Rửa mặt xong, cô mang theo gương mặt trắng sáng đi ra bên ngoài, người đàn ông ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha, vừa kiêu ngạo mà lại quý phái.

“Khi nào thì chuyển về?” Tiêu Kỳ Nhiên mở miệng, hỏi một câu.

“Cái gì?”

“Khi nào thì cô chuyển về Thuỵ Uyển.” Tiêu Kỳ Nhiên lặp lại một lần nữa: “Chỗ này của cô không an toàn. Paparazzi ở dưới tầng của cô.”

Giang Nguyệt giật mình khoảng hai giây, lại không lộ ra dấu vết mà từ chối: “Không cần, tôi cảm thấy chỗ này rất an toàn.”

Nơi nào không có hắn, nơi đấy là nơi an toàn.

Nhìn ra được cô không muốn chuyển nhà, Tiêu Kỳ Nhiên cũng không cưỡng cầu, chỉ ôn nhu nói một câu:

“Nếu muốn trở về, cô có thể về bất cứ lúc nào, nơi đó thuộc về cô.”

Đáy lòng của Giang Nguyệt cười lạnh.

Cái gì thuộc về cô cơ?

Đó không phải là nhà của cô, cô có gì mà cần trở về?

Đi cũng là tự rước lấy nhục.

Chờ sau khi Tiêu Kỳ Nhiên đi, Giang Nguyệt lại quay trở lại phòng, mở cửa sổ ra thông gió, lại tháo khăn trải giường cùng chăn xuống giặt, rồi thay mới.

Căn phòng có hương vị của Tiêu Kỳ Nhiên, rất không sạch sẽ.

Mãi đến khi bận rộn xong, Tiết An đột nhiên gọi điện cho Giang Nguyệt.

“Chị Giang Nguyệt, thủ tục chuyển nhượng nhà ở Thuỵ Uyển đã hoàn tất, khi nào có thể đưa giấy chứng nhận bất động sản cho chị?”

Chuyển nhượng nhà?

Giang Nguyệt chớp mắt, cố gắng tiêu hoá tin tức: “Sao lại chuyển nhượng cho tôi?”

“Tiêu tổng bảo tôi chuyển Thuỵ Uyển sang tên của chị, hiện tại nó chính là nhà của chị rồi.” Tiết An cung kính nói.

Giang Nguyệt nghe điện thoại xong, giọng điệu rất bình tĩnh: “Được, vất vả cho cậu rồi.”

Tiêu Kỳ Nhiên hiện tại ra tay thật hào phóng.

Tiền bạc, nhà cửa, xe hơi, tài nguyên… Tất cả những gì cô muốn, gần như tất cả đều được thoả mãn.

Nhưng cô đã không còn muốn bất cứ thứ gì cả…

Từ sau khi phòng nghỉ riêng của Giang Nguyệt bị Tần Di Di chiếm, cô rất hiếm khi xuất hiện ở Giang San, gặp mặt để sắp xếp công việc cũng đều là ở nhà chị Trần.

Ban ngày Hi Hi đi học, nhà chị Trần tương đối yên tĩnh, thích hợp để trò chuyện về công việc.

Bên phía Swee ném cành ô liu, chân thành mời Giang Nguyệt làm người mẫu quảng cáo cho quần áo xuân hè mới trong quý một của họ.

Lần trước quảng cáo Tần Di Di quay nhận được phản ứng cũng không tồi. Người đánh giá dự án thương hiệu hy vọng Giang Nguyệt có thể hợp tác với cô ta để quay một loạt quảng cáo trang phục chị em.

Chị Trần cau mày, giọng điệu oán trách: “Bên phía Swee hoàn toàn không có thành ý, rõ ràng mời em, nhưng lại còn nhất định phải mang theo Tần Di Di.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play