Những người khác là bao gồm chị Trần, Tiểu Diệp, Tĩnh Nghi và những người khác. Điều kiện này để họ không bị mất chén cơm, phải có nguồn thu nhập kinh tế ổn định.
Trần Tư Tề: “Được.”
Chừng này người, anh ta nuôi được.
Giang Nguyệt nói thêm: “Thứ hai, quan hệ giữa tôi và Trần tổng phải rõ ràng. Tôi không chấp nhận ẩn hôn hay phương thức khác. Tôi muốn quang minh chính đại, mọi người trong giới đều phải biết quan hệ giữa tôi và anh.”
Trần Tư Tề cười khẽ một tiếng: “Đây chính là điều tôi nên thấy vui mừng.”
Anh ta đồng ý rất sảng khoái, Giang Nguyệt khẽ thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng nói:
“Cuối cùng, tôi muốn xác nhận một chút. Trần tổng thật sự có thể khiến Tiêu Kỳ Nhiên không bao giờ dây dưa với tôi nữa sao?”
Đây cũng là mối quan tâm lớn nhất của cô.
“Cô có thể yên tâm.” Trần Tư Tề cười trong vắt: “Cho dù nhà họ Tiêu một tay che trời thì nhà họ Trần cũng không phải hạng vô dụng, không đến mức để cho người ta bắt nạt phu nhân của Trần Tư Tề tôi.”
Giang Nguyệt nhắm mắt lại, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh và tự nhiên: “Vậy thì bây giờ Trần tổng có thể đề cập đến điều kiện của anh.”
“Vừa rồi tôi đã nói rồi, điều thứ hai của cô là điều kiện của tôi.”
Giang Nguyệt cần Trần Tư Tề quang minh chính đại bảo vệ cô còn Trần Tư Tề cần công khai rầm rộ.
Theo một nghĩa nào đó mà nói, đây là sự hợp tác đôi bên cùng có lợi.
Giang Nguyệt gật đầu, giọng nói dứt khoát: “Vậy tôi đồng ý với anh.”
…
Tiêu Kỳ Nhiên không đợi Giang Nguyệt tỉnh lại, anh còn có một bữa tiệc quan trọng, vậy nên đã vội vã đi từ rất sớm.
Bữa tiệc này hoặc có thể gọi là “Hồng Môn Yến” mới thích hợp hơn.
Chỉ là tạm thời còn rất khó có thể nói rõ rốt cuộc đây là “Hồng Môn Yến” của ai.
Tiết An đã sắp xếp trước tất cả các tài liệu và bằng chứng nên được sử dụng, đặt chúng ở ghế sau của xe.
Tiêu Kỳ Nhiên gác chân ngồi trên xe, xe chạy đều đều, anh mượn ánh sáng lập lòe của đèn đường bên ngoài, tiện tay lật xem hai trang của văn kiện đặt bên cạnh, vẻ mặt không chút thay đổi.
Từ trước đến nay Bắc Thành luôn phồn hoa, khu nhà giàu vô số kể, chúng đều được mở ra để người giàu vui chơi hưởng thụ.
Xe chạy khoảng hơn một tiếng đồng hồ thì đến trước một tòa nhà yên tĩnh trang nhã, nhìn rất có phong cách nho sĩ.
Nhưng chỉ là kiểu tao nhã của người có tiền.
Đêm nay, một số nhân vật quan trọng nắm quyền lực dưới trướng nhà họ Tiêu tụ tập tại đây, nói rằng cùng nhau ăn một bữa.
Nhưng rốt cuộc ăn thức ăn gì, trong lòng mỗi người đều biết rõ.
Tiêu Kỳ Nhiên xuyên qua sảnh lớn, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, bước đi trầm ổn tới trước cửa phòng, nhân viên phục vụ gõ cửa cho anh.
Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, mấy vị nguyên lão tập đoàn Tiêu thị bên trong đưa mắt nhìn sang, bầu không khí vui vẻ vừa rồi đột ngột ngưng lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT