Tạ Dực rời khỏi phường điều chế trà, lại đi kiểm tra quanh vườn trà, kiểm tra mấy chỗ sườn núi trồng trà mà người quản lý trà trang báo sạc lỡ do mưa, tuy đã được khắc phục nhưng vẫn không được chắc chắn vì vậy đã sai nguời tiếp tục gia cố và đào rãnh thoát nước ở các vùng trũng.
Đêm qua, phải qua canh bốn Lãnh sư gia mới được ngủ, sáng sớm lại phải đi cùng Tạ Dực kiểm tra trà trang, đi đến hai chân đều lấm lem bùn đất, thấy Tạ Dực còn muốn đến xem tá điền ở trong nhà, hắn liền vội vàng khuyên nhủ: “Chủ nhận, thôn trang lớn như vậy, một ngày không thể nào đi hết được, không bằng chúng ta uống xong chén trà rồi đi tiếp.”
Người đứng đầu trà trang cũng mệt đến mức đầu đổ đầy mồ hôi nhưng Tạ Dực là chủ nhân, là người vô cùng thông minh giỏi giang, là người không dễ ứng phó vì vậy hắn cũng không dám lên tiếng.
Tạ Dực nhìn về phía đình hóng mát cách đó không xa, gật đầu: “Cũng được”.
Người quản lý trà trang vui vẻ nói: ‘Tiểu nhân đi pha trà.”
Tạ Dực và Lãnh sư gia bước vào đình hóng mát, trên đình treo một tấm bảng vàng, trên đó ghi bốn chữ “Lục phì hồng sấu”, xung quanh đình hóng mát trồng đầy hoa trà, không biết do người nào trồng, sau trận mưa những cánh hoa rụng đi chỉ còn lưa thưa vài bông hoa. Nhìn những đồi trà xanh biếc, tươi tốt, quả giống như cái tên của nó “Lục phì hồng sấu”.
Lãnh sư gia phe phẩy cây quạt, ngâm thơ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT