“Lần này chị Giang Nguyệt là tâm điểm chú ý, Tiêu tổng nên đến đó.” Tiết An cung kính nói, ngụ ý dù sao Tiêu Kỳ Nhiên cũng phải lộ diện.
“Hơn nữa, Trần tổng cũng được mời tham dự.”
Trần tổng này, đương nhiên là đang nói Trần Tư Tề.
“Biết rồi.” Vẻ mặt người đàn ông ngưng trọng lạnh lùng, ngón tay chuyển động bút, một đôi mắt đen vô tình vô dục, từ đầu đến cuối chưa từng nâng lên.
Anh lật trang giấy được gấp lại trong tay, tờ giấy vang lên một tiếng rồi liền bị gạt sang một bên.
Trên màn hình máy tính là bài đăng tuyên truyền của người phát ngôn do tài khoản chính thức của Vitaly đăng tải, đính kèm là một bức ảnh Giang Nguyệt mặc một chiếc váy cổ điển.
Bên dưới là một bữa tiệc đầy màu sắc của người hâm mộ:
[Nguyệt Nguyệt quá xinh đẹp! Xin chúc mừng Nguyệt Nguyệt của chúng ta đã nhận được sự chứng thực hàng đầu!]
[Vitaly có tầm nhìn, năm nay thương hiệu quần áo mà tôi mua sẽ là của bọn họ hết!]
[Liếm màn hình... Nữ thần mặc quần áo phong cách nào cũng đẹp hết, ban tổ chức đừng keo kiệt như vậy, đăng thêm ảnh đi, tôi thích xem!]
[Nghe người trong cuộc nói Trần tổng cũng sẽ tham dự lễ kỷ niệm, chẳng lẽ đôi tình nhân sẽ chung khung hình sao? Người chờ đợi rắc đường đang mừng như điên!]
[…]
Đầu bút trong tay Tiêu Kỳ Nhiên hơi dừng lại trên mặt giấy, nói một cách hời hợt:
“Đặt vé cho ngày mai, tiện thể trả lời mời của Vitaly.”
Điều này có nghĩa là anh đã đồng ý.
Tiết An đáp lại, trong lòng yên lặng nghĩ, nếu ông chủ nhà mình không đến, e rằng nội dung truyền thông nóng hổi tiếp theo sẽ là Giang Nguyệt và Trần Tư Tề tham dự buổi lễ trọng đại.
/Truyện đăng lúc 7h hằng ngày trên app metruyenhot (IOS: metruyenhot.com.vn)/
…
Lịch trình của Vitaly rất kín, để chuẩn bị cho tiệc kỷ niệm trăm năm, Giang Nguyệt cũng không nghỉ ngơi, liều mạng đi đi lại lại giữa công việc và nhà.
Ngay cả Trần Duyệt cũng từ lúc đầu vui mừng khôn xiết đến bất đắc dĩ than thở: “Dù sao cũng là một thương hiệu lớn, sao tìm người phát ngôn lại muộn như vậy?”
Nếu có nhiều thời gian, công việc quay phim và tuyên truyền có thể được tiến hành một cách có trật tự, bây giờ phải rút ngắn xuống còn nửa tháng để hoàn thành, còn phải làm thật hoàn hảo, dù sao nhìn thế nào cũng thấy là vội vàng.
Giang Nguyệt ngoan ngoãn để chuyên viên trang điểm tạo hình cho mình, vừa nhắm mắt lại trả lời: “Cho nên lần này chúng ta rất may mắn.”
Gần đây khi tiếp xúc với nhân viên Vitaly, Giang Nguyệt cũng nghe được một chút tin tức nội bộ, biết được thì ra người phát ngôn trước đó bỗng nhiên xảy ra chuyện nên vị trí này mới tạm thời trống.
Về phần người phát ngôn ban đầu là ai, người biết chuyện cũng không nhiều.
Giang Nguyệt không có lòng hiếu kỳ mạnh như vậy, có thể đoán được thương hiệu này không muốn tiết lộ ra bên ngoài, cho nên cô biết điều mà không hỏi thăm.
Giới giải trí là như vậy, nhìn bề ngoài thì mọi người có vẻ là bạn bè. Nhưng thực chất nếu vì những thứ liên quan đến lợi ích, nếu đi quá giới hạn thì rất dễ chọc giận người khác dẫn đến thiêu thân.
Lúc cần hồ đồ thì phải hồ đồ.
Sau khi quay tuyên truyền xong, chị Trần giúp cô chỉnh lại váy và kiểu tóc, thuận miệng nói:
“Có phải em không cầm điện thoại đúng không? Tiểu Diệp nói điện thoại của em cứ đổ chuông mãi, một số điện thoại gọi đến mười mấy cuộc nên em ấy đã nghe giúp em.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT