó chúng to lớn cỡ nào.
Có rất nhiều cung điện lớn như thế, nhưng mà không có một tòa nguyên vẹn, toàn bộ hóa thành phế tích, cung điện do cường giả ngày xưa kiến tạo. Cũng đã bị tổn hại và ăn mòn qua vô số năm tháng.
Lâm Minh đi từng bước thì cảm thấy khí tức cường đại đang nhộn nhạo ở chung quanh.
Đây là khí tức thượng cổ thần vương lưu lại, trải qua trăm triệu năm vẫn lưu lại, nhắc nhở nơi này ngày xưa hưng thịnh và huy hoàng cỡ nào.
Lâm Minh trải qua một hồ nước, hồ nước trong như gương, bên trong như có thần nữ đang tắm, phong độ tư thái tuyệt mỹ, diêm dúa lẳng lơ mị hoặc, làm lòng người chấn động.
Thấy tràng cảnh này, Lâm Minh giật mình một hồi, trong thế giới tịch mịch này xuất hiện chuyện như thế, làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.
Nhưng mà hắn hiểu cảnh tượng này là gì, mi tâm của hắn có một ánh mắt hiện ra, bắn ra hào quang huy hoàng, trực tiếp chém nát hồ nước, thần nữ bị chấn nát, biến thành một đám mảnh vỡ pháp tắc kỳ dị chậm rãi tán đi.
Đây là mảnh vỡ pháp tắc đại thế giới ngưng tụ và thể hiện.
Lâm Minh trải qua một đầu núi cao, phía trên có thần ma vô tận run rẩ, lôi quang đan vào nhau, sôi trào như nước.
Nội thế giới Lâm Minh mở ra, hỗn độn khí bắn ra, lập tức thôn phệ khí tức thần ma này.
Trong di tích thái cổ giới bất cứ thứ gì cũng cổ xưa, cũng không thể quấy nhiễu bước chân của Lâm Minh, hắn đi thẳng về phía trước không chùn bước, tốc độ thoạt nhìn rất chậm, nhưng mà thực tế hắn đi rất nhanh.
Hắn đã đi bảy ngày.
Trong nơi này hắn cũng nhìn thấy rất nhiều võ giả Thánh tộc tiến vào mặt đất di tích thái cổ giới.
Những di tích dưới mặt đất này chôn dấu rất nhiều mật tàng thái cổ giới, cũng cất dấu vô số nguy hiểm, rất nhiều võ giả Thánh tộc tiến vào trong đó không thấy đi ra, nhưng mà vẫn có người vì mật tàng mà đạt được cơ duyên kinh thế.
Bảy ngày sau đó, dười như chân trời có khí tức hỗn độn màu đen bay lên, sôi trào giống như nước.
Tia chớp màu đen chấn động không dứt, Lôi Minh điếc tai.
Sương mù màu đen này có phong bạo tàn sát bừa bãi, ẩn ẩn có thần ma khổng lồ hiện ra, tản mát ra khí tức khủng bố.
Nơi đây đen kịt, khu vực mênh mông vô bờ hiện ra trước mắt Lâm Minh.
Thấy cảnh này, cảm giác được khí tức thần ma hiện ra trước mắt, đồng tử Lâm Minh hơi co lại, ánh mắt mở to ra.
- Chính là trong chỗ này, đây là cửa vào hắc ám thâm uyên theo trí nhớ của hoang hồn.
Trung ương di tích thái cổ giới chính là cửa ra vào hắc ám thâm uyên, năm đó, Hỗn Nguyên Thiên Tôn cũng từ nơi này tiến vào hắc ám thâm uyên.
Lâm Minh càng xuất phát tiến vào bên trong, khói đen hỗn độn càng ngày càng mãnh liệt.
Oanh!
Đợi đến lúc đi tới cửa hắc ám thâm uyên, tầng sương mù màu đen giống như thủy triều lao tới cuốn lấy hắn.
Khói đen ngập trời, mênh mông vô tận, thời điểm này cả thiên địa bị tiếng vọng xung kích, một phương trụ vũ như vỡ ra.
Lâm Minh tiến vào di tích thái cổ giới, lần đầu tiên hắn cảm nhận được áp lực.
Khói đen này ẩn chứa lực lượng cường đại không cách nào chống cự, bên trong có khí tức của cường giả chí tôn được bảo tồn. Hơn nữa khí tức cường đại này không chỉ có một đám, giống như có ngàn ngàn vạn vạn thần vương công kích không có mục đích.
Tất cả võ giả tới đây phải thừa nhận uy áp này, dưới Thiên Tôn sẽ trực tiếp tan thành mây khói.
Mà mặc dù là Thiên Tôn cũng chỉ có người nổi bật trong Thiên Tôn, dùng tất cả vốn liếng mới có thể thừa nhận uy áp này, liều mạng bị thương nhảy vào hắc ám thâm uyên.
Năm đó Hỗn Nguyên Thiên Tôn cũng là như thế.
Tâm niệm Lâm Minh khẽ động, bên cạnh hắn hình thành hộ thuẫn màu vàng. Kể từ đó khói đen như thủy triều cũng không thể làm bị thương Lâm Minh nửa phần.
Đối mặt với công kích này, Thiên Tôn đỉnh phong miễn cưỡng thừa nhận, đối với Lâm Minh tự nhiên không coi vào đâu.
- Pháp tắc vặn vẹo...
Lâm Minh cảm nhận được, cửa vào hắc ám thâm uyên cửa vào là không gian kỳ dị, pháp tắc nơi này bị vặn vẹo biến hình. Kể cả thời gian cùng không gian nếu không hiểu chúng thật sâu, chắc chắn sẽ lạc phương hướng trong đây, vĩnh viễn không cách nào đi ra.
Tổng hợp đủ loại, hắc ám thâm uyên thần bí. Chỉ cửa ra vào đã là cấm khu sinh mệnh với kẻ yếu, huống chi thế giới bên trong càng hung hiểm hơn.
Đây cũng là nguyên nhân hắc ám thâm uyên vô cùng thần bí.
Kẻ yếu căn bản không thể xâm nhập, chỉ có cường giả tuyệt thế mới đi vào trong, hơn nữa cũng nguy hiểm tới tính mạng, cho nên mọi người hiểu về hắc ám thâm uyên rất có hạn, cũng không có khả năng dựa vào Thiên Tôn đỉnh phong chiếm được tình báo.
Lâm Minh dừng lại trong chốc lát, để cho pháp tắc vặn vẹo chảy xuôi, rồi sau đó hắn cứ như vậy rất nhẹ nhàng. Tùy ý giống như mũi tên đâm thẳng vào hắc ám thâm uyên.
Hắn không biết đi bao lâu. Chỉ nghe "XÍU...UU!" thật nhỏ, một đạo kim sắc quang mang đánh vào tinh thần lực hộ thể của hắn tan nát.
Nội tâm Lâm Minh khẽ động, định thần nhìn qua thứ vừa trùng kích hắn, đó là một thứ như cát vàng.
Thứ này tuy nhỏ. Nhưng mà một hạt có thể so với thiên thạch, có lực trùng kích vô cùng cường đại.
Tâm niệm Lâm Minh khẽ động. Pháp tắc thần lực trong tay hóa thành dây xích, hắn thu lấy một hạt cát vàng này. Cẩn thận xem xét.
Nhiếp hạt cát vàng vào trong tay, Lâm Minh liền từ trong cảm giác được khí tức cường đại của Thiên Tôn, thần hồn lực rách nát cổ xưa từ bên trong truyền ra, chậm rãi trùng kích thức hải Lâm Minh.
- Là khí tức nhân kiệt thượng cổ lưu lại...
Lâm Minh hít sâu một hơi, trong lòng không biết có cảm giác gì, trong trí nhớ hoang hồn, hắn đã biết rõ trên đường đi tới thâm uyên sẽ gặp tràng cảnh này, nhưng là chân chính nhìn thấy mảnh vỡ vẫn cảm khái ngàn vạn.
Những xương cốt này là cường giả thượng cổ đại chiến với thâm uyên ác ma mười tỷ năm trước lưu lại.
Cửa vào hắc ám thâm uyên chính là trung tâm chiến trường mười tỷ năm trước, ở nơi này chết không biết bao nhiêu cường giả Nhân tộc!
Những toái cốt này là xương của bọn họ khi chết lưu lại, dưới pháp tắc vặn vẹo chúng đã tồn tại mười tỷ năm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT