Lâm Minh quay về Thần Văn Thành thì phát hiện hào khí đã khác, thủ vệ cửa thành gia tăng gấp mười lần.
Vốn thủ vệ Thần Văn Thành chỉ có mấy người, tu vị đều là Thần Quân cảnh.
Mà bây giờ có thêm tổ đội nhỏ, mà đầu lĩnh đội trưởng là Thánh Chủ.
Người vừa vào thành đều chịu kiểm tra nghiêm ngặt, mà trong tay đội trưởng Thánh Chủ này cầm một viên Thủy Tinh Cầu, Thủy Tinh Cầu này có đường vân pháp tắc kỳ dị.
Những đường vân pháp tắc này hiển nhiên là thần văn thuật, Lâm Minh liếc nhìn ra tác dụng của Thủy Tinh Cầu, nó là dùng kiểm tra xem võ giả có trải qua dịch dung giả trang hay không.
- Kỳ quái...
Lâm Minh khó hiểu, tại sao Thần Văn Thành đột nhiên đề phòng sâm nghiêm như vậy?
- Chẳng lẽ có thế lực gì sắp động thủ với Thần Văn Thành sao?
Tiểu Ma Tiên ở bên cạnh nói ra.
Lâm Minh lắc đầu, nói:
- Chắc có lẽ không, Thần Văn Thành là tổ chức trung lập, hơn nữa bản thân nó thế lực khổng lồ, có rất nhiều Thần Văn Sư, có lẽ không có tổ chức gì gây khó dễ cho Thần Văn Thành đâu, rất nhiều tổ chức đều đang có quan hệ lợi ích với Thần Văn Thành đấy.
Lâm Minh đè tâm tư nghi hoặc xuống, đi cùng Tiểu Ma Tiên tới cửa thành, hai người lập tức bị cản lại.
- Vào thành làm gì?
Võ giả ngăn Lâm Minh lại lạnh như băng nói ra, Lâm Minh liếc mắt những thủ vệ này mặc chiến giáp, có ít người ăn mặc chiến giáp do Thần Văn Thành chế tạo, có ít người thì không có.
Dường như là hai đội ngũ.
Lâm Minh nói:
- Ta là Thần Văn Sư của Thần Văn Sư công hội, đây là huy chương của ta.
Lâm Minh xuất một cái huy chương tam phẩm Thần Văn Sư ra, thủ vệ kiểm tra một phen trả lại cho Lâm Minh, cho Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên đi vào.
Vào trong Thần Văn Thành, Thần Văn Thành không có biến hóa quá lớn. Đường đi vẫn phồn vinh như trước.
Lâm Minh đi thẳng vào Thần Văn Sư công hội, huy chương Thần Văn Sư sáng lên và hắn đi vào trong.
Hắn đi ngang qua khu giao dịch và nhìn thấy không ít Thần Văn Sư, Luyện Dược Sư đang giao dịch ở đây. Lâm Minh liếc thấy Tiết lão đầu.
Lúc này Tiết lão đầu đang thích ý ngồi trên cái xích đu, trước mặt bày đủ loại vật phẩm thượng vàng hạ cám. Xem thần thái của Tiết lão đầu sắp ngủ rồi.
Rời đi là hai mươi lăm năm, Tiết lão đầu vẫn không thay đổi chút nào.
Thấy Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên đi tới thì Tiết lão đầu hai mắt trợn tròn xoe.
- Tiểu tử, thì ra là ngươi!
Tiết lão đầu nhìn thấy Lâm Minh, con mắt tỏa sáng, hắn giống như nhìn thấy bảo bối tuyệt thế và dò xét Lâm Minh rất lâu, nhìn chằm chằm vào làm Lâm Minh sợ hãi.
Lâm Minh vội ho một tiếng nói ra:
- Tiết trưởng lão, đã lâu không gặp.
Tiểu Ma Tiên cũng ngọt ngào chào hỏi:
- Tiết trưởng lão khỏe!
Nghe được Tiểu Ma Tiên ân cần thăm hỏi. Tiết lão đầu tươi cười, hắn có ấn tượng không tệ với nha đầu này, lại nhìn qua Lâm Minh, Tiết lão đầu sắc mặt trầm xuống.
- Hơn hai mươi năm a. Ngươi còn biết mình là Thần Văn Sư của Thần Văn Sư công hội nha, ta còn tưởng rằng tiểu tử ngươi ra ngoài lịch lãm đã chết rồi đấy, lại nói ngươi hình như đã đột phá, lúc trước ta nhớ lúc ngươi đi là Thần Quân sơ kỳ.
Nghe được Tiết lão đầu nói thì Lâm Minh mắt trợn trắng, Tiết lão đầu này đúng là không kín miệng nha.
- May mắn đột phá, lại nói Tiết lão, lần này vãn bối quay trở lại Thần Văn Thành, bên ngoài nhiều thủ vệ như vậy là thế nào?
- Hắc, chiến tranh chứ sao.
Tiết lão đầu bĩu môi, bộ dáng lơ đễnh giống như một chuyện quá nhẹ nhõm
- Nói là chiến tranh, kỳ thật cũng không phải chúng ta, là một thế lực cấp Thiên Tôn của nội Tu La Lộ -- Tinh Cực thánh địa, chiến tranh với thế lực Thiên Tôn của Thánh tộc -- Chiến Thiên thánh địa, đánh nhau, nguyên nhân đánh nhau là tranh đoạt thứ gì đó, Thần Văn Sư công hội chúng ta xem như hậu viện của Tinh Cực thánh địa, bọn họ bởi vì chiến tranh nên phải mua sắm từ chúng ta nhiêu đan dược, thần văn phù, phải mang không ngừng ra tiền tuyến, về phần thủ vệ ở cửa thành đều là Tinh Cực thánh địa phái tới, bọn họ sợ hãi có gian tế Thánh tộc trà trộn vào đây phá hư, trong lúc chiến tranh tất cả võ giả Thánh tộc cho dù có quan hệ với Chiến Thiên thánh địa hay không đều không cho phép tiến vào Thần Văn Thành.
Trăm triệu năm qua Thần Văn Sư công hội thường xuyên cùng hợp tác với một ít thế lực lớn, cung cấp đan dược và thần văn phù cho các thế lực này, đương nhiên những thế lực lớn này đều phải trả thù lao phong phú cho Thần Văn Sư công hội, kể cả nguyên khí phù văn, tài liệu trân quý, truyền thừa ngọc giản...
Đây là nguồn thu nhập lớn của Thần Văn Sư công hội, với cửa hàng của Thần Văn Thành và thu nhập ở phường thị, khoản thu nhập này có giá trị còn lớn hơn nhiều.
- Thì ra là như vậy!
Lâm Minh như có điều suy nghĩ, võ giả Nhân tộc tu luyện thần văn thuật không bằng võ giả Hồn tộc, về phần nói võ giả Thánh tộc chỉ là đầu óc ngu si tứ chi phát triển thì hơi quá, nhưng mà linh hồn lực của bọn họ yếu tới đáng thương, bọn họ căn bản không thích hợp thần văn thuật, luyện chế đan dược hai loại này.
Hơn nữa Hồn Tộc cùng Thánh tộc quan hệ vốn không tốt, Thần Văn Thành qua nhiều năm như vậy đúng là không có võ giả Thánh tộc ra vào.
Lần này Thần Văn Sư công hội ở cửa ra vào đặt Thủy Tinh Cầu chính là phòng ngừa võ giả Thánh tộc dịch dung đi vào.
Trong nội tâm Lâm Minh thầm nghĩ trong một trăm triệu năm qua, không biết Thần Văn Sư công hội hợp tác với bao nhiêu thế lực lớn, tài phú tích lũy được sợ rằng không tưởng tượng nổi.
- Ta nói tiểu tử, ngươi đột nhiên trở về có phải có gì hay không?
Tiết lão đầu hoài nghi nhìn qua Lâm Minh, cảm giác tiểu tử này vô sự không lên điện tam bảo.
Bị Tiết lão đầu chọc thủng, Lâm Minh xấu hổ sờ đầu, nói ra:
- Xác thực có việc, lần này quay lại Thần Văn Thành chính là mua tài liệu luyện đan.
Lâm Minh nói thẳng mục đích của mình.
- A! Ngươi còn học luyện đan.
Tiết lão đầu kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh, theo hắn hiểu Lâm Minh, Lâm Minh đã dám nói biết luyện đan, vậy thì trình độ sẽ không tệ.
- Tiểu tử ngươi cũng phải biết rõ ngươi đi lâu như thế, điểm công hiến của ngươi vẫn là 0 đấy.
Trong Thần Văn Sư công hội, toàn bộ Thần Văn Sư đều phải cống hiến cho công hội, đổi thành điểm tích lũy, Lâm Minh vừa đi là hai mươi lăm năm, tự nhiên không có độ cống hiến gì.
Lâm Minh xấu hổ ho khan một tiếng, cười làm lành nói:
- Trước khi có chút việc trì hoãn, lần này ta sẽ ngây ngốc trong Thần Văn Sư công hội một đoạn thời gian, lại nói ta muốn mua tài liệu trân quý nhưng không biết ở đâu có bán.
Lâm Minh trong khi nói chuyện, Tiết lão đầu trợn mắt nhìn qua Lâm Minh, khinh thường nói ra:
- Ngươi còn cười à, nhà kho tài liệu của Thần Văn Sư công hội chính là đệ nhất thiên hạ, tài liệu gì mà không mua được, chỉ sợ ngươi mua không thổi.
Tiết lão đầu nói câu này tràn ngập tự tin, trong ánh mắt toát ra vài phần kiêu ngạo.
- Vậy thì xin trưởng lão xem qua, nhìn xem những tài liệu này có lấy ra được không.
Lâm Minh cùng cười, từ tu di giới lấy ra một tờ danh sách, trên danh sách có tài liệu cần thiết của Tham Lang Thiên Châu, tổng cộng ba mươi hai loại.
Tiết lão đầu ngông nghênh nhận lấy, quét mắt nhìn qua danh sách và há to mồm ra.
Danh sách này vài loại trước vẫn chỉ là trân quý, chỉ cần có đủ tài phú đều có thể mua được, nhưng mà tài liệu đằng sau đều vô cùng kh ủng bố.
Có vài loại thậm chí Tiết lão đầu chưa thấy qua, chỉ nghe qua.
- Long Tiên Thảo, Thôn Thiên Xà Đảm, Ngọc Long Giác, Viễn Cổ Ngọc Tủy...
Tiết lão đầu triệt để phát mộng, những tài liệu này Thần Văn Sư công hội đều không có toàn bộ...
Mặc dù nói nhà kho của Thần Văn Sư công hội phi thường giàu có, nhưng chỉ là tài liệu trân quý mà thôi, nếu như không thể chuyển hóa thành đan dược và thần văn phù thì cũng không tốt, cho nên rất nhiều tài liệu trân quý đưa vào nhà kho không lâu cũng sẽ bị người ta đổi đi sử dụng.
Phàm là tài liệu trân quý đều là có tiền không mua được, là hàng bán chạy, bình thường sẽ không tồn kho quá lâu.
Heienj tại Lâm Minh lấy ra những tài liệu này đặt ở nhà kho Thần Văn Sư công hội thì phải có quyền hạn cao nhất mới chạm vào được, cũng chính là quyền hạn thất phẩm Thần Văn Sư!
Hơn nữa giá cả cũng khiến người ta im lặng!
- Ngươi đang đùa ta đúng không?
Tiết lão đầu cầm danh sách tài liệu vỗ lên mặt bàn, dựng râu trừng mắt, hắn cảm thấy Lâm Minh đang chọc hắn, những tài liệu này hắn không cho rằng tiểu tử trẻ tuổi lại dùng tới.
Hắn xem ra cho dù Lâm Minh đạt được những tài liệu này, cũng khó có thể dùng chúng mà luyện đan, chỉ phung phí của trời.
- Thế nào lại đùa ngài chứ, chúng ta mua đương nhiên là dùng rồi.
Tiểu Ma Tiên ở bên cạnh hát đệm.
Tiết lão đầu nhìn qua Tiểu Ma Tiên, bán tín bán nghi, hắn nhìn qua Lâm Minh, nói:
- Những tài liệu này chẳng lẽ là sư phụ ngươi dùng.
Trong nội tâm Tiết lão đầu xuất hiện ý tứ này, Lâm Minh biết thời biết thế, pha trò nói ra:
- Xem như thế đi, người xem Thần Văn Sư công hội có không?
Tiết lão đầu trừng Lâm Minh, chậm rãi nói ra:
- Toàn bộ tài liệu trân quý đều có, nhưng có vài loại quý nhất thì trong Thần Văn Sư công hội cũng chỉ có hai ba loại, hơn nữa giá cả cao dọa người, chẳng những cần nguyên khí phù văn cao khủng khiếp, trọng yếu nhất là cần quyền hạn và điểm tích lũy, ta đoán chừng mua một loại tài liệu cũng cần phải có bảy tám trăm triệu điểm tích lũy, nếu như ngươi ngày sau đều ở trong Thần Văn Sư công hội mỗi tháng lãnh tiền lương, dùng trình độ tam phẩm Thần Văn Sư của ngươi cũng phải ngây ngốc tám trăm vạn năm, miễn cưỡng đủ mua vài miếng lá cây Long Tiên Thảo.
Tiết lão đầu nói ra lời này tràn ngập thần sắc chế nhạo, dùng trình độ tam phẩm Thần Văn Sư của Lâm Minh, một năm thu nhập cố định chỉ có hai mươi điểm tích lũy, một ngàn vạn năm mới được hai trăm triệu điểm tích lũy, mua một loại tài liệu còn không đủ.
Đương nhiên nếu như Lâm Minh ngày sau thăng cấp lên cao cấp Thần Văn Sư thì lương bổng sẽ khác.
- Ta nói là sự thật, những đồ chơi này đừng nói là ngươi, ngay cả ta cũng mua không nổi, nhưng mà nếu sư phụ của ngươi gia nhập vào Thần Văn Sư công hội thì bằng năng lực của hắn trong thời gian ngắn sẽ có được.
Nhìn thấy Tiết lão đầu vẫn quanh co lòng vòng hỏi "Sư phụ", Lâm Minh bất đắc dĩ nói ra:
- Sư phụ ta sẽ không tới Thần Văn Sư công hội, những tài liệu này ta chỉ có thể tự mình mua... - Hàaa...! Vậy ngươi tùy tiện.
Tiết lão đầu làm bộ dạng chẳng quản ngươi, hắn phối hợp quay lại chỗ ngồi, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT