Độ khó của Hàn Băng Toái Phiến tương đương với Hàn Băng Thủ Hộ nếu không phải mấy ngày nay trình độ Minh Văn thuật của Lâm Minh tăng tiến vùn vụt thì hắn cũng không dám cam đoan mình vẽ thành công.

- Hàn Tinh thạch, dập nát, gia nhập Nhất Nguyên Trọng Thủy điều hòa, lọc cặn đi...

Lâm Minh bắt đầu phân phó Uông Vũ Hàm xử lý tài liệu.

Trải qua mấy ngày phối hợp, Uông Vũ Hàm và Lâm Minh đã hình thành một loại ăn ý đặc biệt, chỉ cần Lâm Minh phân phó một cái, Uông Vũ Hàm sẽ nhanh chóng đem tài liệu xử lý hoàn mỹ tới.

Chỉ thấy mười ngón tay mảnh khảnh của Uông Vũ Hàm vũ động, từng phần tài liệu được nàng cấp tốc xử lý xong, mà Lâm Minh cũng nghiêm túc, lấy ra một phần tài liệu, trực tiếp vận chuyển Thái Nhất Linh Hồn quyết, bắt đầu vẽ.

Lại một cái Minh phù hiện ra trên không trung, chúng có lớn như vầng trăng, có nhỏ như trân châu, từng cái ánh lên ánh sáng mộng ảo, giống như có sinh mệnh hít thở có quy luật.

Lâm Minh vẽ Minh phù xác suất thành công rất cao, ngay từ đầu, gần như không có thất bại, mà càng về sau, theo linh hồn lực và chân nguyên Lâm Minh tiêu hao mất lượng lớn cho nên thỉnh thoảng có Minh phù lóe sáng sau đó vỡ nát, hóa thành từng điểm sáng, xoay tròn trên không trung, giống như đom đóm đầy trời trong đêm.

Dưới ánh hư ảnh xinh đẹp này, vẻ mặt Lâm Minh chuyên chú vô cùng, ánh mắt đen như bảo thạch thủy chung tập trung trên Minh Văn phù huyễn lệ, đúng là cảm giác khiến cho người ta trầm mê trong nháy mắt.

Trong lòng Uông Vũ Hàm hơi nhảy lên, nàng ở một bên lặng lẽ nhìn Lâm Minh, nhìn hình dáng góc cạnh dưới ánh hào quang kia, trong lúc nhất thời hai má ửng đỏ. Nàng luôn luôn cảm thấy, trong lúc Lâm Minh chuyên chú vào Minh Văn thuật chính là khoảnh khắc hấp dẫn nhất của hắn, mà cũng chỉ có lúc này, Uông Vũ Hàm không cần phải lo lắng bị Lâm Minh phát hiện, có thể ở một bên vụng trộm ngắm nhìn khuôn mặt Lâm Minh.

Tình cảnh như vậy diễn ra một lúc lâu, mãi tận khi mặt trời lặn xuống Đại Chu sơn, phòng Minh Văn dần dần trở nên tối hẳn, lúc này, những ánh sáng Minh Văn phù kia phát ra càng thêm mê người hơn, tấm Minh Văn phù lần này Lâm Minh vẽ khá phức tạp, hắn đã liên tục vẽ ra hơn một trăm năm mươi cái Minh phù, ánh sáng màu lam băng tầng tầng lớp lớp lại đan thanh một bức họa tuyệt vời, giống như ánh sao phủ đầy màn đêm.

Đây là cảnh tượng chưa bao giờ xuất hiện trong trường phái Minh Văn thuật của Thiên Vận quốc.

Ngay cả Mộ Dung Tử ngày thường có chút vô tâm khi nhìn thấy những ánh sáng này cũng vô tình bị trầm mê trong đó, đúng là quá đẹp.

Lại một khắc sau, Lâm Minh đã gần tới cực hạn. Hắn cắn chặt răng, sau khi vẽ ra một cái Minh Văn phù, hai tay hợp lại, vô số ánh sáng màu lam trong nháy mắt dung hợp với nhau, đan thành một mảng sáng lam huyền ảo.

Lâm Minh trực tiếp lấy Bạch Tĩnh Vân Bích Thủy kiếm ra. Tay bóp một cái, Minh Văn phù hình ngọn lửa băng màu lam kia liền đính lên trên thân Bích Thủy kiếm trắng như tuyết.

Theo tiếng xì xì, từ trên ngọn lửa màu lam trên Bích Thủy kiếm, lấy nó làm trung tâm nhanh chóng lan ra ngoài, trong khoảnh khắc đã bao phủ cả thanh kiếm.

Sau khi nghe được tiếng hàn khí ngưng kết lại, thân kiếm đột nhiên đông lại thành một tầng sương lạnh. Thanh kiếm này dường như cắn nuốt tất cả nhiệt lượng xung quanh, trong lúc nhất thời, nhiệt độ trong Minh Văn phòng đột nhiên giảm mấy độ.

Mộ Dung Tử trơ mắt nhìn tầng sương lạnh trên thanh kiếm càng lúc càng dày, ánh mắt xinh đẹp mở ra tròn xoe.

- Đây là...

Bạch Tĩnh Vân nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt sáng quắc nhìn chuôi Bích Thủy kiếm này, nhưng mà vẫn còn do dự, không ra tay.

Lâm Minh nghỉ ngơi một chút, khôi phục được một ít chân nguyên, rót vào Minh Văn phù, tùy ý chém ra một kiếm, một đạo lam quang hình bán nguyệt mắt thường có thể thấy được từ thân kiếm phát ra, như một tờ giấy mỏng khảm vào bia đá, biến mất không thấy.

Trong khoảnh khắc đó, nơi bia đá bị lam quang cắt qua, tạo thành một cái mặt cắt đều đặn, bia đá đang muốn trượt xuống, mà lúc này, một tầng băng lạnh đột nhiên ngưng tụ trên đó, khiến cho bia đá vẫn duy trì nguyên dạng.

- Minh Văn kỹ!

Uông Vũ Hàm nhìn thấy đạo lam quang này, sợ hãi kêu lên.

Minh Văn kỹ là kỹ năng mà Minh Văn sư thông qua trận pháp trong Minh Văn phù biến đổi chân nguyên lưu động trong bảo khí, đem chân nguyên chung quanh ngưng tụ thành kỹ năng giống như võ kỹ dùng để đả thương địch thủ. Cái này tương đương với việc võ giả có được một võ kỹ mới.

Trong lưu phái Minh Văn của Thiên Vận quốc, Minh Văn kỹ trên cơ bản đã thất truyền, thậm chí Minh Văn sư những quốc gia phụ cận cũng không có, chỉ có một ít Minh Văn tông sư của Hoắc La quốc mới có thể thông hiểu.

Nghĩ đến đây, hô hấp của Uông Vũ Hàm không khỏi trở nên dồn dập, đối với người si mê Minh Văn thuật như Uông Vũ Hàm mà nói, không có gì so với sự việc phát sinh trước mặt được ghi trong điển tịch làm nàng kích động đến vậy.

Lúc Lâm Minh lần đầu vẽ Cường Lực phù, cũng thêm vào một loại Minh Văn kỹ tên là Cuồng Bạo Nhất Kích, khi võ giả dồn hết chân nguyên vào trong vũ khí, trận pháp trong Minh Văn phù sẽ hấp thu chân nguyên, cũng đem nén ép đến mức tận cùng, rồi sau đó trong nháy mắt bột phát ra, trong lúc công kích gần đối thủ sẽ tạo thành sát thương cường đại.

Lúc trước, Thiết Phong chính là dựa vào Minh Văn kỹ này mà đánh bại đối thủ của mình là Lý Kỳ trên Thập Lý giáo tràng, khiến cho một số người chú ý, trong đó có Mộc Dịch, mà chung quy cũng bởi vì vậy mà Lâm Minh kết bạn với Mộc Dịch.

Tuy nhiên Minh Văn kỹ cấp thấp Cuồng Bạo Nhất Kích này chỉ tương đương với võ kỹ nhân giai hạ phẩm mà thôi, giá trị không quá lớn, dù sao phí tổn một tấm Cường Lực phù lúc trước Lâm Minh vẽ cũng chỉ tốn một trăm lượng vàng.

Cuồng Bạo Nhất Kích đến tay Thiết Phong có thể tạo được hiệu quả chuyển bại thành thắng, bởi vì là Thiết Phong từ nhỏ đã đi tòng quân, gia cảnh bần hàn, căn bản không thể học được công pháp và võ kỹ chính quy, cho nên một bộ võ kỹ nhân giai hạ đối với hắn mà nói đã rất quý giá rồi, có thể khiến cho sức chiến đấu của hắn tăng lên một bậc.

Bởi vậy Mộc Dịch thu mua Minh Văn phù do Lâm Minh chế tạo là ba ngàn lượng cũng không phải là thấp. Nói trắng ra là Minh Văn kỹ Cuồng Bạo Nhất Kích kia giống như những người Thiết Phong chưa học qua võ kỹ chính quy căn bản không mua được, mà như những kẻ có tiền như Bạch Tĩnh Vân, Mộ Dung Tử lại căn bản không cần.

Mà Minh Văn kỹ Hàn Băng Toái Phiến thêm vào này lại khác, Minh Văn kỹ này tương đương với võ kỹ nhân giai trung phẩm, hơn nữa còn là loại cực phẩm trong đó.

- Minh Văn kỹ này tên gọi là gì?

Thanh âm Uông Vũ Hàm có chút kích động.

- Hàn Băng trảm, Tĩnh Vân sư tỷ có thể cảm thụ một chút, chỉ cần rót chân nguyên vào trong Minh Văn phù là có thể phát động.

Lâm Minh nói xong đem Bích Thủy kiếm đưa cho Bạch Tĩnh Vân.

Bạch Tĩnh Vân hít sâu một hơi, thật cẩn thận tiếp nhận Bích Thủy kiếm, binh khí vừa vào tay, Bạch Tĩnh Vân lập tức cảm nhận được một dòng khí mát lạnh theo bàn tay truyền vào trong cơ thể, giống như một loại cảm giác huyết mạch tương liên.

Thoáng vận chuyển chân nguyên, chân nguyên lập tức rót vào trong Bích Thủy kiếm, toàn bộ quá trình không chút hao tổn, thống suốt vô cùng.

- Chân nguyên được tăng phúc ít nhất bốn thành trở lên.

Trong lòng Bạch Tĩnh Vân kinh hãi, theo nàng biết cho dù là Uông Toàn Cơ chỉ sợ cũng chỉ đạt tới được trình độ này, hơn nữa trên thân kiếm này còn có Minh Văn kỹ.

Bạch Tĩnh Vân dựa theo lời Lâm Minh, đem chân nguyên tập trung rót vào trong Minh Văn phù, nàng cảm giác chân nguyên của mình được thông qua một quá trình chuyển hóa kỳ diệu thành hàn băng khí, theo nàng chân nguyên không ngừng rót vào, hàn khí ẩn chứa trong Bích Thủy kiếm càng ngày càng khủng bố, dần dần, Bích Thủy kiếm phát ra tiếng ngâm ô ô, thân kiếm cũng run lên kịch liệt!

Bạch Tĩnh Vân không chút nghi ngờ, chỉ cần nàng chém ra một kiếm chỉ sợ sẽ bổ tan cả gian phòng Minh Văn này.

- Hàn Băng trảm này, so với hai loại võ kỹ nhân giai trung phẩm mà ta lựa chọn ở trong tàng thư các của Thất Huyền võ phủ còn mạnh hơn!

Tuy rằng Bạch Tĩnh Vân không vung kiếm, nhưng lại cho ra kết luận như vậy.

Nghe Bạch Tĩnh Vân đánh giá như vậy, ngay cả Uông Vũ Hàm đã sớm chuẩn bị tâm lý cũng vô cùng kinh ngạc, nên biết rằng, tàng thư trong Thất Huyền võ phủ chính là nơi có thể tìm được công pháp tốt nhất trong Thiên Vận quốc.

Phần lớn võ giả Thiên Vận quốc căn bản không thể vào được Thất Huyền võ phủ, hoặc là vào Thất Huyền võ phủ, nhưng mà không tiến vào Thiên Chi phủ, không thể chọn lựa được võ kỹ nhân giai trung phẩm.

Cho dù vào được Thiên Chi phủ, muốn được chọn võ kỹ nhân giai trung phẩm nhưng chịu hạn chế của xếp hạng, cũng chỉ có thể chọn lựa võ kỹ nhân giai trung phẩm ít người lưu ý.

Bạch Tĩnh Vân xếp hạng hai mươi hai, võ kỹ nàng chọn cũng coi như không tồi, nhưng dù vậy cũng không bằng được Hàn Băng trảm, Uông Vũ Hàm làm sao lại không kinh hãi cơ chứ.

Vừa nghĩ cũng biết, một khi loại Minh Văn phù này truyền tới tai võ giả Thiên Vận quốc, tất nhiên sẽ gây nên sóng to gió lớn, chỉ sợ sẽ có lượng lớn võ giả Ngưng Mạch thậm chí có cả võ giả Hậu Thiên tới cửa xin một tấm Minh Văn phù.

Uông Vũ Hàm phỏng đoán, Minh Văn phù này cho dù bán với giá hai vạn hai, thậm chí ba vạn lượng vàng thì cung cũng sẽ không đủ cầu.

Tuy nhiên dù cao tới mấy thì cũng không nhiều lắm, dù sao muốn đi đôi với loại Minh Văn phù này cần phải có bảo khí nhân giai trung phẩm trở lên, Minh Văn phù cộng thêm bảo khí đã hơn năm vạn lượng vàng, cái giá này, cho dù võ giả Ngưng Mạch kỳ cũng không trả nổi.

Tiêu hao phí tổn lớn như thế, dù sao một tấm Minh Văn phù cũng thu được hai vạn lượng, tuy rằng vẽ Minh Văn phù này tiêu hao rất nhiều nhưng mà với lực khôi phục khủng bố của Lâm Minh, một ngày thể nào cũng vẽ được hai tấm.

Hai tấm chính là bốn vạn hai, chỉ cần có đủ khách hàng, một tháng đã kiếm hơn một ngàn hai trăm vạn! Chuyện này chẳng khác nào giật tiền.

Mà võ giả trong Thiên Vận quốc có thể bỏ ra hơn hai vạn lượng vàng để tr㠫hông ít hơn một trăm người, Lâm Minh chỉ dựa vào loại Minh Văn phù này đã kiếm hơn hai triệu lượng vàng.

Uông Vũ Hàm nghĩ đến, tự nhiên Lâm Minh cũng nghĩ đến, tới bây giờ hắn đã tu luyện tới Luyện Thể tầng ba đỉnh phong, cộng thêm mấy ngày nay điên cuồng tu luyện Minh Văn thuật, nhưng mà cũng chỉ đủ vẽ loại Minh Văn phù này mà thôi.

Bây giờ hắn không thiếu tiền, mà là thiếu tài liệu, rất nhiều loại tài liệu có tiền cũng không mua được, cho nên Lâm Minh tính toán, dùng Minh Văn phù để đổi tài liệu quý giá, ai muốn tìm hắn luyện chế thì phải chuẩn bị tốt tài liệu mình cần, như thế phát động võ giả toàn bộ Thiên Vận quốc, hắn cũng có thể trong thời gian ngắn mà tập hợp đủ tài liệu luyện chế Minh Văn phù.

Tin tức Lâm Minh dùng Minh Văn phù đổi tài liệu quý hiếm giống như một quả bom tấn, nhanh chóng truyền khắp Thiên Vận thành.

Minh Văn phù tăng phúc bốn thành, có Minh Văn đỉnh cấp như thế, ở trong Thiên Vận thành có thể nói là tuyệt phẩm. Cho dù Uông Toàn Cơ cũng không có biện pháp vẽ được, bởi vì Minh Văn kỹ ở trong lưu phái Thiên Vận quốc đã thất truyền.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play