“Năm đó cô cũng không phải nói như vậy!” Ánh mắt Tiêu Kỳ Nhiên trầm xuống, dường như đang nghi ngờ những lời Giang Nguyệt đã từng nói:
“Không phải chính miệng cô đã nói, sau này mãi mãi đi theo tôi sao?”
Hắn vẫn luôn như vậy, sắp xếp và lên kế hoạch theo suy nghĩ của mình, không bao giờ thỏa hiệp với bất cứ ai hay bất cứ điều gì, quyền chủ động luôn nằm trong tay hắn.
Giang Nguyệt chưa bao giờ tỉnh táo hơn bây giờ: “Nhưng ‘mãi mãi’ này không bao gồm việc tôi phải làm người tình không thể nhìn thấy ánh sáng của anh, được anh bao nuôi suốt đời.”
Hắn là chủ nhân điều khiển các vì sao, nhưng cô ấy đã không còn thuộc về thiên hà của hắn nữa.
“Vậy cô muốn gì?”
“Tôi đã nói rồi, tôi muốn có một cuộc hôn nhân viên mãn, một gia đình trọn vẹn, một cuộc sống ổn định, yên bình.”
Cô liếc nhìn hắn một cái: “Thứ tôi muốn rất đơn giản, nhưng anh lại không thể cho được!”
Yết hầu của Tiêu Kỳ Nhiên điên cuồng lên xuống vài cái, giống như muốn nói cái gì đó, nhưng lại thôi. Mặt mày âm trầm, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.
Tiết An đã tận lực làm chậm tốc độ xe, nhưng vẫn đã lái đến đích nên chỉ còn cách dừng xe ở ven đường.
Trước khi xuống xe, Giang Nguyệt lại hít sâu một hơi: “Sau này xin anh đừng đến đoàn làm phim tìm tôi, càng không cần dây dưa với tôi nữa!”
“Chúc anh hôn nhân hạnh phúc, gia đình mỹ mãn. Mọi sự đều như ý!”
Sau đó, Giang Nguyệt cầm ô trong tay, mở cửa xe và thò người xuống xe.
Mưa lớn không ngừng lại.
Giang Nguyệt bước đi kiên định như vậy, một bước cũng không có dừng lại, bước chân vội vàng, nhưng mỗi bước đều rất vững vàng. Dưới chân dẫm đầy nước, nhưng không hề quay đầu nhìn lại…
Chỉ cần là cô quay đầu lại một lần, anh sẽ ngay lập tức mở cửa, đuổi theo cô, kéo cô trở lại.
Nhưng… không một lần.
Chiếc ô kia từng chút một rời xa, biến mất vào trong màn mưa, đến khi không còn nhận ra hình dáng của nó nữa.
Trước đây, Giang Nguyệt và Tiêu Kỳ Nhiên duy trì một môl quan hệ bao nuôi rõ ràng.
Cô là con chim hoàng yến anh nuôi dưỡng, là bông hoa hồng đỏ anh tưới nước, rõ ràng là cô không có lựa chọn nào khác ngoài thuộc về anh.
Nhưng bây giờ, cô đã thoát khỏi lưới của anh…
Một khoảng thời gian dài tiếp theo, Tiêu Kỳ Nhiên thật sự không xuất hiện trên phim trường nữa, việc quay phim cũng trở nên đặc biệt thuận lợi.
ứng Thừa Kỳ tuy rằng cảm thấy là chuyện tốt, nhưng lại cảm thấy quá mức khác thường, thật sự nhịn không được vẫn là đi hỏi Giang Nguyệt đã dùng biện pháp gì để có được bình yên như vậy.
“Không có cách nào, chỉ là chọc anh ta không vui, miễn cưỡng chịu đựng sự lạnh nhạt.” Giang Nguyệt lựa lời mà đáp:
“Hơn nữa, Tiêu tổng không đến, không phải chính là hợp ý của anh sao?”
ứng Thừa Kỳ ngoài mặt gật đầu, trong lòng lại giống như gương sáng.
Tám phần là do chim hoàng yến mổ vào tay kim chủ, khiến kim chủ không vui rồi.
Chỉ cần không có scandal bị phơi bày, trên cơ bản đều là cuộc cãi cọ nhỏ, chờ qua một thời gian là tốt thôi.
Người ngoài khó có thể hiểu được mối quan hệ trong vòng của họ, miễn là việc đứng đắn không chậm trễ là được.
Con người sống một lần, rất nhiều chuyện trong sinh mệnh, thật sự là khó có được hồ đồ.
Một tháng nay, tiến độ quay phim đều cực kỳ suôn sẻ, bầu không khí của cả đoàn làm phim cũng càng ngày càng hòa hợp. Bởi vì mỗi ngày mọi người sớm chiều ở chung, tình cảm cũng tăng lên không ít.
Hôm nay đạo diễn ứng đột nhiên lại nảy ra một ý tưởng, nói là muốn mời mọi người đi thư giãn thả lỏng, đến một nhà hàng bên ngoài ăn một bữa cơm, anh mời hết.
Bận rộn nhiều ngày như vậy, khi nghe được tin này, mọi người đều vui mừng khôn xiết, bắt đầu đề xuất nhà hàng, sau đó cùng nhau biếu quyết.
Hương vị của nhà hàng ở bên bờ sông cũng không tệ, mọi người biểu quyết để chọn một nhà hàng cao cấp nhất, vui mừng nói muốn ‘làm thịt’ đạo ứng ứng một trần ra trò, ứng Thừa Kỳ cũng cười đáp lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT