Dù sao tại sự kiện tối hôm nay cũng có sự góp mặt của không ít những diễn viên kỳ cựu đã lui về ở ẩn, tất cả mọi người đều muốn có được tư liệu và hình ảnh. Một số diễn viên mới nổi cũng được mời đến tham dự, xuất hiện trong những dịp như thế này.
Giang Nguyệt còn tự giễu thầm nghĩ, nếu như cô vẫn còn là một minh tinh, nói không chừng trong chuyến đi Vienna lần này lại có thể tăng cho cô không ít nhiệt.
Nhưng bây giờ cô đã rút lui khỏi giới giải trí, sức ảnh hưởng của cô lại không được truyền thông nước ngoài biết đến, cô có thể hoàn toàn thoải mái một chút.
Cũng may, cô vẫn có sự chuẩn bị kỹ càng trước khi đến, hẳn là sẽ không làm mất mặt của Thịnh tổng.
/Truyện đăng trên app metruyenhot (IOS: metruyenhot.com.vn)/
…
Xe đón khách dừng lại trước cửa của một khách sạn xa hoa, nhân viên lễ tân bước đến, cung kính mở cửa xe.
Giang Nguyệt nâng tà váy bước ra khỏi xe, đôi chân dài mảnh khảnh trắng nõn, dựa vào sự nâng đỡ của Tĩnh Nghi đứng vững vàng trên thảm đỏ trải ra đến cửa, lễ phép gật đầu cảm ơn nhân viên lễ tân.
Ánh sáng ở cửa đón khách rất chói mắt, chiếc váy dài màu thạch anh trắng trên người Giang Nguyệt lúc này càng thêm sáng bóng, trong treo như ánh trăng trên cao.
Cô gái tóc vàng dẫn Giang Nguyệt vào sân khấu vào khoảnh khắc nhìn thấy cô, ánh mắt cô gái nhìn đến ngây người, nhỏ giọng khen ngợi.
Nhưng đối phương nói tiếng Đức, Giang Nguyệt không hiểu, chỉ mỉm cười ôn hòa với cô.
Thấy Giang Nguyệt mỉm cười với mình, cô gái nhỏ càng xấu hổ cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên nhìn cô, chỉ tự mình dắt cô đi vào trong hội trường.
Hôm nay Giang Nguyệt quả thật rất xinh đẹp, điển hình cho nhan sắc đặc trưng của phụ nữ phương Đông. Búi tóc được làm theo kiểu cổ điển, bên tai có vài sợi tóc buông xuống, thể hiện trạng thái thư giãn thoải mái tỏa ra từ bên trong, làm cho không ít diễn viên và đạo diễn có tiếng ở đây đều phải nghiêng mắt nhìn cô.
Có thể thấy, tuy cô là một gương mặt xa lạ nhưng đã được không ít người để ý đến.
Đối mặt với những ánh mắt như vậy, Giang Nguyệt cũng không cảm thấy xa lạ, vẫn giữ nguyên dáng vẻ bình thản như trước, lộ ra nụ cười tươi tắn không chê vào đâu được.
“Oh, tôi muốn biết tên cô ấy.”
“Có lẽ tôi nên làm một bộ phim phương Đông, cô ấy đã cho tôi cảm hứng.”
“Cô ấy là ai vậy? Tôi thật sự không thể tìm thấy tên cô ấy trong danh sách khách mời, phát điên lên mất thôi!”
“...”
Đến lúc vào hội trường, sau khi ngồi ngay ngắn trên ghế, Tĩnh Nghi mới nói cho cô biết, cô gái nhỏ đón cô vừa rồi khen cô rất xinh đẹp.
Giang Nguyệt nhịn không được cười nói: “Cô bé rất lễ phép.”
“Không.” Tĩnh Nghi nghiêm túc phản bác cô: “Đối với những bữa tiệc như vậy, họ sớm đã gặp không ít mỹ nữ soái ca, đối với người đẹp hẳn là đã sớm nhìn quen rồi.”
“Cô ấy có thể cảm thán như vậy, chứng tỏ cô bé cảm thấy chị Giang Nguyệt thật sự rất xinh đẹp, đẹp đến mức làm cho cô bé không kiểm soát được hệ thống từ ngữ của mình.”
Giang Nguyệt cười cười lắc đầu, nói: “Em nên đi học thuật đọc tâm luôn rồi đó.”
Bữa tiệc tối được sắp xếp trên bàn tròn lớn, cô được mời ngồi ở vị trí trung tâm, nhưng bởi vì cô không ghi tên của mình nên cách đối xử này khiến cho thân phận của cô càng trở nên thần bí.
Những người xung quanh đều rất tôn trọng Giang Nguyệt, trong lòng cô cũng hiểu được, đây đều là do tổng giám đốc Thịnh sắp xếp.
Cô có thể đến nơi này, được ngồi ở bàn chính như vậy, hoàn toàn là bởi vì cô xuất hiện với tư cách của tổng giám đốc Thịnh, nếu không, cô căn bản không có tư cách ngồi ở nơi này.
Nghĩ đến những điều này, từng hành vi cử chỉ của cô đều vô cùng khiêm tốn, cũng không có thái độ đùa giỡn kiêu ngạo.
Cô đã thành công trong việc thể hiện sự khiêm tốn, dáng vẻ dịu dàng và vẻ đẹp đặc trưng của người phụ nữ phương Đông, trở thành một trong những người được quan tâm nhất buổi tối hôm nay.
Người đẹp như vậy không thiếu người đến bắt chuyện làm quen.
Mọi người rất săn sóc cô, dùng tiếng Anh nói chuyện với cô, Giang Nguyệt cũng rất tự nhiên, hào phóng, lưu loát giới thiệu với mọi người bằng tiếng Anh, còn cười nói đùa giỡn với những diễn viên mới quen.
Cô vẫn luôn rất giỏi ứng xử với những người trong giới giải trí, tình huống hôm nay căn bản không làm khó được cô.
Mãi có đến khi bữa tiệc khai mạc sắp bắt đầu, mọi người lại ngồi thẳng người một lần nữa, cùng nhau chuẩn bị chào đón buổi lễ khai mạc Liên hoan nghệ thuật hằng năm.
Giang Nguyệt cũng ngồi ngay ngắn, thể hiện sự nghiêm túc nên có.
Khí thế của cô vẫn đủ để kiểm soát những dịp như vậy.
Tiết mục kịch nói lần này không làm Giang Nguyệt thất vọng, sự hoành tráng của buổi khai mạc khiến cô vô cùng thích thú và thán phục, hai mắt lấp lánh hứng thú nhìn mọi thứ xung quanh.
Có điều Giang Nguyệt không hay biết, khi cô tập trung tinh thần xem đoạn phim giới thiệu trên màn hình, cũng có một ánh mắt đang nhìn cô.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT