Nhan Nguyệt Nhi chính đang không biết làm thế nào mới tốt, thì đúng vào lúc này nàng kinh ngạc phát hiện một luồng năng lượng màu xám nhạt trống rỗng toát ra, bao trùm lấy cây long cốt này.
Dưới sự bao phủ của luồng năng lượng không biết này, lực lượng của long cốt đang nhanh chóng bị rút ra!
Rút ra lực lượng của long cốt?
Nhan Nguyệt Nhi mở to mắt nhìn, chẳng lẽ là Lâm Minh? Không nên chứ! Lâm Minh nếu muốn hấp thu long cốt hẳn là đầu tiên tiến vào nhẫn không gian. Hơn nữa hấp thu lực lượng trong long cốt nói dễ hơn làm, sợ là phải tĩnh tâm minh thần, điều chỉnh mình đến trạng thái tốt nhất rồi sau đó mới có thể hấp thu từng chút một, tránh cho thân thể không chịu nổi.
Nếu không phải lực lượng của long cốt bị rút ra, chẳng lẽ là Long linh long cốt thức tỉnh, mang đi lực lượng trong long cốt, muốn ngưng tụ thân thể...
Long linh...
Vừa nghĩ đến điều này, trái tim Nhan Nguyệt Nhi liền đập thình thịch.
- Ta có phải nên đem dị biến này thông tri cho Lâm Minh? Lâm Minh hắn rốt cuộc có biết hay không?
Tâm niệm Nhan Nguyệt Nhi xoay chuyển nhanh chóng, nàng muốn thông tri Lâm Minh lại sợ Lâm Minh lúc này còn đang trong chiến đấu và nguy hiểm.
Dựa theo lẽ thường mà nói, nếu Lâm Minh thật sự an toàn, phản ứng đầu tiên hẳn là nên tiến vào Tử Cực Giới, sảng khoái thưởng thức chiến lợi phẩm của mình một chút. Đây là chuyện thường tình của con người, dù sao Long cốt Chí Tôn là bảo vật mà Giới Vương đều phải đỏ mắt.
Lâm Minh một mực không tiến vào liền chứng minh hắn chưa thoát khỏi nguy hiểm!
Khi Nhan Nguyệt Nhi đang miên man suy nghĩ, đột nhiên trước mặt nàng xuất hiện một đoàn sáng trắng hư ảo. Ánh sáng trắng đó chậm rãi rung động hình thành gợn sóng như vằn nước, dường như đang biến hóa cái gì.
Nhan Nguyệt Nhi không kìm nổi lùi lại mấy bước, mắt nhìn ánh sáng trắng kia không ngừng biến hóa. Nó lại dần dần hình thành một gương mặt tuyệt mỹ, ngũ quan mơ hồ, toát ra một luồng khí chất đạm mạc xuất trần.
- Bóng người? Đoàn ánh sáng trắng này là một nữ nhân? Là cái gọi là Long linh sao?
Long linh cũng chính là linh hồn của Thần Long, nó kỳ thật không có bao nhiêu sức chiến đấu. Bất kể là người hay là Thần thú, đều là dựa vào thân thể làm vật dẫn của năng lượng, mà linh hồn thì là thứ chi phối của năng lượng. Mất thân thể liền mất năng lượng. Chỉ có linh hồn tồn tại, lực sát thương cực kỳ có hạn. Lúc trước khi Lâm Minh ở Thiên Diễn Đại Lục, sức chiến đấu của Ma Quang cũng không có bao nhiêu.
Nghĩ thông một điểm này, Nhan Nguyệt Nhi mới thoáng trấn định lại, nàng nắm chặt kiếm Thánh khí cực phẩm trong tay. Tập trung toàn bộ tinh thần chuẩn bị ứng phó chiến đấu có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Tuy rằng nàng đoán trước hư ảnh nữ nhân trước mắt này có thể là một sợi Long linh, như vậy nàng ta khi còn sống rất có thể cường đại hơn mình vạn lần. Nhưng là hiện tại nàng đã chết lại chỉ còn lại một sợi tàn hồn, chưa chắc là đối thủ của mình.
Nhan Nguyệt Nhi đang nghĩ những điều này, dị biến đột nhiên sinh ra!
Hư ảnh nữ nhân kia lại đột nhiên nhào tới Nhan Nguyệt Nhi, tốc độ đó quả thật nhanh đến khó thể tưởng tượng!
- Hả?
Nhan Nguyệt Nhi trong nháy mắt con ngươi co rụt lại, nàng không chút nghĩ ngợi, kiếm Thánh khí cực phẩm trong tay như rắn độc đâm ra, đâm thẳng mi tâm hư ảnh nữ nhân kia. Nhưng mà ngay trong một phần ngàn khoảnh khắc trường kiếm nàng định đâm ra, nàng đột nhiên cảm thấy thân thể cứng đờ, một luồng lực lượng thật lớn không thể chống cự bao phủ thân thể, khiến nàng hoàn toàn không động đậy được!
- Đây là...? Làm sao có thể? Chẳng lẽ là ý chí? Chiến linh?
Tuy rằng nói lực lượng ý chí có thể thay đổi độ cứng, tốc độ... của vật chất, nhưng là tác dụng lên người võ giả hiệu quả lại sẽ bị giảm mạnh. Nhưng là hiện tại, một sợi tàn hồn kia bằng vào hình chiếu thế giới hiện thực của ý chí chiến linh liền có thể trực tiếp khóa chặt hành động của nàng, đây là thực lực khủng bố cỡ nào?
Nhan Nguyệt Nhi đã không kịp sinh ra bất kỳ ý niệm gì, bởi vì sợi tàn hồn kia đã trực tiếp vọt vào tinh thần chi hải của nàng, đem toàn bộ thần hồn của nàng áp chế! Khoảnh khắc đó, Nhan Nguyệt Nhi chỉ cảm thấy dường như muốn ngủ vĩnh viễn không tỉnh lại nữa.
Đoạt... Đoạt xá!???
Trong lòng đột nhiên ý thức được một điểm này, Nhan Nguyệt Nhi chỉ cảm thấy linh hồn rơi vào vực sâu địa ngục, toàn thân rùng mình một cái, khí lạnh tỏa ra bốn phía.
Một khi bị đoạt xá chẳng khác nào tử vong. Nàng mới hơn 20 tuổi, có nhiều thời gian để tiêu xài, làm sao có thể cam tâm?
- Không!
Nhan Nguyệt Nhi liều mạng muốn giãy giụa, nhưng mà nàng lại cảm giác thần niệm của mình so với linh hồn khủng bố kia mà nói quả thật như đom đóm so với mặt trăng, căn bản không thể địch nổi. Ý niệm của nàng càng ngày càng mỏng manh, dường như sắp bị nhốt lại vĩnh viễn vậy.
- Không thể ngủ, không thể ngủ...
Nhan Nguyệt Nhi không ngừng tự nhủ mình, giữ vững một tia thanh minh cuối cùng trong tinh thần chi hải của mình.
***
Trong dung nham mênh mông không đáy, Lâm Minh rất nhanh liền tăng tốc độ lên gấp đôi vận tốc âm thanh.
Kỳ thật dung nham nơi này vẫn có khác biệt so với 18 tầng hỏa ngục. Trong 18 tầng hỏa ngục tràn ngập cương phong hỏa nguyên khí, không giống như dung nham dính lầy, lực cản thật lớn.
Bởi vậy ở trong 18 tầng hỏa ngục Lâm Minh có thể tăng tốc độ lên tới mấy chục lần vận tốc âm thanh, mà ở trong này bảo trì gấp đôi vận tốc âm thanh cũng đã khiến Lâm Minh cực kỳ cố sức.
Bình thường võ giả phi hành vượt qua vận tốc âm thanh trong không khí đều sẽ sinh ra âm bạo khủng bố, tiêu hao lượng lớn năng lượng huống chi là trong dung nham dính lầy mà đậm đặc.
Lâm Minh lúc này đã xâm nhập 10 vạn trượng dưới lòng đất, độ nóng và mức độ táo bạo của hỏa nguyên khí nơi này đã gần như tương đương với tầng năm, tầng sáu hỏa ngục.
Nếu có thể kiên trì thêm một hồi đạt tới xấp xỉ tiêu chuẩn hỏa ngục tầng bảy, Lâm Minh liền có sức đánh một trận, ít nhất cũng có thể miễn cưỡng chạy thoát.
Mà chính vào lúc này Tu La Vương lại lần nữa phát ra công kích, càng thêm cuồng mãnh so với lúc trước.
- Không nghĩ tới, ngươi chỉ là một tiểu đệ tử của Phượng tộc thượng cổ, tu vi không quá Thần Hải rồi lại tính toán đến bổn vương. Ngươi cho là tiến vào sâu trong dung nham thì bổn vương không làm gì được ngươi? Không sai, nơi đó quả thật đối với ngươi mà nói cực kỳ có lợi, đáng tiếc ngươi lại không đến được! Bổn vương đã khôi phục gần một phần thực lực, liền dùng Thiên Cương Tứ Long Trận giết chết ngươi!
Tu La Vương đột nhiên toàn thân bắn ra vô số cầu vồng sáng màu xanh, cùng lúc đó hai tay kết ấn đánh ra hàng trăm hơn ngàn phù văn.
Thiên Cương Tứ Long Trận này là trận pháp của Thương Long tộc trong Long tộc thượng cổ. Chính là kế thừa trận đạo lúc trước Tu La Vương cắn nuốt đệ tử Long tộc thượng cổ chiếm được. Nó là Bí cảnh ác ma, tuy rằng không có biện pháp tu luyện công pháp Nhân tộc nhưng là bố trí vẫn là có thể làm được. Hơn nữa trong cơ thể nó còn hấp thu lượng lớn tinh túy Thương Long, học tập thoải mái hơn nhiều.
Thiên Cương Tứ Long Trận kỳ thật cũng không tính là trận pháp rất cao minh, nhưng nên biết Tu La Vương lúc trước chiến đấu gần như đều bằng vào lực lượng bản thân, không mượn dùng bất kỳ trận pháp và võ kỹ. Cho dù trận pháp này đối với nâng cao sức chiến đấu chỉ có mấy phần cũng khiến Lâm Minh lâm vào trong nguy hiểm cực độ.
Trong dung nham, khắp nơi đều là phù văn màu xanh da trời. Luận năng lượng trong cơ thể, Tu La Vương gấp 10 Lâm Minh.
- Ấn sát!
Tu La Vương hai tay hợp lại, những phù văn màu xanh da trời này rồi lại hội tụ cùng một chỗ, tụ thành một đại ấn xanh da trời thật lớn mấy chục trượng vuông, đập về phía Lâm Minh.
Trong nháy mắt đó, Lâm Minh cảm giác không gian chung quanh mình toàn bộ đều bị khóa chặt, căn bản không đường để trốn, chỉ có thể hứng chịu công kích của đại ấn xanh da trời này. Mà một đòn này so với công kích lúc trước Tu La Vương phát ra còn cường đại hơn mấy lần, căn bản không phải Lâm Minh có thể kháng được.
Cho dù là Lâm Minh trạng thái toàn thịnh ở dưới một đòn này cũng có nguy cơ bị thương nặng. Huống chi hiện tại trong cơ thể hắn căn bản là không còn lại bao nhiêu lực lượng, thiêu đốt tinh huyết Cổ Phượng cũng khó thể duy trì, căn bản không thể đỡ được!
Trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Lâm Minh từ trong Tu Di Giới lấy ra ba viên châu màu tím, đem một viên nắm ở trong tay, hai viên khác đột nhiên ném ra hướng đại ấn xanh da trời kia. Cùng lúc đó, Lâm Minh lại bóp nát một tờ bùa màu xanh, toàn thân bộc phát ra ánh xanh chói mắt, chân nguyên hộ thể trong nháy mắt tăng dày không chỉ gấp 10.
Đây là con át chủ bài bảo mệnh cuối cùng của Lâm Minh, chỉ có thể dùng một lần. Là Hỏa Liệt Thạch đưa cho Lâm Minh để phòng bị bất cứ tình huống nào trước khi vào Bí cảnh. Tổng cộng ba viên Diệt Thần Châu, một tờ Thần phù hộ thể.
Những thứ này không cần bất kỳ chân nguyên kích nổ, cho dù là một người thường sử dụng cũng có hiệu quả đồng dạng. Nói cách khác, người thường dùng Diệt Thần Châu có thể nổ chết đại năng Thần Hải. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể nổ đến.
Bảo vật không hạn chế tu vi như vậy, mỗi một loại đều giá trị thật lớn, Lâm Minh không đến thời khắc sống chết cuối cùng hắn cũng không muốn sử dụng. Hiện tại không dùng không được.
Rầm rầm!
Hai viên Diệt Thần Châu cùng nổ tung, lực lượng có thể trong nháy mắt khiến thiên tài tuyệt đỉnh Thần Hải kỳ tan thành mây khói bộc phát ra. Đại ấn xanh da trời kia đột nhiên chấn động, bị xé ra một lỗ hổng!
Mà về phần loạn lưu của vụ nổ thì toàn bộ bị Thần phù hộ thể của Lâm Minh hấp thu, cũng không thương hại đến Lâm Minh. Nhưng là trải qua một lần va chạm như vậy, chung quanh thân thể Lâm Minh nguyên bản có một tầng ánh xanh hộ thể dày một xích lại bị tan rã hơn phân nửa, chỉ còn lại ba bốn tấc.
Công kích lần tiếp theo sợ là sẽ hoàn toàn vỡ vụn.
- Hả? Tiểu tử này!
Tu La Vương không nghĩ tới, một đòn mình tưởng rằng nắm chắc chín phần lại bị Lâm Minh đỡ được. Tính mạng tiểu võ giả này ngoan cường như con gián, dưới sự chênh lệch tu vi tuyệt đối, bị mình đuổi giết gần nửa giờ rồi còn treo một hơi.
- Xem ra ngươi là một đệ tử có cân lạng trong bốn thị tộc Thần thú. Rất tốt, như vậy ta giết ngươi, bảo vật chiếm được cũng hết sức khả quan. Ngươi tránh được mùng một, không tránh được mười rằm. Trừ phi trong tộc ngươi có cao nhân tới cứu ngươi, nếu không ngươi ắt phải chết không nghi ngờ! Đương nhiên, bí cảnh Thần Thú này hoàn toàn phong bế, không có khả năng có người tới cứu ngươi. Ha ha ha ha!
Tu La Vương khoa trương cười to, nó tuy rằng lời nói ngôn cuồng nhưng lại là sự thật. Dưới chênh lệch tu vi tuyệt đối, Lâm Minh đã bị nó kiềm chế gắt gao!
- Tuy rằng ta giết ngươi đã như bắt ba ba trong rọ, nhưng sự tình liên quan Long cốt Chí Tôn, ta sẽ không cho ngươi bất kỳ cơ hội may mắn chạy thoát. Vì tránh cho đêm dài lắm mộng, ta liền ở trong này triệt để giết chết ngươi, đoạn tuyệt ý tưởng xâm nhập nơi sâu hơn trong dung nham này!
Trên gương mặt anh tuấn của Tu La Vương hiện lên một tia khát máu.
- Hiến tế máu thịt!
Tay phải nó đột nhiên chấn động, sau đó toàn bộ nổ tung, hóa thành một đám mưa máu như pháo hoa. Những máu thịt vỡ vụn này ở trong không trung không ngừng vặn vẹo, mấp máy dường như có sinh mệnh vậy, toàn bộ chìm vào trong cơ thể Tu La Vương.
Thân thể Tu La Vương theo đó liền biến thành màu đỏ tươi, thực lực của nó đột nhiên tăng lên gấp đôi. Nó rồi lại bỏ qua một bàn tay chính mình khổ tu mà có sau đó cắn nuốt tinh nguyên máu thịt trong đó chuyển hóa thành năng lượng, đổi lấy bùng nổ năng lượng trong thời gian ngắn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT