Lâm Minh đứng trên sa mạc, hắn nhắm mắt lại cảm giác thiên địa nguyên khí, bất đồng chủng loại thiên địa nguyên khí ở chỗ này hội tụ đến cùng một chỗ, tùy ý xông tới, hỗn loạn vô cùng.
Võ giả mới tới cho dù là Lâm Minh cũng có cảm giác không quen, vận chuyển công lực bản thân bị một ít ảnh hưởng, nhưng mà chỉ cần là huấn luyện thì sẽ thích ứng ngay.
- Đây là Tu La Lộ, một thế giới độc lập.
Lâm Minh duỗi ngón tay ra, đầu ngón tya mang theo không gian chi lực và hắn thình lình phát hiện không gian nơi này vững chắc hơn ở Thần Vực rất nhiều lần, dùng thực lực của hắn muốn phá vỡ hư không rất gian nan.
- Thực khó có thể tưởng tượng, đây chính là thế giới nhân tạo, không ngờ vững chắc hơn cả thế giới tự nhiên, không biết người sáng tạo ra đạt tới cảnh giới nào rồi.
Lâm Minh lầm bầm lầu bầu, trong tương lai dài, có thể mười năm, có thể vài chục năm hắn mới ra khỏi đây.
Mục tiêu của Lâm Minh chính là hoàn thành thí luyện.
Nhưng mà dựa theo Thần Mộng Thiên Tôn nói thì dù Tu La Lộ quán thông Tam Thập Tam Thiên, người tới đây cũng không nhiều!
Cát... Cát... Cát...
Lâm Minh đi từng bước, chân đạp nham thạch đá sỏi phát ra tiếng vang thật nhỏ, hắn cảm giác bốn phía và cẩn thận, hắn có thể cảm giác được bên dưới cát đá là những sinh vật sống, bò cạp sa mạc dài chừng một thước, toàn thân đỏ thẫm vừa nhìn ra là biết có kịch độc, những con sói sa mạc đang ẩn nấp chờ con mồi...
Mỗi một khắc Lâm Minh đều dừng lại một chút, hắn cảm giác được có khí tức nhàn nhạt bao phủ lấy mình.
Trong nội tâm Lâm Minh rùng mình, vừa tới Tu La Lộ đã có khách không mời mà tới?
Hắn nhẹ nhàng sờ lên tu di giới của mình. Đạo khí tức như có như không kia không có cố kỵ, quanh quẩn chung quanh càng ngày càng mạnh.
- Khặc khặc khặc khặc! Có nhân vật mới!
Một tiếng cười chói tai vang lên. Lâm Minh lạnh lùng nhìn lại, chỉ thấy hai nam tử thân cao không tới sáu xích, toàn thân làn da thô ráp, lỗ tai mang theo khuyên tai.
Nhìn kỹ thì khuyên tai trên tai của bọn họ không phải do lưu ly, mà là hàm răng người bị chà bóng không khác gì lưu ly.
Hai tên nam tư này giống như nhìn thấy mỹ thực thơm ngon đánh giá Lâm Minh, từ trên nhìn xuống, hắn liếm môi. Cười nói:
- Ha ha, đã lâu không gặp nhân vật mới, nhìn qua thật là ngon, thật hưng phấn a.
Biểu lộ của Lâm Minh lạnh lùng, bất động thanh sắc rút Phượng Huyết Thương ra. Trong sa mạc thế này chuyện giết người cướp của chẳng hiếm.
- A, còn rất hung nha.
Một tên võ giả khinh bỉ nhìn trường thương của Lâm Minh, nói:
- Chỉ là con nít chưa mọc lông, rất tự tin vào thực lực của mình sao? Có ý tứ! Ồ, hắn là nhân loại?
- Thực là nhân loại, đã lâu không gặp nhân vật mới là nhân loại.
- Quanh năm ngồi ở điểm truyền tống, cuối cùng gặp được chút đồ ăn, thu hoạch một chút đồ ăn cũng chẳng dễ dàng gì.
Tu La Lộ có ngàn vạn điểm truyền tống, căn bản không có bao nhiêu người. Có chút điểm truyền tống là tùy cơ hội, hôm nay ở chỗ này qua mấy tháng sẽ chuyển di.
Nhưng mà một ít cường đạo có kinh nghiệm đều có phương pháp tìm kiếm điểm truyền tóng. Bọn chúng đợi chung quanh điểm truyền tống, chuyên nhắm vào các "Nhân vật mới".
Nhân vật mới thực lực hơn phân nửa thấp một ít, nhưng mà vừa gia nhập Tu La Lộ lịch lãm rèn luyện dều mang theo không ít vật tư, là con mồi cao giá, sau khi đánh chết sẽ phát thật lớn.
Đương nhiên nếu như gặp được một ít người hung ác, bọn họ tránh đi là được, dù sao người vừa vào Tu La Lộ không biết bọn họ là cường đạo, trừ phi là biến thái thích giết người thì làm gì có ai vô duyên vô cớ giết người chứ?
Trong Tu La Lộ chủng tộc rất nhiều, có đủ cả ba đại hệ thống, nhưng mà bọn họ lại có phương pháp tu luyện khác nhau, những tên cường đạo này sớm có phương pháp thăm dò tu vị thực lực của đối thủ.
Tu vị của Lâm Minh hiện tại bọn chúng nhìn rõ ràng, thấp hơn bọn chúng.
Cảnh giới áp chế làm hai tên cười rất tùy ý, một trước một sau vây Lâm Minh vào trong, ánh mắt Lâm Minh càng ngày càng lạnh, nói:
- Các ngươi muốn giết người cướp của?"
- Giết người cướp của? Ha ha ha!
Một tên trong đó cười ha hả, nói:
- Ngươi nói cái gì?
- Hệ thống tụ nguyên, nhân loại Thần Biến kỳ, là hài tử chưa mọc lông. Thiên phú cũng không phải sai, tuổi chưa qua một trăm.
- Ồ, thân thể rèn luyện không tệ, còn là pháp thể song tu? Nếu quả thật giết ngươi thì đáng tiếc, nhưng mà...
- Muốn dùng cái này...
Hai tên này trao đổi với nhau không e ngại Lâm Minh, Lâm Minh nghe được trong nội tâm hơi kinh hãi, hai người này nhìn tu vị của hắn không sai.
Bọn chúng không phải nhân loại, nhưng mà nhìn ra tu vị và pháp thể song tu rất rõ ràng, mà Lâm Minh lại hoàn toàn không biết gì về hai tên này cả.
Rất hiển nhiên bọn chúng tu luyện không phải thứ Lâm Minh thấy qua, đã không thuộc về Nhân tộc, cũng không thuộc về Thánh tộc, Ma tộc, nhưng mà tất nhiên là một loại trong Tam Thập Tam Thiên.
Lâm Minh miễn cưỡng căn cứ vào khí tức của chúng thô sơ giản lược phán đoán ra thực lực, rồi sau đó đổi thành tu vị của nhân loại.
- Được rồi, nếu như bồi nuôi hắn không nổi, ngược lại có chút lãng phí, đạo phù văn kia rất khó được, bán đi có thể đổi được không ít thứ tốt đấy.
- Có lẽ có thể, bồi dưỡng ba năm năm có thể dùng, là một nô lệ khôi lỗi không tồi, nếu như thực lực của hắn có thể thì chúng ta có thể săn đuổi con mồi càng lớn, đáng giá trả giá thật nhiều, thời điểm nguy hiểm còn có thể cho bọc hậu bảo vệ chúng ta...
Hai người nói như vậy Lâm Minh nghe được tâm thần rùng mình, có ý tứ gì? Muốn biến mình thành nô lệ khôi lỗi sao?
- Phù văn?
Lâm Minh lập tức đề phòng.
Ở bên ngoài lúc Lâm Minh chiến đấu với Lâm Minh đã nhìn thấy vô số phù văn.
Cho dù là mảnh vỡ pháp tắc hay ấn phù, thậm chí ngay cả trận vân cũng cùng loại loại với phù văn.
Đối với những phù văn này Lâm Minh chưa từng quan tâm, hắn gặp chiêu phá chiêu, mạnh mẽ đánh giết là được.
Nhưng mà bây giờ hai tên cường đại muốn đánh cướp phù văn của hắn. Lâm Minh lại hoàn toàn lưu ý đây tuyệt đối chính là thần chi phù văn mà Thần Mộng Thiên Tôn đã nói.
Chỉ tồn tại ở Tu La Lộ, đối ứng với phù văn đặc thù của Thiên Đạo quy tắc nơi này, có được lực lượng không thể tưởng tượng nổi, có được năng lực chiến thắng vô số võ giả.
Phù văn của võ giả tầm thường bị bản thân võ giả điều khiển, mà những phù văn này lại khác, chúng có lực lượng độc lập và không thuộc về võ giả. Trực tiếp tới từ Thiên Đạo pháp tắc.
Hoặc có thể nói võ giả chỉ là vật môi giới trực tiếp mượn lực lượng của Thiên Đạo thêm vào.
Kể từ đó thần chi phù văn tuyệt đối có sức chiến đấu vượt xa võ giả.
- Kinh ngạc sao? Ngươi dường như lần đầu tiên nhìn thấy thần chi phù văn. Cũng khó trách, ngươi là nhân vật mới mà! Ta sẽ nói cho ngươi biết, Tu La Lộ không phải nơi tiểu hài tử đi chơi, ta sẽ cho ngươi hối hận vì đã tới đây!
Tên cường đạo toàn thân có phù văn sáng lên hét to, ba đạo phù văn này thoát ly người của hắn, như mũi tên lao thẳng về phía Lâm Minh.
Những phù văn này như có được lực lượng vô hình bao phủ lấy Lâm Minh. Cổ lực lượng này giống như pháp tắc chế ước không thể ngăn cản nổi.
- XÍU...UU!!
Phù văn này giống như giòi trong xương bắn vào thân thể của Lâm Minh, thân thể của hắn đột nhiên chấn động, trong nội tâm phát lạnh, nói:
- Đây là vật gì!? Căn bản trốn không thoát!
Trong lòng Lâm Minh hốt hoảng. Thần chi phù văn công kích hắn hoàn toàn trốn không thoát, nó có Thiên Đạo pháp tắc ủng hộ, một khi phát động tất trúng!
Trừ phi thực lực của mình có thể đạt tới trình độ thắng được Tu La Lộ Thiên Đạo pháp tắc, cũng tức là hắn phải mạnh hơn cả nhân vật sáng tạo ra nơi này, muốn chống lại căn bản là hoàn toàn viễn vông.
Ý thức được chuyện này Lâm Minh hoảng hốt không thông.
Mà đúng lúc này hai tên cường đại cười ha hả.
- Tiểu tử! Sợ hãi sao! Ha ha ha! Thần chi nô ấn trong người của ngươi, chỉ cần bị thần chi nô ấn chui vào tinh thần chi hải, như vậy chỉ cần ngươi bị ta đánh trọng thương, ngươi sẽ trở thành nô lệ của ta, tự sát cũng không thể! Ta nhìn ngươi là hạt giống tốt, trở thành nô lệ của ta thì ta sẽ tài bồi ngươi, cho ngươi trở thành tay sai của ta giết địch.
- Cam chịu số phận đi! Có thể cho chúng ta sử dụng là vinh quang của ngươi.
Hai tên cường đại cười ha hả, cầm đại đao chém thẳng vào Lâm Minh!
Lâm Minh nhíu mày lên, cái gì, đánh mình trọng thương mới có thể phát huy hiệu quả.
Trong Thần Vực cũng tồn tại nô ấn loại vật này, có thể hoàn toàn khống chế người ta,
Nhưng trừ phi thực lực chênh lệch thật xa, hoặc là người bị trúng thuật tự nguyện, nếu không mọi người cũng có thể ngọc thạch câu phần, cận kề cái chết mới biến thành khôi lỗi.
NHưng mà trong Tu La Lộ chỉ cần bị đánh cho trọng thương, ý thức mơ hồ mới phát huy tác dụng của nô ấn, cho dù thực lực hai bên ngang nhau, lưỡng bại câu thương cũng được.
Tác dụng của nô ấn này không tính nghịch thiên, nhưng lại thập phần thực dụng!
- Thì ra là thế, những thần chi phù văn này có thể tăng thực lực võ giả lên mức nhất định, nhưng sẽ không thập phần nghịch thiên, nếu không một hài đồng dùng phù văn đều có thể diệt sát Thánh Chủ, dù sao phù văn có Thiên Đạo quy tắc ủng hộ, cơ hồ trốn không thoát, như vậy trong Tu La Lộ sẽ mất đi công bình, căn bản không có hiệu quả thí luyện.
Trong nội tâm Lâm Minh bừng tỉnh đại ngộ, như vậy hắn cũng không cần quá mức kiêng kị thần chi phù văn, ít nhất hắn có năng lực phản kháng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT