Trong thần văn thất này, không khí giống như nham thạch sôi trào, tản mát chấn động màu đỏ quỷ dị, nhiệt độ cao khiến người ta líu lưỡi.
Ngay cả ánh sáng trong không khí đều bởi vì nhiệt độ cao mà vặn vẹo bắt định.
Đât là do trận pháp của thần văn thất đã dược khởi động ngăn cản nhiệt độ tuôn ra ngoài.
Mà hỏa lực nồng đậm như vậy đương nhiên là do tài liệu chế tác phù văn Thiên Hỏa Phù phù phát ra rồi.
Lâm Minh thật sự là quá mệt mỏi, trên lông mày của hắn ngưng tụ một tầng mồ hôi.
Hắn trong những ngày này chưa từng chợp mắt qua. Càng ngày càng tới gần đấu giá hội làm cho hắn không thể không nắm chặt thời gian, hắn không có tài phú của thế lực lớn ủng hộ, có thể cậy vào chính là bản thân mình mà thôi.
Hội chợ bảo vật có bán linh dược, linh bảo đối với Lâm Minh mà nói không có cái nào mà không có giá trên trời.
Linh hồn lực cuồn cuộn không dứt từ đầu ngón tay tuôn ra ngoài, thao túng thần văn bút xoẹt qua trong hư không, nước thuốc sinh ra vết ngấn trên hư không.
Mỗi khu khắc một đạo đường vân thì đều lưu lại hào quang đủ màu sắc, tản mát ra lực lượng hỏa diễm khiến người ta run rẩy.
Mỗi một phù văn đều mạch lạc, đều cần kỹ xảo thao túng cực kỳ cẩn thận, bất luận có độ lệch nào đều khiến cho hoa văn hỏa diễm xung đột với nhau và nổ lớn.
Vốn dùng Lâm Minh thu nạp trí nhớ của ba Thần Văn Sư, cộng thêm lý giải về Tu La Thiên Đạo pháp tắc của hắn, những kỹ xảo này trên lý luận phù có tỷ lệ thất bại rất thấp, huống chi Thiên Hỏa Phù bản cải tiến cùng Tà Thần phù hắn đã có kinh nghiệm thành công.
Nhưng mà chế tác hai chủng phù văn này đã khiến Lâm Minh lý giải thần văn phù đạt tới cực hạn. Đây là trạng thái đỉnh phong nhất của hắn hiện giờ.
Cho nên nếu như muốn tiếp tục thành công chế tác Thiên Hỏa Phù cùng Tà Thần phù, Lâm Minh cần phải làm mỗi bước đạt tới cực hạn.
Không ngừng truy cầu cực hạn, đây là chuyện rất mệt a.
Mà hai chủng phù văn và Tu La Thiên Đạo pháp tắc độ phù hợp rất cao, mỗi một chủng phù văn thật nhỏ sinh ra đường vân đều khảm vào nhau, tổ hợp lại không sinh ra biến dị.
Cho dù độ lệch rất nhỏ nào cũng tạo thành nổ tung.
Cho nên điều này cần Lâm Minh toàn tâm đầu nhập vào đó, mỗi một ý niệm đều phải tập trung thao tác cẩn thận.
Thời gian tập trung tinh thần cao độ, tiêu hao hồn lực cực lớn. Nếu như Lâm Minh không phải tu luyện qua Thần Miểu Thiên Tôn rèn luyện hồn lực thì chỉ sợ trình độ linh hồn lực hiện tại bởi vì mệt nhọc quá độ cho nên bị tổn thương vĩnh cửu.
Trong lịch sử Thần Văn Sư có không ít Thần Văn Sư vì chế tác một tấm thần văn phù tinh diệu tuyệt luân, trực tiếp tiêu hao tâm thần chết trong thần văn thất.
Tài liệu chế tác Thiên Hỏa Phù trong tay Lâm Minh nếu bàn về rườm rà, trình độ tinh tế có thể tiêu hao tâm thần của Tứ phẩm Thần Văn Sư tới chết.
Vốn Thiên Hỏa Phù chỉ có hơn tám trăm thần văn thật nhỏ tổ hợp lại. Bên trong càng có rất nhiều lạc vân. Mà Lâm Minh cải tạo Thiên Hỏa Phù càng dung nhập hơn một ngàn thần văn thật nhỏ. Trong đó có hơn vạn trận pháp tinh tế xen kẽ, dùng hỏa diễm k hủng bố khống chế thông đạo Thiên Hỏa Phù trôi chảy.
Trực tiếp chế tác Thiên Hỏa Phù này còn tinh diệu hơn chưa cải tiến rất nhiều, mỗi biến hóa đều cần Lâm Minh tiêu hao hồn lực khổng lồ đi suy diễn.
Lại càng không cần phải nói Lâm Minh cải tạo Tu La Thiên Đạo pháp tắc. Lúc trước Thiên Hỏa Phù với phương pháp vận dụng Tu La Thiên Đạo pháp tắc cực kỳ thô ráp, chỉ là mấy đường vân Tu La Thiên Đạo pháp tắc mà thôi.
Mà Lâm Minh cải biến toàn bộ Thiên Hỏa Phù và đường vân Tu La Thiên Đạo pháp tắc trước kia, một lần nữa cắ m vào một trăm lẻ tám đạo đường vân Tu La Thiên Đạo pháp tắc phù hợp.
Mấy chỗ cải biến này nếu như có Thần Văn Sư khác nhìn thấy, tuyệt đối sẽ kinh thế hãi tục, một ít Thần Văn Sư thực lực thấp kém càng xem không hiểu.
Những chỗ phức tạp mang theo hồn lực khổng lồ, cùng vĩnh viễn không ngừng suy diễn.
Cho dù hắn từng chế tác Thiên Hỏa Phù thành công một lần, Lâm Minh vẫn không dám khinh thường, ngay từ đầu mỗi phù văn hỏa diễm mang theo độ lệch rất nhỏ, làm cho Tu La Thiên Đạo pháp tắc cắ m vào cuối cùng sinh ra xung đột.
Hỏa long cực lớn trong tay cũng từ từ biến mất.
Nếu như không phải có Tiểu Ma Tiên phản ứng nhanh, trực tiếp dùng linh pháp thôn phệ hỏa long, chỉ sợ Lâm Minh bất ngờ không kịp đề phòng bị nổ cháy lông tóc hơn phân nửa.
- Ba ngàn chín trăm bảy mươi hai đường vân pháp tuyến linh hoạt, dùng phương thức đinh ốc Tu La Thiên Đạo pháp tắc kết hợp với nhau...
Trong miệng thì thào tự nói, Lâm Minh cả tâm thần vùi đầu vào trong thân văn thật nhỏ hoa lệ kia.
Cuối cùng dẫn dắt lên đường vân hỏa diễm cuối cùng đánh vào Thiên Hỏa Phù.
Lập tức cả Thiên Hỏa Phù trong thời gian ngắn bộc phát hào quang chói mắt, từng đạo phù văn, đường vân hỏa diễm phân giải ra, nhanh chóng dung nạp vào trong đường vân hỏa diễm mới, lại tổ hợp lần nữa...
Lại qua một giờ.
Một lần nữa tổ hợp thành phù văn hỏa diễm, từng đạo đường vân Tu La Thiên Đạo pháp tắc trong hư không cũng dung nhập vào.
Trong thời gian ngắn, cơ hồ tất cả năng lượng bắt đầu biến mất không còn tăm hơi.
Trên tay Lâm Minh xuất hiện một Thiên Hỏa Phù đường vân cổ quái.
Nếu nhìn cái Thiên Hỏa Phù này một cách bình thường, thậm chí không có một điểm lực lượng hỏa diễm ỏa ra
Nếu có Thần Văn Sư khác nhìn thấy một màn này, nhất định sẽ xem thế đủ rồi. Có thể khiến năng lượng của Thiên Hỏa Phù không tiết ra ngoài chút nào, điều này cần phải khống chế Tu La Thiên Đạo pháp tắc tới mức cao minh mới được, giam cầm tất cả lực lượng hỏa diễm vào bên trong.
Lạch cạch, từng giọt mồ hôi chảy xuống, chưa rớt xuống đất đã bị nhiệt độ cao làm bốc hơi.
Rốt cuộc Lâm Minh mở to mắt, hắn thở dài.
Tiểu Ma Tiên cười tươi như hoa, âm thầm buông lỏng tâm tư.
- Thiên Hỏa Phù đã thành. Ngươi có cần nghỉ ngơi một chút không?
- Không cần, ta tu luyện Thần Miểu Tâm Quyết là được.
- Vậy cũng không thể làm hại mình ác như vậy a...
Tiểu Ma Tiên nói thầm một câu, nhưng mà nàng cũng biết nếu như Lâm Minh quyết định phải đi làm việc gì, bất luận kẻ nào khuyên bảo cũng vô dụng.
Hơn nữa nàng cũng biết thời gian cấp bách, Lâm Minh đi một bước này chính là chuẩn bị cho đại chiến Thần Vực cùng Thánh tộc...
Vừa tới chuyện sau này, trên mặt Tiểu Ma Tiên lúc này buồn lo vô cớ, Thần Vực... Thánh tộc... Yêu tộc... Đối với nàng mà nói dường như là tâm kết không giải được...
Đông đông đông, lúc này cửa lớn có tiếng gõ cửa.
- Lâm công tử.
Giọng nói gợi cảm của Tô Nhã từ ngoài cửa truyền vào.
Tiểu Ma Tiên lập tức nhíu mày lại, trên gương mặt của nàng mang theo địch ý khó hiểu, một nữ nhân xinh đẹp nhìn một nữ nhân xinh đẹp khác với ánh mắt b ắn ra lửa.
Lâm Minh cũng nhíu mày, thời điểm hắn chế tác thần văn phù cũng không thích đã bị quấy nhiễu.
- Chuyện gì?
Lâm Minh nhẫn nại, lạnh giọng hỏi.
- Tinh Cực thánh địa Thiên Tôn đại nhân biết rõ Lâm công tử một ngày kiếm tỷ bạc, luyện chế thần văn phù vất vả. Cố ý bảo ta mang một đám Dưỡng Hồn Phù tới.
Dưỡng Hồn Phù?
Lâm Minh nghe xong nao nao, Dưỡng Hồn Phù là tinh thần phù văn cực kỳ phức tạp kỳ lạ, cần dùng ngưng hồn tinh thạch của Hồn Tộc làm tài liệu, gia nhập Tu La Thiên Đạo pháp tắc mới có thể dưỡng hồn.
Loại phù văn này đắt đỏ kinh người, bình thường chỉ có một chút Hồn tộc tiếp cận thất phẩm Thần Văn Sư hoặc là nửa bước Thiên Tôn mới dùng, bởi vì chế tác nó cầm lục phẩm Thần Văn Sư đỉnh cấp mới được.
Đối với Lâm Minh hiện tại mà nói, ngồi xuống minh tưởng Thần Miểu Tâm Quyết chính là lãng phí thời gian. Nếu có Dưỡng Hồn Phù làm bổ sung, đây chẳng khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Loại thần văn phù phụ trợ này, chỉ cần dung hợp vào trong cơ thể là nhanh chóng khôi phục hồn lực.
Còn không chờ Lâm Minh mở miệng, Tiểu Ma Tiên đã thập phần nhanh chóng mở cửa ra.
Nàng dùng ánh mắt thù hằn nhìn qua hồ ly Tô Nhã, có thể mang cho Lâm Minh thứ tốt như Dưỡng Hồn Phù tới đúng lúc.
Với Lâm Minh đây là chuyện có lợi, nàng cũng không cự tuyệt.
Cửa vừa mở ra thì mùi hương truyền vào bên trong.
Mà Tô Nhã vẫn ăn mặc tùy ý như trước, hôm nay nàng còn cố tình ăn mặc đặc biệt cẩn thận, một bộ váy dài thiếp thân ôm ngang ngực, toàn bộ tư thái thướt tha và đường cong của nàng hiện ra, bộ ng ực hùng vĩ tuyết trắng hấp dẫn ánh mắt người hiện ra.
Hai tay của nàng ôm một cái hộp gõ, phía trên là một chồng thần văn phù tỏa ra u quang kỳ dị.
Nàng bước chân vào phòng, trên mặt Tô Nhã vẫn bảo trì nụ cười mà như không cười, trong mắt tinh quang b ắn ra.
Đương nhiên thần thái của nàng nhìn chăm chú vào Thiên Hỏa Phù cải tiến mà Lâm Minh vừa mới chế tạo ra kia.
Tô Nhã ở trong Thần Văn Sư công hội thời gian dài như vậy, kiến thức rộng rãi, vừa nhìn thấy Thiên Hỏa Phù cải tiến có đường vân phức tạp tỏa sáng kia, con mắt lập tức sáng lên -- thần văn phù này tuyệt đối không đơn giản.
Tô Nhã cười dịu dàng, cầm Dưỡng Hồn Phù đặt trước mặt Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên đã không nhịn được, nàng nhìn thấy bờ mông đầy đặn vểnh lên của Tô Nhã sau lưng thì căm tức khó hiểu sinh ra trong lòng.
- Tô tiểu thư, chúng ta đang nghiên cứu thần văn phù kiểu mới, cho nên thực sự rất bận rộn, lần này phi thường cảm tạ ngươi đưa tặng Dưỡng Hồn Phù, nhân tình này ta nhớ kỹ.
Tiểu Ma Tiên biết rõ mục đích Tô Nhã đưa Dưỡng Hồn Phù tới, đơn giản là nịnh nọt Lâm Minh, qua vài ngày lại bắt được chỗ tốt lớn hơn từ chỗ Lâm Minh, nếu như Lâm Minh không phải là cái gì thì bọn họ mới chẳng quan tâm.
Cho nên Tiểu Ma Tiên ngữ khí tuy khách khí nhưng ẩn ẩn mang hương vị hạ lệnh trục khách.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT